Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 255: Không Cần E Ngại Như Vậy




Chung Hổ sờ lên bụng, lại kiểm tra thịt trên người một hồi, vừa phấn chấn đồng thời vừa có chút e ngại.

Khương Khâu và Bạch Phong cũng đã hiểu ý của Chung Hổ, nhưng vẫn mang theo một chút nghi ngờ.

"Giai Linh tứ phẩm?"

Chu Ngưng Nguyệt mỉm cười nói.

Bộp!

Cắn quả trong tay mình một cái, chua, thuận tay cho Thu Thiển một quả.

Quả bị Thu Thiển giữ trong lòng bàn tay, khi nàng nhìn người tới nhất thời lại có một loại bất ngờ kỳ lạ.

Thảo nào hai ngày nay luôn hỏi thời gian và địa điểm. Thu Thiển nói thầm trong lòng.

Nham Thạch Cự Nhân bị Chu Tự thu hút tầm nhìn, hắn hơi suy nghĩ một chút truyền đến giọng nói trầm thấp:

"Nhân loại, ta đi chuyến này không vì giết người, chỉ vì Bạch Ngọc Chi Tâm, nếu như không xung đột, ngươi và ta không can thiệp vào chuyện của nhau.

"Giết người?"

Chu Tự bất ngờ, ai là nhân vật phản diện? Rất nhanh hắn lấy lại tinh thần nói:

"Ta tới đây vì hai chuyện, không khéo, một chuyện trong số đó chính là tới lấy Bạch Ngọc Chi Tâm "Ngươi chịu sự sai khiến của kẻ nào?"

Nham Thạch Cự Nhân nhìn chằm chằm Chu Tự, ý đồ nhìn thấu tất cả.

"Tại sao ngươi lại cho rằng sẽ có người có thể sai khiến ta?"

Chu Tự hỏi ngược lại.

"Một tên Giai Linh lục phẩm, dám mở Thần Khải Chi Môn?"

Nham Thạch Cự Nhân trầm giọng nói:

"Tu vi của ngươi không ổn định, thiết nghĩ là đột phá tạm thờ, tổn thương căn cơ"

"Phía sau Thần Khải Chi Môn có thứ gì?"

Chu Tự hỏi, hắn không trả lời câu hỏi của Nham Thạch Cự Nhân.

"Chờ ngươi đánh bại ta, rồi hẵng hỏi ta về ta vấn đề này đi"

Nham Thạch Cự Nhân vươn tay ra ngưng tụ Hỏa Diễm Chi Lực.

Ầm!

Hỏa Diễm Chi Lực bị nén thành quả cầu, lao về phía Chu Tự.

Bịch!

Hỏa diễm nện vào vị trí của Chu Tự, mặt đất vỡ vụn, dung nham tung toé.

Một đám Ma Tu trốn trong trận pháp, suy đoán nội dung hai người nói chuyện với nhau.

Thần Khải Chi Môn, bọn hắn biết rất ít, nhưng Bạch Ngọc Chi Tâm họ hiểu rõ.

Ngay trên đài cao, Chu Ngưng Nguyệt vừa ăn hoa quả vừa đi đến kệ trưng bày cầm Bạch Ngọc Chi Tâm lên, đây là một viên ngọc thạch màu trắng, lớn hơn một bàn tay.

"Rõ ràng chỉ là đồ vật khiến người ta ngưng thần tĩnh tâm, tại sao ai cũng muốn tranh đoạt cái này?"

Những món bảo vật này là một vài bảo vật do tiền bối của Ma Môn lựa chọn, danh sách vật phẩm vẫn luôn ở trạng thái công khai, những vật phẩm trong top ba cũng được bán công khai.

Có người biết được cũng không kỳ lạ gì, chỉ là...

Nàng không biết tác dụng của Bạch Ngọc Chi Tâm, là bởi vì tuổi còn nhỏ phương diện tri thức không đủ, nhưng người lựa chọn cũng không biết sao?

Hay là tác dụng quá đặc biệt?

Có liên quan đến Thần Khải Chi Môn, quả thật cực kỳ đặc biệt.

Bạch Ngọc Chi Tâm bị cầm lên, những Ma Tu phía dưới đều ngẩng đầu nhìn lên, họ đều hiểu rõ một chuyện.

Giao Bạch Ngọc Chi Tâm ra thì sẽ không gặp nguy hiểm, nhưng dáng vẻ của Thánh Nữ vừa nhìn là hiểu, nàng không giao.

Ầm!

Người của hai phe đã giao đấu.

"Giai Linh lục phẩm rất mạnh, nhưng Nham Thạch Cự Nhân vượt qua lục phẩm, trận chiến này có gì hồi hộp sao?"

"Ta nhập lục phẩm mấy năm, đối mặt với Nham Thạch Cự Nhân, chỉ cảm thấy bản thân nhỏ bé"

Có người đang thảo luận.

"Những người này không che giấu một chút sao?"

Bạch Cẩm nhỏ giọng nói.

"Họ ít hiểu biết, Nham Thạch Cự Nhân cũng không có ý định giết người, quả thật không cần e ngại giống như lúc này.

Chung Hổ nói.

Mấy người họ nói chuyện tránh né những người khác, họ dùng một chút bí pháp, không đến mức để những người xung quanh biết được.

Nếu không, cho họ mười lá gan cũng không dám ở đây tùy ý thảo luận về người toàn thân hồng quang.

Đôi mắt đỏ như máu kia, không nhìn ra một chút lương thiện nào.

Bịch!

Chu Tự cầm Phá Thiên Chiến Kích trong tay, nhảy lên một cái nhào về phía Nham Thạch Cự Nhân.

Ánh sáng đỏ sậm chiếu rọi, Phá Thiên Chiến Kích hung ý lan tràn, chiến ý tung toé.

Sát Thần vỡ vụn, huy động chiến kích.

Nham Thạch Cự Nhân giơ quyền phản kích.

Ầm!

Một đòn giáng xuống, Chu Tự không lùi mà tiến, xoay người một cái nhờ vào cánh tay của Nham Thạch Cự Nhân, nhảy đến trước mặt cự nhân.

Đánh thẳng vào thủ cấp của đối phương.

Tru tiên diệt hồn.

Một đòn chém xuống.

Bịch!

Vào lúc sắp thành công, cánh tay còn lại công kích mà đến.

Ầm!

Đòn này bị ép đánh lên cánh tay của Nham Thạch Cự Nhân.

Chu Tự bị đánh lui, nhưng hắn tìm được vị trí vung kích lần nữa.

Thôn thiên diệt địa.

Ầm!

Bóng dáng của hắn không ngừng biến hoá trên người Nham Thạch Cự Nhân.

Huy động chiến kích, bổ xuống, hất lên, quét ngang.

Cô Thụ Bàn Căn, Ô Long bãi vỹ, Lại Long phiên thân.

Tầng tầng lớp lớp các loại thế công.

Tất cả tiến lùi đều là toàn lực phóng thích sức mạnh, chiến kích chi pháp một biến hai, hai biến ba, ba biến hóa ngàn vạn.

Lực lượng lớn mạnh oanh kích, khiến đất cát xung quanh cuồn cuộn.

Sau một chút thời gian, Chu Tự tìm được khoảng trống, một đòn đánh vào ấn đường của Nham Thạch Cự Nhân.

Ầm!

1057 chữ