"Không giống chỗ nào?"
Chu Tự nhận lấy cái hộp, hơi tò mò.
"Nghe đồn thiếu chủ giết người như ngóe, gặp mặt phải quỳ lạy, môn chủ cũng nói thiếu chủ tu Phá Thiên Ma Thể, khát máu như điên. Hôm nay gặp được, thấy thiếu chủ chất phác như cũ"
Chu Tự lúc này mới ngộ ra, cười nói:
"Là cha ta nói?"
Thanh Long:
"???"
"Ha ha, thuộc hạ đã đưa đồ vật đến, không quấy rầy thiếu chủ nữa.
Thanh Long lập tức biến mất tại chỗ, không dám ở lại quá lâu.
Trực giác cho hắn biết, giữa thiếu chủ cùng môn chủ nhất định có mâu thuẫn, hắn không thể nhúng tay.
Nếu không tự chịu diệt vong.
Chu Tự:
"..."
Đã bảo tại sao lần trước lão cha không nói là ai làm ta bại lộ, hóa ra là chính hắn, uống nhiều rượu giả quá ha?
Chu Tự rất tức giận.
Quả nhiên gì trùm phản diện cũng làm ra được, thở dài một tiếng, hắn mới cất bước về nhà.
Về đến nhà đóng cửa lại, hắn bỏ Biên Giới Thạch ra đi đến cạnh ghế sofa, viết lên thần văn Hạnh Vận Chi Thi.
Chốc lát.
Hắn lại đứng ở ngoài Thần Vực thành, liên tục có người đi vào bên trong.
"Nhường một chút.
Có người đẩy Chu Tự.
Nhìn đám người qua lại xung quanh, tự nhiên có cảm giác nhìn cảnh tượng đi làm lúc giờ cao điểm.
Đều tới vào tầm này sao? Chu Tự nghi hoặc.
Hắn cùng đi theo vào trong, lần này nhìn thấy đường đi tấp nập, ngoài người và người thì không còn gì khác.
Quầy hàng, bàn ghế bắt đầu hiện ra, hàng hóa cũng không ngừng xuất hiện.
Lúc này mới náo nhiệt hơn chút.
Đầu đường, hắn nhìn thấy chủ tiệm quen thuộc đang bày từng kiện hàng.
Vẫn là quyển trục, nhưng có chỗ khác biệt so với lần trước.
"A, hôm nay ngươi tới thật sớm Chủ quán nhìn thấy Chu Tự thì cười chào hỏi.
"Ừ" một tiếng, Chu Tự cầm mật quyển lên, nói tiếp:
"Có chuyện muốn đến hỏi ngươi, không ngờ ngươi mới bắt đầu bày quầy bán hàng"
"Chợ đêm mà, thời gian này vừa vặn"
Chủ tiệm vẩy tay, mặt bàn thêm ra rất nhiều mật quyển, hắn đặt cẩn thận từng cái:
"Ban ngày nơi này cũng có người, nhưng mà buôn bán ít, mọi người toàn nói chuyện phiếm giải trí. Hoặc là xem xung quanh có Thần Vực ngoại linh hay không, đi thử tay nghề.
"Thần Vực ngoại linh?"
Chu Tự lần đầu tiên nghe đến cái này.
"Thần bộc thủ vệ ngoại thành Thần Vực rất mạnh, tốt nhất đừng đi thử tay nghề"
Chủ tiệm cười nhắc nhở.
Chu Tự hơi khiếp sợ nhìn chủ quán, kinh ngạc nói:
"Các ngươi thực sự là tín đồ sao?" "Tín đồ không cuồng tín Chủ quán uốn nắn Chu Tự.
Ngụy tín đồ thì có? Chu Tự nói thầm trong lòng.
"Hàng hôm nay của ta, có muốn gì không?"
Chủ tiệm chỉ vào mật quyển trên tay Chu Tự, phía trên xuất hiện bốn chữ lớn Tiên Nhân Chỉ Lộ.
"Đây là gì?"
Chu Tự hỏi, cho thấy rõ ràng hắn là tay mơ.
"Ý trên mặt chữ, Tiên Nhân Chỉ Lộ, đề phòng lạc đường, bên trong có một tấm bản đồ tu chân giới, ngươi chỉ cần xác định địa điểm, sẽ hướng dẫn toàn bộ hành trình cho ngươi. Không lo chuyện xuất hành. Dùng hết thì đốt, không lưu lịch sử ghi chép"
Có bản đồ, có điểm đến, ta còn cần chỉ đường sao?
"Chẳng lẽ ngươi nghĩ có bản đồ là có thể tìm được đường? Tu chân giới lớn như vậy, trận pháp vô số, đương nhiên mê cung cũng nhiều không kể xiết, ngươi thật có thể tìm tới đích đến sao? Mà ngươi xác định biết xem bản đồ sao?"
Chủ quầy nhìn Chu Tự ngây người, chất vấn.
Có cảm giác bị khinh thường, cuối cùng Chu Tự hỏi thăm giá cả:
"Bao nhiêu linh thạch?"
"888, đều là khách quen, không lấy giá thách cho ngươi, cái này rất thích hợp dùng để thăm dò bí cảnh, bị vây chặt cũng có thể giúp ngươi tìm ra đường để thoát thân"
Chủ quán chân thành nói giá cả.
"8 tệ đi, "8 tệ quá ít, không bán được"
quyển trục này chỉ dùng được có một lần"
"Cái lần trước còn có đặc hiệu, uy phong, cái này không có gì, còn lộ ra là mình vô tri, lúc phải dùng đến chính là cúi đầu trước sự vô năng của chính mình. Không thể đắt hơn, chốt mười tám.
"Bán hay không? Không bán thì thôi"
"Bán, bán, khách quen cũ, nếu là người khác, đánh chết ta cũng không bán Chu Tự:
"..."
Giới hạn cuối cùng của người này ở đâu?
"Có lẽ ta có việc cần dùng gấp, ngày mai có đến được không?"
Hắn lại hỏi.
Ngày kia hắn muốn xuất phát đi địa giới ma tu, xác định được địa điểm cuộc hội đàm thanh niên ma tu là hắn định lên đương.
Quả thực thứ này có một chút tác dụng.
"Có thể, ta tăng tốc độ"
Chủ tiệm không thèm để ý nói:
"Vừa nãy ngươi bảo có chuyện muốn hỏi, muốn hỏi gì?"
"Cái này"
Chu Tự vẽ lên bàn một cái cửa, nhất là hoa văn phía trên.
Lý Lạc Thư nói với hắn, hoa văn mới là tinh túy của cánh cửa.
"Thần Khải Chi Môn?"
Chủ quán có chút ngoài ý muốn, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Chu Tự nói:
"Ngươi từng gặp cánh cửa này?"
"Ta muốn hỏi xem, cái này là manh mối của chìa khóa Thần Khải."
Chu Tự nói.
"Không thể nào có manh mối"
Chủ quán trực tiếp lắc đầu:
"Thần Khải Chi Môn rất phức tạp, cho dù có người có thể làm rõ hoa văn, cũng không thể xác định chìa khóa Thần Khải có thích hợp hay không, bởi vì hoa văn giống nhau có thể có hai cánh cửa hoặc nhiều hơn. Có thể mở ra hay không đều xem sau khi đặt vào có hữu hiệu hay không, mà ngươi lại không tìm thấy những thứ này"1010 chữ