Ở vị trí đó, có một thiếu nữ đứng bên cạnh chủ quán - người vẫn còn đang bận trả giá, nàng mặc một bộ trang phục thời cổ, nhưng không phải là váy dài, đeo một chiếc vòng vải trên trán, trẻ trung và thanh lệ.
Quầy hàng của nàng bày bán toàn là bùa chú.
Chu Tự đứng trước gian hàng, nhìn xuống, mấy thứ bùa chú này hắn có xem cũng chẳng hiểu gì, cả nó và hắn đều rất xa lạ với nhau.
Hắn chọn một tấm bùa ở gần nhất, bắt đầu hỏi thăm giá cả:
"Một tấm như này bao nhiêu tiền?"
Nhìn ba đứa nhỏ trước mặt, Bách Mạch tiên tử thuận miệng nói:
"999 linh thạch"
"Ta lấy.
Chu Tự chẳng buồn trả giá, trực tiếp mua luôn. Không phải ai cũng giống như ông chủ quầy hàng bên cạnh, chắc chắn là hắn có vấn đề.
Bách Mạch tiên tử hơi sửng sốt, nhìn về phía chủ quán bên cạnh, đờ đẫn nói:
“Đạo hữu trả giá, ngươi chắc chắn người này là do ngươi giới thiệu qua thật đấy à?"
Khiến người khác bất ngờ ghê nha.
"Haha."
Chủ quán trả giá cười hai tiếng rồi nói:
"Người anh em này hào sảng lắm.
"Được rồi"
Bách Mạch tiên tử nhìn về phía Chu Tự, tiện tay đưa bí thuật phù văn cho hắn:
"Tấm này là Bách Kỵ Phù Lục, có hiệu quả đối với những đồ vật âm tà chết chóc. Lúc muốn sử dụng chỉ cần kích hoạt bằng linh khí là được, dù ngươi là cửu phẩm thì vẫn có thể dùng"
"Bách Kỵ Tru Tà?"
Chu Ngưng Nguyệt cởi mặt nạ ra, vô cùng ngạc nhiên.
"Ồ? Đứa trẻ này có hiểu biết đấy"
Bách Mạch tiên tử nhìn Chu Ngưng Nguyệt thêm một lần.
"Đúng thật là nó"
Chu Ngưng Nguyệt cầm lấy phù lục, sau khi xem xét một cách tường tận thì cảm thấy kinh hãi không thôi.
Bách Kỵ Tru Tà không phải bùa chú bình thường mà thuộc hàng tam phẩm trung cấp, có thể vẽ ra loại phù lục thế này, khả năng cao là đang ở tứ phẩm.
Bách Kỵ Tru Tà được khắc họa bằng cách ngưng tụ linh khí của trời đất, cấp bậc tinh khí thần* cực cao. *Tinh - Khí – Thần là phần tinh hoa của con người và là cốt lõi của khí Tiên Thiên (do cha mẹ tạo ra) và khí hậu thiên (do ăn uống và việc hít thở không khí) kết hợp mà thành.
Quỷ tu, ma sát, thây khô đều e ngại loại bùa chú này.
Có thể nói rằng chỉ bằng một tấm bùa này là có thể chữa khỏi trăm loại bệnh, từ con người cho đến môi trường đều như vậy, nó không kiêng kỵ bất kỳ thứ gì, trừ tà, diệt ác.
Giá trị của nó cũng không chỉ tương đương với 999 linh thạch, không biết đây là hàng là thật hay hàng giả nữa.
"Các ngươi được lợi rồi, thế nhưng tấm Bách Kỵ Tru Tà này cũng là tượng trưng cho sự may mắn của các ngươi. Bách Mạch tiên tử không quan tâm đến chuyện này nữa, mà chỉ nói:
"Nghe nói các ngươi muốn hỏi về chuyện mặt trời đỏ và vị trí sâu trong ngoại thành?"
"Đúng"
Chu Tự gật đầu, nói với một giọng khách sáo:
"Nghe nói cứ liên tục đi thẳng vào bên trong thì có thể thấy cửa lớn nối tới Thần Vực, không biết là thật hay giả?"
"Thật"
Bách Mạch tiên tử gật đầu khẳng định, sau đó nói tiếp:
"Thế nhưng không ai có thể đi tới trước cánh cửa đó được, chỉ có thể thấy hình dáng của cánh cửa. Nếu các ngươi có năng lực thì cũng có thể tiến vào, cần phải đi rất sâu mới tới nơi đấy. Thế nhưng nếu muốn tới Thần Vực, thì cần phải có một điều kiện tiên quyết, Thần Minh mà các ngươi tín ngưỡng phải có một chỗ đứng nhất định trong Thần Vực. Thần Minh mà các ngươi tín ngưỡng là ai?"
Chu Tự:
"..."
Ta tín ngưỡng Thu tỷ.
“Phải xác định tín ngưỡng của mình bằng cách nào?"
Chu Ngưng Nguyệt trầm mặc một lúc rồi hỏi.
“Thì ra các ngươi là ngụy tín đồ?"
Chủ sạp hàng rất có hứng thú cười nói.
“Là thiển tín đồ"
Chu Tự sửa lại lời của chủ sạp hàng.
Chủ sạp hàng cười lắc đầu:
“Khác nhau đấy, thiển tín đồ biết tín ngưỡng của mình là gì, ví dụ như ta tín ngưỡng Nữ Thần Trí Tuệ tóc xanh, mấy người các ngươi tín ngưỡng ai mà cũng không biết, thì đó là tin tưởng mù quáng"
Bách Mạch tiên tử không quan tâm là thiển tín đồ hay ngụy tín đồ, nàng gợi ý nói:
“Thần văn của các ngươi là gì?"
“Chìa khóa may mån."
Chu Tự trả lời.
Mỗi lần họ đều dựa vào chìa khóa may mắn để tiến vào, nhưng họ thực sự không có tín ngưỡng, có lẽ là vì Biên Giới Thành hoặc Biên Giới Thạch.
“Nữ Thần May Mắn?"
Bách Mạch tiên tử cau mày, lắc đầu nói:
“Ta chưa từng thấy ghi chép về nữ thần này, cũng chưa từng thấy vị thần nào có quyền bính may mắn. Cho nên ta không khuyến khích các ngươi tiến vào Thần Vực. Đương nhiên cho đến hiện tại cũng không có ai có thể đến gần chứ càng đừng nói là tiến vào.
“Thần của tín ngưỡng không chiếm cứ một phương ở Thần Vực thì tại sao không thể tiến vào?"
Thu Thiển dò hỏi.
Nếu đã tồn tại cánh cửa Thần Vực, không nói đến người bên ngoài, người của ngoại thành Thần Vực cũng phải có tư cách vào mới phải.
“Vì rất nguy hiểm, không có Thần Minh che chở, tự ý tiến vào Thần Vực, một khi bị phát hiện sẽ có hậu quả không thể lường trước được, hơn nữa cũng không ai biết trong lúc tiến vào có cần tiếp ứng hay không. Không được tiếp ứng cũng có khả năng rơi vào hư không vô tận.
Bách Mạch tiên tử giải thích đơn giản.
1040 chữ