Chu Tự thấy các nàng kinh ngạc bèn giải thích nói:
“Thực ra cũng không có gì, chỉ nứt hơn một nửa thôi, bây giờ đã liền lại rồi, cũng không phải chưa từng xảy ra. Cho Ma Chủng nghỉ phép mấy ngày là được.
Hai người:
"..."
Các nàng kinh hãi ngây người. Nếu không phải không thể nhìn thấy được Ma Chủng của Chu Tự thì các nàng cũng muốn ngắm nó.
“Thế nếu nó bị vỡ vụn thì sao?"
Chu Ngưng Nguyệt thử hỏi.
“Chắc phải ngưng tụ lại một con.
Chu Tự không quá tự tin nói.
Chu Ngưng Nguyệt:
"..."
Sau khi chắc chắn không sao, nàng và Thu Thiển không hỏi thêm nữa.
“Ta thấy hướng này hơi quen mắt"
Thu Thiển nhìn ngọn núi phía trước nghi hoặc nói.
“Ta cũng thấy quen mắt"
Chu Ngưng Nguyệt nhìn xung quanh hơi ngẫm nghĩ.
Một lát sau.
“Chỗ mà ngươi nói là nơi này hả?"
Nhìn Ma Sát Thành khổng lồ phía trước, Chu Ngưng Nguyệt nhìn sang Chu Tự với vẻ mặt kinh hãi. Thấy Chu Tự tỏ vẻ thắc mắc, Thu Thiển thở ra giải thích nói:
“Ma Sát Thành là nơi tập trung của Ma Sát, Ma Sát là sinh linh được sinh ra trong địa giới ma tu, ngoại trừ bề ngoài hơi khác ra thì các mặt thói quen, sở thích, tư duy, cách sinh tồn đều giống con người, nhưng họ cũng không thể nói mình là con người. Vì để không bị kỳ thị xa lánh nên họ mong có được chốn thiên đường thuộc về mình. Từ rất lâu trước đây có Ma Sát từng đi theo cha ngươi, đã làm chuyện gì đó rất ấn tượng. Cha ngươi là cự phách ma đạo, đã đích thân xây dựng một tòa thành cho họ. Tòa thành này có điều lệ rõ ràng, ma tu và đạo tu đều không được phép tùy tiện vào thành quấy nhiễu. Muốn vào thành thì phải chịu khí ma sát dưới thành nhập vào cơ thể, vô cùng nguy hiểm"
Chu Tự:
"???"
“Ngươi không bị sức mạnh bên ngoài phá vỡ phòng ngự à?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
“Không có chút cảm giác gì.
Chu Tự nói thật.
Thì ra hắn bị hai nàng nhìn suốt từ nãy là vì họ không được tiến vào nơi này.
“Bây giờ có cần vào không?"
Thu Thiển vuốt mái tóc.
“Vào chứ, Thánh Tử Ma Đạo đã vào một lần rồi, vào lần nữa thì cũng vậy thôi.
Chu Ngưng Nguyệt lấy ra bộ đồ Tiểu Hùng mặc vào người rồi tiện tay đưa ngọc thạch bảy màu cho Thu Thiển, giải thích:
“Như vậy chúng ta cũng sẽ không bị ảnh hưởng"
“Xuất phát thôi"
Chu Ngưng Nguyệt chỉ về hướng Ma Sát Đại Thành, ngập ngừng một chút nàng quay sang nhìn Chu Tự, nghiêm túc nói:
“Bánh ở đây rất ngon phải không?"
Chu Tự:
“Đúng thế"
Cổng Ma Sát Thành rộng lớn và thoáng đãng, không có người canh gác. Khi vào cửa, Chu Tự đặc biệt cảm nhận một chút, thực sự không có thứ gì ảnh hưởng đến hắn. Vốn tưởng rằng sẽ ảnh hưởng đến công lực ngàn năm, nhưng công lực ngàn năm vẫn tĩnh lặng như mặt nước. Nếu có ngoại lực đụng vào công lực ngàn năm, hắn có thể phát hiện ra.
Lê Minh Chi Kiếm và Vĩnh Ám Chi Nhận cũng yên lặng như vậy.
“Có liên quan đến Ma, có thể là vì Phá Thiên Ma Thể"
Chu Tự thầm suy đoán.
Lần thứ hai vào thành, Chu Tự nhận ra sự khác biệt rõ ràng. Lần đầu tiên thì người trong thành cứ dán mắt nhìn hắn chằm chằm, còn lần này...hình như có ý né tránh, muốn nhìn mà không dám nhìn.
Sau cánh cổng thành là một con phố rộng thênh thang, mặt đất trải gạch đá, bằng phẳng ngay ngắn thẳng hàng. Hai bên đường là các tòa nhà san sát nhau, không phải kiến trúc thời cổ đại, cũng không phải kiến trúc hiện đại, mà vừa mang phong cách cổ đại vừa hơi hướng hiện dại. Không nghĩ ra là phong cách gì. Cũng may Chu Tự không nhạy cảm với kiến trúc.
“Sao ta cứ cảm thấy những người ở đây sợ chúng ta nhỉ?"
Chu Ngưng Nguyệt hết nhìn bên trái rồi nhìn bên phải nói:
“Là họ sợ Chu Tự, ngươi đã làm gì rồi hả?"
Nàng ngẩng đầu nhìn Chu Tự bên cạnh.
“Lần trước ta chỉ mua hai cái bánh, ở ngay bên đó"
Chu Tự chỉ vào một sạp hàng nhỏ bên đường nói.
“Mua có hai cái bánh mà họ sợ ngươi như vậy ấy hả?"
Thu Thiển khó có thể tin.
Chu Tự:
Xung quanh đông người qua lại, ba người đột nhiên xuất hiện làm gián đoạn trật tự bình thường.
“Lại đến nữa, nghe nói người này là Thánh Tử Ma Đạo, không biết có thật không"
Có người thì thầm nói chuyện, không lộ ra cảm xúc trong lời nói.
“Bài viết tối qua đã nói rõ ràng như vậy, còn nói Thánh Nữ đã chứng thực rồi, rất đáng tin"
“Ai cũng nói Thánh Nữ đã chứng thực, có đáng tin thật không?"
“Các ngươi nhìn xem cô gái đó có phải là Thánh Nữ không? Nàng đội mũ ta không nhìn rõ.
“Rất giống đấy, ta cũng chưa từng gặp Thánh Nữ"
"..."
Ông chủ bán bánh nhận ra Chu Tự, lần trước thì kinh ngạc, lần này thì sợ hãi.
Thánh Tử Ma Đạo là người thế nào, bài viết tối qua đã nói quá rõ ràng. Vui buồn bất thường là đặc tính của loại người này, sóng dữ ẩn dưới vẻ bình tĩnh là điều thường thấy nhất trong địa giới ma đạo, mà sóng ngầm của Thánh Tử Ma Đạo luôn dữ dội hơn tất cả.
Tính nết cũng càng xấu xa đáng sợ. Lúc vui thì có thể trả hai viên linh thạch cho hai cái bánh, không vui thì sẽ lấy mạng của hắn.
“Cho ba cái bánh"
Giọng nói của Chu Tự truyền vào trong đầu ông chủ bán bán.
Ông chủ bán bánh căng thẳng phân chia ba cái bánh đưa cho đám người Chu Tự. Ba viên linh thạch cũng vừa hay rơi vào tay hắn. Hắn nhất thời không dám nhận.
“Bánh này đắt vậy à?"
Thu Thiển tò mò hỏi.
“Một đồng cũng không đến nỗi đắt chứ.
Chu Tự trả lời.
Thu Thiển:
"..."
1088 chữ