Chu Ngưng Nguyệt ừm một tiếng thật dài rồi mới mở miệng nói:
"Khả năng cao là sẽ có thay đổi, không cần biết cánh cửa kia là sản phẩm của thời đại nào nhưng chắc chắn có sự tham gia của sáu vị thần minh. Có thể bọn hắn sẽ để lại quyền hành của riêng mình trong đó. Mà mặt trời đỏ cũng xuất hiện vì Lửa cực nóng, một khi quyền hành hiện ra thì nó cũng sẽ tỏa sáng chói lọi"
"Vậy sau đó Thanh Thành sẽ khó mà bình tĩnh lại được, nếu người của Ma Đạo phát hiện, lại đến đây quấy rầy Thánh Tử. Ta cảm thấy sắp tới đây chắc chắn sẽ không thiếu phiền phức"
Thu Thiển nhíu mày.
Từ lúc tin tức Thánh Tử Ma Đạo truyền ra tới bây giờ thì Thanh Thành chưa bao giờ bình tĩnh. Có người tới gần, có đại địa cơ duyên mở ra.
Từng cuộc đột kích bất ngờ không lý do của hung thú, sau đó là sự xuất hiện của Biên Giới thành, Thu Thiển nghe được triệu hoán. Mọi chuyện xảy ra liên tiếp, không để cho người ta thở dốc chút nào.
"Đúng thế, vẫn luôn nhặt nhặn cơ duyên, cảnh giới của ta cũng tăng rồi, đau đầu thật"
Chu Ngưng Nguyệt xoa hai huyệt Thái Dương rồi nói với vẻ sầu não.
Thu Thiển:
"..."
"Hôm nay các ngươi vẫn còn ở đây à?"
Bách Mạch Tiên Tử thay một bộ quần áo rồi đi tới.
Hôm nay nàng mặc váy màu đỏ rực, trang nhã mà hào phóng.
"Tiền bối" Chu Ngưng Nguyệt và Thu Thiển chào hỏi một cách khách sáo.
"Dường như các ngươi rất có hứng thú với mặt trời đỏ"
Bách Mạch Tiên Tử đi tới bên cạnh Thu Thiển rồi nói.
"Đúng là có chút hứng thú.
Thu Thiển gật đầu trả lời, nàng không phủ nhận.
"Vậy hôm nay các ngươi tới đúng dịp rồi, căn cứ vào những gì một số tín đồ Thái Dương Thần thành kính thì tối nay mặt trời đỏ sẽ thay đổi, có lẽ là ngày Thái Dương Thần trở về"
Bách Mạch Tiên Tử cười mà nói.
Hai người có chút bất ngờ, Thu Thiển tỏ vẻ kinh ngạc rồi nói:
"Sao bọn hắn lại biết được?"
"Đứng đây thì không nhìn được sự thay đổi đâu, sau khi đi vào thì có thể nhận ra được sự thay đổi. Người bình thường đã thế rồi chứ đừng nói gì là một số tín đồ thành kính có thể cảm nhận được lực lượng của Thái Dương Thần"
Bách Mạch Tiên Tử giải thích đại khái, nàng lại bổ sung thêm:
"Bây giờ có rất nhiều người muốn mau chóng tìm tới đầu nguồn, bọn hắn nghi ngờ rằng dùng cách tương tự có thể khiến cho thần minh của mình trở về. Điều khiến người khác bất ngờ là những tòng thần còn sót lại không có bất cứ động tĩnh gì. Không biết bọn hắn đang làm gì, hay là những chuyện này đều do bọn hắn tạo nên "Nếu có cơ hội thì ta cũng muốn tới gần bên trong nhìn xem Chu Ngưng Nguyệt nói một cách mong đợi.
Sau đó mấy người lại trò chuyện một hồi, rồi Bách Mạch Tiên Tử đi vào sâu bên trong, tới nơi mà tín đồ không thể nào tới được.
"Ngươi có thể vào trong không?"
Chu Ngưng Nguyệt chạm nhẹ vào Thu Thiển.
Thu Thiển suy nghĩ một chút rồi mới trả lời:
"Ta cảm thấy mình có thể đi vào trong một chút, nếu như đi vào dựa trên phương thức triệu hoán thì có lẽ sẽ đi được vào tận sâu bên trong"
"Vậy ngươi hãy chờ ta nghiên cứu ra cách đi vào đi, một mình ngươi vào đó thì quá nguy hiểm"
Chu Ngưng Nguyệt lắc đầu, sau đó đi ra ngoài đường, nàng nói:
"Chúng ta đi xem có trái cây nào ngon không đi"
Chờ một khoảng thời gian.
Dưới sự trông mong của Chu Tự thì cuối cùng cánh cửa cũng bị ngọn lửa bao trùm hoàn toàn.
Lửa cháy hừng hực, cả cánh cửa đều chìm trong lửa.
Lửa cực nóng tỏa ra nhiệt độ của nó.
Trên cánh cửa đá xuất hiện một khe hở, cánh cửa trước đây không thể nào di chuyển được bây giờ lại có thể tùy tiện đẩy ra.
Chu Tự đi về phía trước một bước, hắn đứng trước cánh cửa hỏa diễm rồi đưa tay đẩy ra.
Tách!
Rầm rầm!
Tiếng cự thạch di chuyển.
Khe hở dần dần mở rộng ra, trong nháy mắt đó, luồng khí nóng rực không ngừng tuôn ra ngoài, mang theo chút tính chất đặc biệt.
Là thần tính.
Những thứ này bài xích tất cả mọi người tới gần.
Đại Địa Thần Khuyển và Hầu Trầm đang không ngừng lui về phía sau, thậm chí bọn hắn còn không thể bước lên dù chỉ một bước.
Chu Tự thấy đối phương không quá hoan nghênh mình thì khẽ nâng tay trái lên, sau đó một thanh đao xuất hiện trong tay hắn.
Đen nhánh, lạnh lẽo.
Trong nháy mắt nó chạm tới thần tính thì tỏa ra khí tức bá đạo.
Xoẹt!
Đao ý hiện lên, luồng khí cực nóng kia bị chia thành hai nửa, khoảng trống ở giữa tạo thành một con đường.
Còn không cần dùng tới công lực ngàn năm dạy đám nhóc này cách làm người.
Đạo này có tác dụng đấy.
Chu Tự cất bước đi vào.
Trong không gian đỏ thẫm, lửa tàn phá tứ phương, hơi nóng lan tràn.
Dưới ngọn lửa có nền bằng đá tinh xảo, xung quanh có bốn cột trụ chống lấy mái vòm.
Trên mái vòm, lửa đỏ vô tận ngưng tụ thành một quả cầu lửa.
Cộp.
cộp!
Phía ngoài cùng của cung điện, một nam thanh niên cầm trường đao, bước chân chậm rãi, hắn bước từng bước vào sâu trong cung điện rực lửa.
Trường đao trong tay hắn tỏa ra đao ý, chém vào tất cả lửa đỏ chung quanh.
Cung điện vắng lặng không biết bao nhiêu năm, hôm nay nghênh đón vị khách đầu tiên. Sự hiện diện của hắn như một thanh trường đao, đâm sâu vào trong cung điện, phá vỡ lửa đỏ, không gì có thể ngăn cản được.
Chu Tự bước thật chậm, lửa phía trước tránh sang hai bên, để hắn đi sâu vào bên trong.
1091 chữ