"Mặt trời đỏ là chuyện gì vậy?"
Sau khi xác nhận địa chỉ và bí thuật phù văn xong, trước tiên, Chu Tự hỏi thăm về sự biến đổi ở ngoại thành Thần Vực.
Ông chủ quầy hàng nhìn lên không trung, cảm khái chốc lát rồi mới nói:
"Vẫn chưa biết như nào nữa, nó vừa mới xuất hiện chưa được bao lâu, chắc khoảng tầm bảy giờ, bỗng nhiên lại thấy một mặt trời đỏ trên trời. Có người nói là Thần Vực đang bắt đầu hiện ra, cũng có người nói rằng Thần Minh muốn trở lại đại địa sau nhiều năm. Tóm lại..."
"Lòng người bàng hoàng?"
Chu Tự cắt lời chủ quán.
Chủ quán:
"Dù gì ta cũng là tín đồ của nữ thần Trí Tuệ đấy, tất cả những người đang ngồi ở đây đều là tín đồ"
Một đám ngụy tín đồ, Chu Tự thầm phản bác trong lòng.
Những "ngụy tín đồ" này chỉ tin tưởng lúc Thần Minh không có ở đây thôi. Một khi có thì sẽ tương đương với việc bị hạn chế tự do, đến lúc đó họ chính là những kẻ chạy trốn đầu tiên.
Chu Tự nhớ đến một người bạn cùng lớp cũng từng nhìn những chuyện được lưu truyền từ rất lâu theo cách như vậy, mắt trái nhảy một cái, hắn sẽ nói:
“Mấy ngày nữa kiểu gì ta cũng gặp chuyện tốt"
Khi mắt phải nhảy và hắn biết được đó là điềm xấu, hắn lập tức nói một cách oai phong lẫm liệt:
“Phong kiến mê tín.
Nói chung những tín đồ cấp thấp trên đường phố đều là như thế này.
"Nữ thần Trí Tuệ có tên thật không?"
Chu Tự hiếu kỳ hỏi.
Chủ quán trầm tư chốc lát rồi nói:
"Tên thật của Thần Minh không được đọc một cách tùy tiện, làm vậy không chỉ là bất kính mà đồng thời cũng sẽ khiến cho bản thân bị phát hiện ra Quả nhiên là ngươi không biết, Chu Tự châm biếm.
"À đúng rồi, ngươi biết cánh cửa này không?"
Chu Tự vẽ cánh cửa núi lên trên quầy hàng.
Tuy trông nó có vẻ phức tạp nhưng thật ra cũng đơn giản, dù vậy thì vẫn cần phải tiêu tốn một chút thời gian.
"Ha?"
Chủ quán hơi ngạc nhiên, hắn quan sát cánh cửa rồi nói:
"Cánh cửa này giống đến 90% so với cánh cửa lớn dẫn đến Thần Vực. Dù nó không thật sự thông đến Thần Vực, nhưng cũng có xác suất nhất định là liên quan đến nữ thần Đại Địa "Nữ thần Đại Địa?"
Chu Tự kinh ngạc nói:
"Cánh cửa này có thể kết nối với nữ thần Đại Địa?"
"Cũng chưa chắc, dù nó khá tương tự với cánh cửa lớn nối với Thần Vực ở thời đại Thần Minh, nhưng vẫn có một vài sự khác biệt. Kiểu cửa này chưa từng xuất hiện ở thời đại đó, bên trong có gì thì cũng rất khó nói chắc. Có thể là cùng loại với Thần Khải Chi Môn, hoặc cũng có khả năng dẫn tới cửa hông của Thần Vực. Ngoài ra, nó còn có tỉ lệ nhất định nối liền vào chỗ ở của Thần Minh. Tóm lại, còn phải xem năm cánh cửa được xây lên vào thời điểm nào. Nếu như là vào sơ kỳ đến trung kỳ của thời đại Thần Minh thì có thể là giống như những gì ta suy đoán. Nhưng nếu được xây dựng vào cuối thời đại đó, vậy thì có khả năng là kết nối với nơi Thần Minh ẩn thân, là đường lui cho thời đại Thần Minh"
Chủ quán suy tư hồi lâu rồi đưa ra kết luận.
Nó thuộc về thời kỳ nào đây? Đúng thật là Chu Tự không biết điều này.
"Vậy làm thế nào mới có thể mở cánh cửa này ra được?"
Chu Tự biết mà còn cố hỏi.
"Không biết"
Chủ quán nhún vai, sau một hồi suy nghĩ thì hắn bổ sung thêm một câu:
"Cánh cửa thuộc thời đại Thần Minh đại khái có thể chia làm hai loại. Một là dùng chìa khoá Thần Khải Chi Môn để mở ra, loại thứ hai vừa nhìn là biết phải dùng cái gì. Đại đa số là như thế, cánh cửa này cũng có xác suất nhất định thuộc về loại thứ hai"
Chu Tự khá ngạc nhiên, người này biết nhiều quá.
"Thật ra thì những gì ta biết vẫn khá ít, ngươi còn nhớ rõ người bạn sùng tín mà hồi trước ta từng nhắc đến không? Hôm nay nàng cũng tới, vừa mới đi nghiên cứu mặt trời đỏ, một lúc nữa sẽ trở về, ngươi chờ chút nữa hỏi nàng thử xem, hẳn là có thể tìm hiểu được nhiều thông tin hơn đấy Chủ quán vừa cười vừa nói.
"Được"
Sau khi đồng ý, Chu Tự dẫn theo nhóm Nguyệt tỷ bắt đầu dạo phố.
Thật tuyệt khi không cần bước ra khỏi nhà mà vẫn có thể đi dạo phố.
Nguyệt tỷ ngưng tụ ra một chiếc mặt nạ, đeo lên mặt, cảm thấy rất thú vị.
Thu Thiển nhuộm hai lọn tóc, mặc áo khoác màu đen, ngậm kẹo que, nhìn kiểu gì cũng không thấy giống một cô gái điềm đạm nho nhã, hiền lành săn sóc, hoàn toàn khác với khi ở nhà.
Mấy người này đi dạo phố đều như thế à? Chu Tự thở dài, chỉ đành đi theo phía sau.
Đi dạo được hai vòng thì Chu Ngưng Nguyệt phát hiện ra có một lối đi sâu hơn, nối liền với trung tâm thành trấn, nhưng người dân bên trong rất thưa thớt, đó là nơi mà chỉ các tín đồ thành kính mới có thể đến được. "Nơi này khá thú vị đấy, điều đáng tiếc duy nhất là không có gì để ăn, quần áo mặc trên người cũng không hoàn toàn tương xứng với quần áo thật.
Chu Ngưng Nguyệt bình luận.
"Những người ở nơi này đều hiểu khá rõ về mấy chuyện ở thời đại Thần Minh Thu Thiển chỉ vào một nhà buôn và nói:
"Ta chỉ tùy tiện hỏi thăm một vài vấn đề, nhưng các nàng đều có thể trả lời được hết. Nếu không thì cũng chỉ là do thấy ta không mua đồ nên không muốn trả lời lại thôi"
"Bên cạnh quầy hàng vừa rồi có thêm một tiệm nữa, hình như là bạn của ông chủ đã trở về rồi, chúng ta qua xem thử"
Chu Tự nhìn về phía đầu đường và nói.
1061 chữ