Hầu Trầm nhìn Chu Tự, thầm nghĩ Thánh Tử còn quá non, còn cần không ít thời gian, dù là hiện tại đã vô địch trong lớp đồng lứa.
Nhưng khi đối mặt tu chân giới, vẫn có chút nhỏ bé.
"Gia, làm sao bây giờ?"
Những tượng đá này có liên quan tới Thần Minh, muốn đánh tan cũng không dễ dàng.
"Giúp ta kéo dài một chút thời gian Chu Tự không thể hiện thái độ gì, chỉ nói.
Lúc này hắn lấy ra một quyển sách, bắt đầu đọc.
Vốn định xem ở nhà, bây giờ chỉ có thể xem trước.
Đại Địa Thần Khuyển cùng Hầu Trầm không hiểu cho lắm, nhưng vẫn xông về phía sáu Thần Tướng.
Tiếp đó bọn hắn nghe thấy tiếng Chu Tự đọc lên:
"Trong thiên địa, vạn vật hỗn độn, sơn hải ở trong đó ngưng tụ hiện ra sinh cơ, sinh linh được sinh ra từ trong sơn hải, nhưng chúng sinh ngu muội không được khai trí"
Tiếng đọc đều đều vang lên, rõ ràng Đại Địa Thần Khuyển nghe hiểu được Chu Tự đang đọc Viễn Cổ văn.
Thế nhưng nội dung lại chẳng rõ quái gì, loạn như mớ bòng bong, không có chút thâm ý nào.
Gia đang niệm chú sao? Người biết Hoang Cổ Kinh Thế Thư không ít, nhưng người từng xem qua thì ít lại càng thêm ít.
Lai lịch của Đại Địa Thần Khuyển cùng Hầu Trầm đều không tầm thường, nhưng cách bước lên đỉnh tu chân giới còn xa vạn dặm.
Cho nên bọn hắn biết Chu Tự đọc cái gì, nhưng lại không biết nội dung quyển sách này là như thế nào.
Nếu họ biết đây là Hoang Cổ Kinh Thế Thư, có lẽ sẽ kinh ngạc nội dung trong đó.
Nhưng bọn hắn cũng không hiểu văn tự trên trang bìa, không rảnh xem xét đồng thời cũng không dám vô lễ nhìn thẳng.
Uỳnh!
Hầu Trầm đang có hết sức ngăn chặn những Thần Tướng này, thật ra thực lực của hắn có thể ngăn chặn rất tốt, nhưng không thể hoàn toàn bại lộ thực lực, phải lưu lại một chút đường lui.
Hiện tại miễn cưỡng ngăn chặn là được.
"Không biết rốt cục Thánh Tử Ma Đạo muốn làm cái gì, đang niệm phong ấn sao?"
Trong lòng hắn tràn đầy nghi hoặc.
Hắn nhìn Đại Địa Thần Khuyển cũng mặt mũi mờ mịt, biết trước kia chưa từng xảy ra loại chuyện này.
Dù Đại Địa Thần Khuyển khó hiểu, nhưng trong lòng nó tin tưởng gia, không có chút nghi ngờ nào. "Vạn vật sinh linh có linh trí, dục vọng ác niệm bắt đầu tùy ý hoành hành, đại địa sinh linh đồ thán khổ không thể tả. Ngày ấy trời giáng hồng thủy, gột rửa thiên địa, có kẻ biết trước dựng thuyền lánh nạn, người không biết cầu xin cao xanh che chở, người can đảm từ lúc khai thiên lập địa khơi thông hồng thủy để cầu sinh cơ. Người tự nhiên, người cầu nguyện, người chống lại bởi vậy sinh ra Chu Tự chuyên tâm đọc Hoang Cổ Kinh Thế Thư, chăm chú nhìn, đọc từng chữ.
Tiếng nói rơi xuống, công lực ngàn năm trong thân thể bắt đầu sục sôi, như là sóng biển trong gió bão, khẽ động liền nổi lên ngàn cơn sóng.
Ẩm...ầm!
Thân thể của hắn bắt đầu xuất hiện tiếng ầm vang, một luồng khí tức người khác không cách nào phát giác được bắt đầu phun trào.
Hắn bất động đứng tại chỗ, nhưng bốn phía lại chịu sự áp chế từ khí tức do hắn mang lại.
Có điều, chỉ trong chớp mắt, Hầu Trầm cùng Đại Địa Thần Khuyển đều nhìn về phía Chu Tự.
Bọn hắn không phát giác được bất kỳ thứ gì, nhưng bọn hắn biết Chu Tự lúc này không giống với lúc trước.
Rõ ràng đứng ở nơi đó, nhưng thật như đứng trong lòng tất cả mọi người.
Khiến bọn hắn è dè.
Mà từng tiếng đọc chậm kia như là ma chú hiện ra trong đầu bọn hắn, lần này khác với lúc nãy, bọn hắn nghe không hiểu.
"Phía đông Cơ Thủy, Nhược Thủy phía tây, xuất hiện hai người, bọn hắn nhìn vào bộ lạc của đối phương, bắt đầu tranh đấu. Trong quá trình có Phi Long gia nhập trận đấu của bọn hắn, bọn hắn đột nhiên liên thủ, phản sát Phi Long lấy làm đồ nhắm, để bày tỏ tôn trọng. Ràng buộc Đông Tây vì vậy mà có, Cơ Thủy cùng Nhược Thủy dung hợp thành Ám Hà"
Những âm thanh này không ngừng xuất hiện, không chỉ có Đại Địa Thần Khuyển cùng Hầu Trầm, sáu vị Thần Tướng đều bị vô hình trấn trụ.
Vù!
Gió nhẹ thổi qua, quét sạch xung quanh, trong gió có bóng hình như ẩn như hiện.
Là rồng.
Những thứ này Chu Tự không biết, hắn chỉ đang đọc Hoang Cổ Kinh Thế Thư.
Tiếng đọc không lớn, nhưng Đại Địa Thần Khuyển ở một bên lui lại theo bản năng, Hầu Trầm càng thêm vạn phần hoảng sợ.
Tiếng nói trong đầu không ngừng truyền ra, là tiếng đọc sách của Chu Tự, trừ đoạn đầu, bọn hắn không thể hiểu thêm bất kỳ thứ gì, cảm giác được rõ ràng chỉ có nỗi hoảng sợ đột ngột xuất hiện.
Sáu Thần Tướng đã nhận ra sự uy hiếp của Chu Tự, nhưng không cách nào tiến lên.
Vù...và- Gió càng lúc càng lớn, bóng rồng càng thêm rõ ràng.
Trong lòng Hầu Trầm dần nhớ ra cái gì đó, nhìn lại phía Chu Tự, trong mắt toàn là chấn động.
Gió nổi mây phun, trời quang nổi sấm, long ảnh nhảy nhót.
Đây là...Tiềm Long xuất uyên.
Hóa ra, Thánh Tử Ma Đạo chưa từng xuất thế, hắn vẫn luôn chờ đợi.
Đại Địa Thần Khuyển cũng phát hiện, nó cảm thấy, một ngày đại bàng nhất định cùng với gió, bay lên tận chín tầng mây.
Gia muốn lên trời.
1064 chữ