Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 256: Đuổi Theo




Thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Nham Thạch Cự Nhân bắt đầu phòng ngự, một cánh tay ngăn cản ở ấn đường.

Lần này Phá Thiên Chiến Kích tiếp tục đâm tới.

Răng...rắc!

Cánh tay tràn ngập vết nứt sau đó phịch một tiếng, vỡ vụn hơn phân nửa.

Vù!

Xung kích lớn mạnh, khiến Chu Tự không thể không lùi lại.

Soạt!

Một đám lá cây nổi bồng bềnh giữa không trung, Chu Tự lùi xa Nham Thạch Cự Nhân, đáp xuống chiếc lá bay, đứng thẳng giữa không trung.

Ung dung không vội vàng.

"Ngươi không phải là Giai Linh lục phẩm bình thường sao, Giai Linh lục phẩm bình thường không thể khiến thân thể ta bị thương Nham Thạch Cự Nhân nhìn Chu Tự có chút chấn động:

"Loại khí tức này, loại chiến pháp này, ngươi tu Phá Thiên Ma Thể?"

"Khí diễm màu đỏ sậm, đúng rồi, Ma Phổ Phá Thiên hoàn mỹ trong truyền thuyết, thảo nào ta không nhận ra ngay từ đầu. Không ngờ rằng đương thời có người có thể đạt tới mức độ này. Ngươi rốt cuộc là ai?"

Giọng điệu của Nham Thạch Cự Nhân có chút kinh hãi.

Chu Tự đứng trong không trung, cười nói:

"Ta là ai? Chờ ngươi giẫm ta xuống dưới đất, ta sẽ nói cho ngươi biết ta là ai" "Thật là ngây thơ, vốn dĩ không muốn vận dụng lực lượng của trận pháp, nhưng ngươi tu Phá Thiên Ma Thể, có năng lực lấy lực phá pháp. Nên ta không thể không vận dụng toàn bộ sức lực. Hy vọng đến lúc đó ngươi vẫn có thể trả lời câu hỏi của ta"

Dung nham trên người Nham Thạch Cự Nhân lưu chuyển, ngọn lửa nở rộ từ thân thể của hắn.

Nham Thạch Cự Nhân biến thành Dung Nham Cự Nhân.

Khi những Ma Tu tương đối nhạy cảm xung quanh nghe thấy Phá Thiên Ma Thể, vô thức nhìn về phía người đó.

Họ nhìn bóng dáng của Chu Tự, trong lúc nhất thời không còn dám ăn nói tùy ý nữa.

Tiêu Viêm nhìn về phía đài cao, muốn có được một chút đáp án từ Thánh Nữ.

Nhưng không có bất kỳ thu hoạch gì.

Phá Thiên Ma Thể, thật sự lớn mạnh vượt mức bình thường.

Quả thật rất phù hợp.

Trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều nhìn hai phe tranh đấu, lấy Giai Linh lục phẩm cường thế đối kháng với Trận Linh ngũ phẩm.

Đúng là hiếm thấy.

"Nguyệt tỷ"

Thu Thiền thấy Nham Thạch Cự Nhân biến hóa, không khỏi xin Chu Ngưng Nguyệt giúp đỡ.

"Muốn ăn nữa không?"

Chu Ngưng Nguyệt đưa trái cây qua.

Thu Thiển:

"..."

"Nguyệt tỷ, rốt cuộc ngươi biết được bao nhiêu?"

Nàng lại hỏi.

“Dù sao những thứ này đều là mặt ngoài, có đôi khi vũ khí là phong ấn Chu Ngưng Nguyệt cắn trái cây tùy ý nói.

Thu Thiển không hỏi thêm nữa.

Trên người Dung Nham Cự Nhân nở rộ khí tức nóng rực, động tác của hắn rất nhanh, lực lượng có thể bóp méo tất cả mọi thứ xung quanh "Nghe đồn ánh sáng đỏ sậm, đạp nát mặt đất, quyền trấn Cửu Châu, chiến kích giết tứ phương. Ta không nghi ngờ, nhưng ngươi vẫn còn quá trẻ tuổi. Hơn nữa cảm nhận của ta không sai, cảnh giới của ngươi có vấn đề.

Cưỡng chế thăng cấp tổn thương căn bản"

Dung Nham Cự Nhân đấm ra một quyền.

Ầm!

Chu Tự đâm Phá Thiên Chiến Kích, đối kháng với hắn.

Bịch!

Lực lượng lớn mạnh vượt xa khi nãy, Chu Tự bị đánh lui.

Dung Nham Cự Nhân cũng đuổi theo.

Ầm!

Ẩm!

Ầm!

Cự nhân vung quyền, mặt đất chấn động, nham thạch tung toé.

Chu Tự chật vật lùi lại, ánh sáng đỏ sậm của Phá Thiên Ma Thể bị áp chế, thậm chí biến mất.

Lực lượng lớn mạnh, lần lượt công kích, dồn Chu Tự vào trong hố lớn.

Khi hắn ngẩng đầu lên, thứ hắn thấy chính là cự quyền bằng dung nham.

Ầm!

Một quyền giáng xuống, bao trùm Chu Tự.

Vù!

Một thanh chiến kích bay ra từ bên trong cái hố to.

Bang!

Chiến kích cắm trên quảng trường, truyền đến âm thanh lanh lảnh.

Cả đám người có chút kinh ngạc.

Thế này là...Bị giết rồi?

"Chung sư huynh?"

Bọn người Bạch Cẩm nhìn Chung Hổ.

Đây chính là Thánh Tử, chuyện này có chút không ổn.

Thánh Tử thua có lẽ không có gì, thậm chí mọi người rất vui mừng.

Nhưng không ai hi vọng Thánh Tử sẽ chết.

"Đừng nóng vội, có phải các ngươi không quên lời đồn rồi hay không, trong truyền thuyết Thánh Tử lấy gì để trấn Cửu Châu?"

Chung Hổ nhìn về phía ba người bên cạnh:

"Trong truyền thuyết, không có nói tới chiến kích"

Ba người Bạch Cẩm ngây người.

Làm sóng nhiệt thổi qua, tro bụi dưới cự quyền bắt đầu rút đi.

Tất cả mọi người ở đây muốn biết tình hình của Chu Tự, dù là Chu Ngưng Nguyệt vẫn luôn thong dong, cũng muốn biết.

Tình huống tệ nhất là cha xuất hiện.

Nhưng mà, cha chưa hề xuất hiện.

Bão cát tan hết, họ thấy bàn tay to lớn bằng dung nhan bên trong hố không rơi xuống, dưới bàn tay to lớn đó bàn tay của một người ngăn cản nắm đấm to lớn này.

Đang chậm rãi nâng lên.

Cảnh tượng này chấn động tất cả mọi người.

Lúc này giọng nói thuộc về Chu Tự truyền đến:

"Từ khi vừa mới bắt đầu, ta đã muốn hỏi ngươi một vấn đề. Tay của ngươi bị ta đánh tan khôi phục rất nhanh, ngươi có cảm nhận được đau đớn không?"

"Đau đớn? Cự Nham nhất tộc ta không có loại giác quan này"

Dung Nham Cự Nhân gia tăng thêm sức mạnh, lại phát hiện không thể nào rung chuyển Chu Tự:

"Rốt cuộc tại sao ngươi lại làm được ?"

Giai Linh lục phẩm không thể nào ngăn cản đòn tấn công này của hắn.

Trận Linh Ngũ phẩm cũng không thể nào ngăn cản được.

1045 chữ