Dưới ánh trăng, Chu Tự thở phào một hơi: "Thu tỷ, trước kia ngươi có từng hẹn hò không?"
"Ha?"
Trong mặt Thu Thiển mang theo nỗi nghi hoặc:
"Ra ngoài với ngươi có tính không? Tính thì là có, không tính thì là không "Thế có người nào hôn Thu tỷ chưa?"
Chu Tự lại hỏi.
"Sư phụ có tính không?"
Thu Thiển nghiêm túc giải thích:
"Hồi còn bé có hôn sư phụ.
"Xem ra Thu tỷ cũng không biết hôn Không đợi Thu Thiển suy nghĩ nhiều, Chu Tự chỉ vào không trung, nói:
"Thu tỷ, ngươi xem đêm nay trăng có tròn không?"
Thu Thiển hoang mang ngẩng đầu nhìn về phía ánh trăng, có điều vừa mới thấy trăng sáng, đầu Chu Tự lại đột nhiên che khuất tầm mắt nàng, sau đó nàng cảm giác bờ môi đụng phải gì đó.
Tiếp xúc đột ngột làm cho con ngươi nàng co lại, muốn đẩy Chu Tự ra theo bản năng, nhưng động tác lập tức dừng lại.
Ý thức được đang làm gì, cả người nàng cứng đờ.
Không biết làm sao cho phải, đầu óc trống rỗng, chỉ biết chờ Chu Tự buông nàng ra.
Một phút sau, Chu Tự buông Thu Thiển ra, nói bằng giọng chân thành:
"Lúc hôn sẽ tiết ra chất tạo khoái cảm dopamine, bình thường hôn hơn một phút sẽ đạt tới tối cao, cho nên hôn một, hai phút là tốt nhất. Thu tỷ chưa được học, cho nên bây giờ ta dạy ngươi, sau này ngươi đi hẹn hò thì nhất định sẽ dùng tới"
Thu Thiển hít một hơi, dường như vừa mới lấy lại được quyền khống chế cơ thể.
Nàng nhìn Chu Tự, muốn lên tiếng nhưng lại không mở được miệng.
Vẻ mặt mất tự nhiên.
"Thu tỷ, ngươi nói hôn có thể đụng phải mũi không?"
Chu Tự nhìn dáng vẻ của Thu Thiển, đột nhiên hỏi.
"Không, không biết."
Thu Thiển cúi đầu, vẫn chưa bình ổn lại.
"Thế chúng ta thử xem.
Chu Tự lại chạm trán vào đầu Thu Thiển.
Dưới ánh trăng, trước cây đại thụ, hai bóng người cùng tựa vào nhau.
Đêm khuya, tại nơi ở tạm thời của Chu Ngưng Nguyệt.
Nàng vốn đang ăn hoa quả, nàng thấy Thu Thiển quay về là uống nước.
Giống sắp chết khát vậy.
"Chu Tự đâu?"
Chu Ngưng Nguyệt ngó ra bên ngoài.
"Ta đã bảo hắn nghỉ ngơi ở phòng cách vách rồi.
Thu Thiển đáp.
"Ta ngủ một mình quen hơn.
Chu Ngưng Nguyệt nghiêm mặt nói.
Thu Thiển:
"..."
"Son của ngươi bị nhòe rồi"
Chu Ngưng Nguyệt vươn tay chỉ vào miệng của Thu Thiển.
Thu Thiển nói, mặt không đổi sắc:
"Ta không tô son"
Chu Ngưng Nguyệt:
"..."
Ma Sát Đại Thành.
Dư Vấn nhíu mày nhìn điện thoại với vẻ bất ngờ.
Màn hình điện thoại đang hiển thị bài viết do hắn đăng tải, trên trang mạng trao đổi tin tức của Ma Tu.
Nội dung bài viết chủ yếu là hỏi thăm thân phận của người trong bức tranh, người này tiến vào Ma Sát Thành mà lại xem thường điều lệ, tuỳ tiện làm bậy, bôi nhọ người của Ma Sát Thành. Phải tìm hắn cho bằng được.
Hắn đăng bài cả buổi chiều mà vẫn không nhận được câu trả lời xác đáng nào.
Có người nói kẻ này quá bình thường, chắc chắn là không phải người có triển vọng gì.
Cũng có người nói kẻ này khá lạ mặt, có lạc trong địa giới Ma Tu cũng không thể nhận ra được.
Cũng có người hỏi cần tìm kẻ này làm gì, người của Ma Sát Thành lại cần hỏi như thế sao? Muốn đăng lệnh truy sát ư?
Câu này vừa dứt thì đã có người trực tiếp hỏi ra giá bao nhiêu để hắn nhận.
Dư Vấn có hơi thất vọng, người này không có chút danh tiếng nào ở địa giới Ma Tu. Nhưng đã tiến vào Ma Sát Thành mà không thèm để ý tới Ma Sát Nhập Thể thì sao lại là người bình thường được chứ?
"Chẳng lẽ là Đạo Tu?"
Dư Vấn tạm thời chưa đưa ra quyết định được, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.
Nhưng nửa đêm rạng sáng, đột nhiên có một người tự nhận là biết người trong tranh. Hơn nữa còn nói rất bài bản.
[Thập nhị tịnh đường XXX]:
"Người của Thiên Ma Điện Ma Sát Thành, sao lại dám nhắc tới tên này chứ? Từ khi nào mà Ma Sát Thành lại to gan tới thế rồi?"
Dư Vấn kinh ngạc, vội vàng trả lời người đó:
"Đạo hữu nhận ra người này ư?"
[Một con heo không biết tên] cũng trả lời:
"Hắn thì biết cái gì, người này thuộc loại ai hiểu thì đều hiểu, vòng tròn quá nhỏ, khuyên ngươi cẩn thận đừng nhiều lời, dù sao kẻ này cũng nằm trong diện vô cùng nguy hiểm. Ta nhìn người này rất bình thường, mấy thiên kiêu Ma Tu ta đều biết cả. Chắc chắn không phải người này"
[Thập nhị tịnh đường XXX] trực tiếp trả lời [Một con heo không biết tên]:
"Ngươi biết Thánh Tử Ma Đạo không?"
"Ha ha ha, ngươi đừng nói với ta là hắn chính là Thánh Tử Ma Đạo nhé?"
"Ngươi lợi hại thật đấy, đoán đúng rồi. Hắn chính là Thánh Tử Ma Đạo, hôm nay ta đã tận mắt nhìn thấy "Ngu ngốc, hôm nay ngươi tận mắt nhìn thấy ư? Ngươi thấy ở đâu?"
"Ngươi biết đại hội Ma Sát không?" "Ngươi là người có thể tham gia đại hội Ma Sát ư? Dựa vào ngươi? Đừng đùa nữa, nếu ngươi có thể tham gia thì chẳng lẽ ngươi không biết Thánh Tử Ma Đạo không tham gia đại hội Ma Sát sao? Một người bạn của ta đã nói với ta."
Lúc này, [Tiểu binh Ma Tu] cũng tham gia vào cuộc tranh luận:
"Tên này còn thập nhị tịnh đường? Ha ha, ra vẻ hiểu biết, sao không thử động não nghĩ xem. Thánh Tử Ma Đạo chưa từng xuất hiện tại địa giới giới Tu Chân, nghe nói chỉ ở địa giới thế tục mà thôi. Nếu hắn tham gia đại hội Ma Sát thì đã tạo nên một làn sóng rất lớn ở địa giới Ma Tu, hay thậm chí là toàn bộ giới Tu Chân rồi. Thế mà ngươi lại nói là hắn sẽ xuất hiện ở đại hội Ma Sát ư? Ngươi còn nói là ngươi cũng có tư cách tham gia? Không giấu gì ngươi, ta cũng tham gia, không biết ngươi đứng ở đâu nhỉ? Buổi tối đại hội Ma Sát cũng không nghỉ, ngươi cũng biết điều này chứ? Bây giờ ta đi tìm ngươi ngay 1100 chữ