Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 266: Bị Nứt




Lúc đầu là hơn một nghìn bình luận, bây giờ chỉ còn lại hơn chín trăm.

Qua mấy giây, chỉ còn hơn bảy trăm...Năm trăm....Hai trăm..Một trăm....Cuối cùng dừng ở con số chín mươi tám bình luận.

Dư Vấn mở ra, những người nói xấu, chê bai đều đã tự giác xóa bình luận. Kẻ hỏi giá truy sát cũng đã biến mất từ lâu.

Mấy giây sau.

Chín mươi tám bình luận biến thành một trăm hai mươi cái.

Một trăm chín mươi....Hai trăm ba mươi....Hơn năm trăm....Hơn bảy trăm....Hơn chín trăm....Hơn một nghìn bình luận.

Số lượng thì không có gì thay đổi, nhưng nội dung đã khác xa lúc đầu.

[Tiểu binh Ma Tu]:

"Ta biết ngay mà, chắc chắn người này không phải kẻ phàm, hẳn là thiên kiêu tuyệt thế. Chủ bài viết, đến cùng thần nhân này là ai vậy?"

[Một con heo không biết tên]:

"Lần đầu tiên ta thấy tranh chân dung của người này đã có một cảm giác chấn động. Người này trời sinh vương tướng, cả người toát ra nét quyền uy, thậm chí ta còn nghĩ thề sống thề chết cũng phải đi theo người này. Chủ bài viết có biết chỗ hắn ở không?"

"Người này uy vũ bá khí, vì sao chủ bài viết lại đăng ảnh hắn lên?" "Ngươi có thù với người trong tranh à? Vậy phải bước qua xác ta trước!"

"Ngươi muốn chúng ta ra lệnh truy sát ngươi à? Nhất định phải tìm được ngươi, sau đó diệt trừ hậu hoạn "Thiên Ma Điện đúng là cả gan làm loạn, vừa nhìn đã biết các ngươi chọc phải người này, vậy còn cả gan đăng bài.

Dư Vấn:

"..."

"Chúng ta cứ thế mà về thôi sao?"

Sáng sớm, Chu Ngưng Nguyệt vừa ăn sáng vừa hỏi.

"Nếu không thì đi dạo chơi quanh đây đi? Thật ra ta biết một chỗ có bán bánh rất ngon, làm ngon gần bằng ba ta đó, chủ yếu là mùi vị có chút khác biệt. Ta định đi xem thử, lần này qua đó cũng có thể vào dạo chơi. Chỉ là cảm thấy bọn họ không hoan nghênh ta cho lắm"

Chu Tự cắn miếng bánh bao mà nói.

Bánh bao là do Thu tỷ mang từ trong nhà tới để làm đồ ăn sáng cho Nguyệt tỷ.

Đây là sự khác nhau giữa nam và nữ, lúc hắn đi ra còn quên mất là mình cần ăn cơm. Thu tỷ lại nhớ rất rõ, nàng còn nhớ Nguyệt tỷ muốn ăn.

"Gần đây có nơi nào như thế à?"

Thu tỷ hỏi với gương mặt thắc mắc.

Hôm nay nàng đã đổi bộ đồ khác, áo ngắn tay mặc kèm áo khoác và quần dài, tóc thì cột đuôi ngựa cao.

Nguyệt tỷ mặc áo cộc tay và quần đùi, tóc thì búi làm hai búi tròn.

Chu Tự nhìn xung quanh, sau khi xác định phương hướng rồi mới nói:

"Ở chỗ đó kìa, lát nữa dẫn các ngươi qua.

"Không về Ma Môn chọn cung điện Thánh Tử à?"

Chu Ngưng Nguyệt hỏi với vẻ tò mò.

"Không đi đâu"

Chu Tự từ chối.

Đi là sẽ có người bám đuôi, bây giờ hắn vẫn là nhân vật phản diện phiêu bạt, khi gặp được chính phái còn có thể giải thích vài câu.

Chọn chỗ ở trong Ma Môn rồi thì sau này khó mà ngụy biện được.

Chỉ cần ông ba về hưu thì sẽ không còn ai che chắn cho hắn nữa.

Hắn sẽ thăng cấp từ tiểu yêu thành đại yêu, chắc chắn sẽ có người thấy hắn yếu mà xung phong đến hàng yêu trừ ma.

"Cha và mẹ nói ngươi bị hoang tưởng tuổi dậy thì, chẳng phải ngươi nên cầm trường kiếm trong tay, sau đó đứng giữa cung điện rồi vung tay lên ngồi trên thánh tòa, chỉ điểm giang sơn sao? À mặc dù ngươi chưa thể chỉ điểm giang sơn, nhưng ngồi lên thánh tòa rồi ảo tưởng một chút cũng được. Thể hiện quyền uy của mình, các thần nữ sẽ quỳ dưới chân ngươi"

Chu Ngưng Nguyệt có lòng nhắc nhở.

Chu Tự sững người ngay tại chỗ:

"Nguyệt tỷ, ta đã không phải con nít nữa rồi"

"Thế à?"

Chu Ngưng Nguyệt gật đầu, chợt nàng nhớ ra gì đó rồi đứng dậy đi tới bên cạnh Thu Thiển.

Trong lúc Thu Thiển đang thắc mắc thì Chu Ngưng Nguyệt đưa tay ôm lấy eo nàng rồi nói:

"Vậy có phải thế này không Chu Ngưng Nguyệt dùng một tay khác chỉ trái chỉ phải, rồi nói một cách nghiêm túc:

"Ngươi nhìn đi, đây đây và đây nữa, đều là giang sơn mà ta giành được cho ngươi đó"

Thu Thiển:

"..."

Chu Tự:

"..."

“Lúc trước thạch đầu nhân đó nói ngươi bị tổn hại căn cơ là thật hay đùa?"

Rời khỏi chỗ ở tạm thời, ba người Chu Tự ngồi trên hai bộ quyền Tiểu Hùng đã được biến thành khổng lồ đi đến thị trấn gần đó. Thu Thiển và Nguyệt tỷ ngồi với nhau, còn Chu Tự ngồi một mình.

“Tốc độ nhanh thật"

Chu Tự chân thành nói.

Hắn đã từng trải nghiệm tốc độ ngự kiếm phi hành của kẻ không học đến nơi đến chốn, nếu không phải Lý Lạc Thư dạy hắn thì chắc hắn còn chậm hơn. Tốc độ bộ quyền Tiểu Hùng của Nguyệt tỷ nhanh kinh người, phải gấp ba lần so với hắn.

“Đương nhiên rồi, cha mẹ ta đích thân chế tạo ra mà, nếu ngươi cũng muốn thì có thể làm nũng cha mẹ ngươi xin một cái"

Chu Ngưng Nguyệt tự hào nói.

Làm nũng? Chu Tự không dám gật bừa, sau đó nói đến chuyện căn cơ.

“Mấy ngày trước đúng là ta gặp chút chuyện ngoài ý muốn trong lúc tăng lên trung tam phẩm, vì thế Phá Thiên Ma Thể không được ổn định lắm.

“Chuyện ngoài ý muốn gì?"

Thu Thiển quan tâm hỏi.

Chu Ngưng Nguyệt nhìn chằm chằm Chu Tự chờ đợi câu trả lời.

“Lúc tăng cấp Ma Chủng không chống đỡ nổi nên đã nứt ra.

Chu Tự vừa lấy một quả trong tay Nguyệt tỷ vừa nói.

“Nứt ra ấy hả?"

Chu Ngưng Nguyệt tỏ vẻ mắt nghi hoặc.“Ừ, nó bị nứt, giống như quả này.

Rắc một tiếng, Chu Tự tách bổ đôi quả giải thích.

Thu Thiển:

"..."

Chu Ngưng Nguyệt:

"..."

1108 chữ