Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 335: Ma Đạo Chân Ý




Thu Thiển bước về trước một bước, đưa tay tóm vào không trung. Hào quang xuất hiện trong tay nàng, khí tức nóng hầm hập càn quét xung quanh.

Vù!

Kim quang hiện ra, quyền trượng thái dương được Thu Thiển nắm trong tay. Cùng lúc đó trên người Thu Thiển có hào quang chiếu rọi, quyền hạn mặt trời và ngọn lửa bao trùm quanh nàng, cơ thể nàng được nâng lên cách mặt đất một thước.

Nàng đứng ở đó giống như Nữ Thần Thái Dương, ánh sáng chiếu khắp đại địa.

“Nguyệt tỷ, ta phải làm thế nào?"

Nàng hỏi.

Tấn công bình thường không kéo dài được bao nhiêu thời gian, chỉ có thể trông cậy vào trận pháp của Nguyệt tỷ. Chu Ngưng Nguyệt xòe tay ra, trong lòng bàn tay xuất hiện mấy điểm tương ứng mấy vị trí trước thành: “Đặt sức mạnh vào mấy chỗ này đi.

Thu Thiển giơ cao quyền trượng, trên không trung có ngọn lửa rơi xuống giống như mặt trời nhỏ. Tổng cộng có chín điểm.

Ầm! Âm!

Chín mặt trời nhỏ rơi vào vị trí đã chỉ định giống như cột sáng.

Nguyệt tỷ bấm tay niệm thần chú, bắt đầu thi triển thuật pháp.

Vù!

Chín cột sáng liên kết, ở giữa hội tụ ra một mặt trời khổng lồ, ánh lửa chiếu rọi đại địa, biển lửa lao vào đàn thú.

Chu Tự nhìn đặc hiệu kinh thiên động địa, có chút xúc động, sau đó mở Ma Đạo Văn Thư.

Không biết có kịp hay không.

Đạo Tông Thiên Vân.

Tô Trần đứng trên ngọn núi trông về hướng Thái Cực phong xa xa.

“Dạo này đạo tử thực sự mê mẩn trận pháp, cũng đã đến Thiên Nguyên trận đồ rồi, đừng nói là phá giải, chỉ tìm hiểu thật rõ thôi cũng cần không ít thời gian. Hắn muốn làm gì chứ?"

Tô Trần lắc đầu.

“Ngươi cũng không biết, thì sao những người khác biết được?"

Liễu Bắc Uyển đi lên nói.

“Cũng chưa chắc"

Tô Trần lắc đầu nói:

“Ta không tiện suy đoán chi tiết, rất dễ gây hiểu lầm. Những người khác có thể tùy ý suy đoán, khả năng đoán đúng cũng rất cao.

“Không ngoài hai khả năng, hoặc là đi xuống sườn núi, hoặc là mượn trận pháp đi lên sườn núi, đúng không?"

Liễu Bắc Uyển vuốt một lọn tóc từ sau ra trước, thấy kỳ lạ nói:

“Tại sao tóc của con gái lại hơi xoăn nhỉ? Trước khi thành đạo, có phải tóc ngươi xoăn tự nhiên không?"

“Ta đã xem được ảnh hồi nhỏ của ngươi ở nhà của tên họ Chu, ngươi không nhớ hồi nhỏ trông ngươi như thế nào hả?"

Tô Trần nghiêng đầu hỏi.

Liễu Bắc Uyển hơi suy nghĩ, nói sang chuyện khác:

“Vừa nãy ta nói chuyện với tỷ của ta, đột nhiên nói đến Ma Đạo Văn Thư, hình như con trai nàng muốn đọc, Chu Tự có thể đọc không?"

Tô Trần đi đến đình nghỉ ngồi xuống, rót cho mình một chén trà, nhẹ giọng nói:

“Có thể đọc hay không cũng vô ích, Ma Đạo Văn Thư mà chỉ đọc bản chép tay thôi thì không có tác dụng gì, muốn lĩnh ngộ ý nghĩa thực sự của đạo thì phải đọc bản gốc, mà bản gốc lại ở trong tay đạo tử, tên họ Chu đó không lấy được.

“Có thể đi đổi, không khó"

Liễu Bắc Uyển ngồi đối diện Tô Trần, khẽ mở đôi môi:

“Ta rất tò mò liệu Chu Tự đọc bản gốc thì sẽ có thu hoạch hay không?"

“Nếu có thể chịu được ảnh hưởng của Ma Đạo chân ý, chắc chắn sẽ có thu hoạch"

*Ma Đạo chân ý: ý nghĩa thực sự của Ma Đạo.

Tô Trần đặt chén trà xuống, nhìn về phía Quan Hà Phong nói:

“Còn nhớ cảnh tượng ban đầu đạo tử đọc Ma Đạo Văn Thư không? Tất cả kiếm của cả Đạo Tông Thiên Vân đều bay lên, nghe hắn giảng đạo, sau đó những linh kiếm đó suýt nữa biến thành ma kiếm.Nó cũng có ích với việc tìm hiểu về kiếm của đạo tử, đáng tiếc hướng tu luyện khác, dẫn đến tác dụng không lớn. Hào quang kiếm của hắn tỏa vạn trượng, ma ý và hắn không hợp nhau. Nếu Chu Tự luyện Phá Thiên Ma Thể như lời đồn thì Ma Đạo Văn Thư có tác dụng rất lớn với hắn. Nhưng hắn tu Chu Thiên Kinh thì sẽ không có tác dụng “Vậy người thế nào mới có thể chịu được ma đạo chân ý?"

Liễu Bắc Uyển lại hỏi. “Người sao thế?"

Tô Trần buồn cười nói:

“Đương nhiên là người không bình thường, cũng không phải quá lợi hại, có khả năng nhất định con gái cũng có thể chống lại được. Nhưng chỉ có hại mà không có lợi với nàng, ngươi đừng nghĩ cái gì cũng để nàng thử.

Liễu Bắc Uyển sáng mắt lên:

“Nói vậy thì con gái không bình thường?"

Tô Trần phì cười, giọng nhẹ nhàng chậm rãi:

“Nếu bình thường thì dưới sự hỗ trợ của chúng ta lại chỉ có chút tiến bộ đó thôi hả?"

Liễu Bắc Uyển:

"..."

Lúc nàng còn muốn giải thích, Tô Trần đột nhiên nhìn về phương xa và cau mày.

“Sao thế?"

Liễu Bắc Uyển nhìn xung quanh nhưng không phát hiện ra điều gì.

“Cảm giác ma đạo chân ý nổi lên, có người sắp tiến vào trạng thái đó.

Tô Trần cảm nhận xung quanh nói:

“Đại đạo tự nhiên, ma đạo chân ý sẽ gây lên sóng lớn trên đại đạo, vừa hay ta có thể phát giác được. Vậy thì đạo tử tặng Ma Đạo Văn Thư cho người khác rồi. Chỉ không biết ai có thể chống lại được ma đạo chân ý.

“Tiến vào trạng thái xong thì sẽ thế nào?"

Liễu Bắc Uyển hỏi.

“Nghe hắn giảng đạo pháp"

Tô Trần trả lời đơn giản.

Vừa dứt lời, hắn đưa tay nhỏ mấy ngọn cỏ xung quanh, đặt dựng đứng trên mặt bàn.

“Ta dùng đạo của ta giúp chúng liên kết, thử xem lần này người đọc hiểu sẽ đạt đến trình độ nào. Nhân tiện biết ảnh hưởng công pháp là gì.

Liễu Bắc Uyển yên lặng đợi một lúc, phát hiện ngọn cỏ không hề biến hóa, vừa định hỏi thì nghe thấy Tô Trần giải thích:

“Vẫn chưa bắt đầu, chắc hắn hắn vừa tiến vào trạng thái"

1056 chữ