Ngày mùng 3 tháng .
11Sáng sớm thứ tư, Chu Tự vận chuyển Chu Thiên Kinh, phát lương cho ma chủng.
Gần đây ma chủng vô cùng chăm chỉ, hai ngày trước hoàn thành cái vòng thứ tư, hiện tại đang cố gắng vòng thứ năm.
Thứ sáu tuần này chắc là có thể hoàn thành.
Cách Trận Linh ngũ phẩm càng ngày càng gần, đến lúc đó đặc hiệu như gió quanh quẩn bên người hắn.
Lần trước Nguyệt tỷ nói muốn khắc hoạ trận pháp, cũng chính là các loại đồ án.
Hắn còn không chắc chắn khắc gì thì tốt, lựa chọn đầu tiên đương nhiên là đặc hiệu nổi bật, cụ thể thì chưa có đầu mối.
Hôm qua Hắc Bạch Song Tiên quanh thân ma chủng đột nhiên biến mất, hắn lại đọc một lần Ma Đạo Văn Thư lại mời Hắc Bạch Song Tiên tới.
Hắn phát hiện lẩm bẩm bình thường một chút, không chủ động hãm sâu vào trong đó thì sẽ bình yên vô sự.
Công lực ngàn năm còn tiêu hao một chút, nhưng đọc xong cũng có thể bổ sung lại.
Thật sự là một quyển sách thần kỳ.
Kết thúc tu luyện, Chu Tự mở mắt ra, bên tai truyền đến giọng nói quen thuộc:
"Buổi sáng tốt lành, hiện tại là bảy giờ ba phút, thời tiết trong xanh, vừa nãy Nguyệt tỷ nói bảo ngươi dậy thì gọi lại cho cha.
Tiếng Thu Thiển báo giờ vẫn êm tai như trước.
Quay đầu nhìn lại, phát hiện hôm nay Thu Thiển mặc áo len rộng rãi, cổ áo tương đối bảo thủ, không nhìn thấy gì.
Nhưng rất đẹp.
"Thời tiết chuyển lạnh rồi phải ăn mặc dày một chút"
Thu Thiển cười trả lời.
Nhẹ nhàng hít hà, Chu Tự ngửi thấy mới mùi thơm, hơi nghi hoặc một chút:
"Thu tỷ xịt nước hoa trong phòng?"
"Là mùi nước giặt quần áo"
Thu Thiển ngồi xổm trước mặt Chu Tự, chìa tay áo qua.
Đúng là mùi quần áo, Chu Tự ngửi ngửi:
"Hay là mùi hương trên người Thu tỷ"
"Ôi chao!"
Thu Thiển thu tay lại ôm lấy người mình, vẻ mặt ghét bỏ:
"Biến thái"
"..."
Chu Tự không đổi sắc mặt nhìn Thu Thiển:
"Thu tỷ, ta đã hoàn thành chương trình giáo dục bắt buộc, mà lại tốt nghiệp với thành tích xuất sắc, có phải ngươi có hiểu lầm gì đó với ta hay không?"
"Ta hiểu"
Thu Thiển gật đầu trả lời.
"Thu tỷ vừa mới nói Nguyệt tỷ bảo ta gọi lại cho cha?"
Chu Tự đứng lên đổi chủ đề.
"Ừ, có thể là có chuyện gì muốn giao phó"
Thu Thiển gật đầu cùng đi theo Chu Tự.
"Thu tỷ muốn làm gì?"
Trước bồn rửa mặt, Chu Tự khó hiểu nhìn Thu tỷ ở cửa ra vào.
"Sư phụ bảo ta gửi ít ảnh chụp sinh hoạt của ngươi cho nàng xem, ta chụp ngươi đánh răng"
Thu Thiển lấy điện thoại ra rồi ra hiệu Chu Tự chuyên tâm đánh răng.
Không thể chịu nổi ngày tháng thế này nữa rồi, trong lòng Chu Tự thầm thở dài.
Rửa mặt xong, hắn mới tò mò hỏi:
"Tại sao sư phụ ngươi lại muốn xem ảnh sinh hoạt hàng ngày?"
"Có thể là muốn xem bói, sách gì sư phụ cũng thích xem một chút, có hứng thú thì học một chút, đều là công phu gà mờ. Bây giờ muốn dùng chút ảnh chụp thường ngày của ngươi và ta xem bói hôn nhân Thu Thiển nói tường tận.
"Vậy nếu xem ra kết quả không tốt thì sao?"
Chu Tự nhìn chằm chằm Thu Thiển thành thật hỏi.
Rất nhiều tình lữ bị chia rẽ, phần lớn đều là do phụ mẫu trong nhà.
Thu tỷ không biết cha mẹ mình, chính sư phụ đã nuôi nấng nàng.
Sư phụ chẳng khác nào mẫu thân của nàng, nàng mà nói không tốt thì chắc chắn sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Trên bàn cơm, Thu Thiển một tay chống cằm lên cười nói:
"Vậy khẳng định chỉ có một đáp án "Là gì?"
Chu Tự cầm đũa nhìn chăm chú Thu tỷ ở đối diện.
Màu hồng đột nhiên rơi vào đôi mắt nàng, là màu sơn móng tay.
Nhưng hắn đang chờ đợi câu trả lời nên không vội hỏi sơn móng tay, mà yên lặng chờ đợi đáp án.
"Sáng nay mới sơn móng tay, thấy được không?"
Thu Thiển chợt duỗi hai tay ra cho Chu Tự nhìn.
Chu Tự:
"Thu tỷ..."
Thu Thiển cười cười, vui vẻ nói:
"Đáp án chỉ có một cái, đương nhiên là sư phụ tính không chuẩn rồi. Có gì phải để ý?"
"Thu tỷ sơn móng tay thật đẹp"
Chu Tự thuận thế khen một câu.
"Vậy nếu có một ngày cha mẹ không đồng ý thì sao?"
Thu Thiển hỏi.
"Ngươi là do bọn hắn chọn, không thể có chuyện không đồng ý.
Chu Tự buồn cười nói.
"Là nếu"
Thu Thiển hai tay chống cằm nhìn Chu Tự chăm chú.
Cảm giác không cách nào né tránh vấn đề này, Chu Tự đặt đũa xuống, nghiêm túc nói:
"Ta nguyện vì Thu tỷ bỏ gian tà theo chính nghĩa Phì - Thu Thiển bật cười ra tiếng, tựa như làm sao cũng không nghĩ đến sẽ nghe được đáp án như thế này.
Sau đó nàng nhìn Chu Tự từng chút một ăn xong bữa sáng, rồi tiễn ra cửa.
"Nhắm mắt"
Trước cửa nàng cười xấu xa nói.
Lại nữa? Chu Tự trong lòng cảnh giác, chậm rãi nhắm mắt.
Chỉ là vừa nhắm mắt lại, hắn đã cảm nhận được Thu Thiển ôm lấy hắn, sau đó bờ môi đụng phải gì đó.
Vốn định mở mắt ra xem, bên miệng lại chợt buông ra, bên tai truyền đến tiếng cười của Thu Thiển:
"Đáng tiếc ta không phải đạo tu, nếu không ta cũng phải vì ngươi nhập ma đạo" Vù một cái, Thu Thiển buông hắn ra lui về, rồi rầm một tiếng, cửa lớn đóng lại.
Để lại một mình Chu Tự đứng ngây như phỗng nhìn chằm chằm cánh cửa trước mắt.
Chạm môi, nhớ tới đây là lần đầu tiên bị Thu tỷ hôn.
Quá nhanh, không có cảm giác gì.
1081 chữ