Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 366: Đông Xui Xẻo Nhận Đơn




Thu Thiển uốn lọn tóc trong tay rồi mỉm cười mà hỏi:

"Không phải do ngươi làm à?"

Chu Tự nhún vai trả lời:

"Ta cũng không biết tình hình cụ thể, nhưng tóm lại mọi chuyện vẫn được xem là thuận lợi, không biết có thể lấy được nước trong suốt không đây "Có lẽ sẽ lấy được thôi, Nguyệt tỷ cũng ở trong đó. Mặc dù nàng tới đây chủ yếu vì ăn nhưng cũng không quên chuyện cần làm Thu Thiển an ủi hắn.

"Thu tỷ vẫn rất tin tưởng Nguyệt tỷ nhỉ"

Chu Tự vừa cười vừa nói, đột nhiên hắn kéo Thu Thiển đi ra ngoài:

"Hội thu Nhàn Nhã sẽ không kết thúc sớm như thế đâu, chúng ta đi xung quanh dạo đi "Vừa rồi vị tiên tử bên cạnh Tô Thi là ai vậy?"

Trên đường đi, Thu Thiển đột nhiên hỏi.

"Không biết"

Chu Tự suy nghĩ một chút rồi nói:

"Ta cảm thấy có hơi quen mắt nhưng cũng cảm thấy chưa gặp bao giờ"

"Ngươi thấy trong hai nàng, ai đẹp hơn?"

Thu Thiển nghiêng đầu nhìn chằm chằm Chu Tự rồi mỉm cười hỏi.

Chu Tự nhớ lại cảnh tượng lúc nãy rồi lắc đầu nói:

"Ta không nói được, lúc còn đi học, bạn cùng bàn của ta cũng xếp hạng các bạn nữ trong lớp theo vẻ ngoài. Hắn có hỏi ý kến ta nhưng ta cũng không nhận xét được"

"Không phải bạn cùng bàn của ngươi là người bị ngươi báo cáo với giáo viên là yêu sớm đấy sao?"

Thu Thiển tò mò hỏi.

"Đúng thế.

Chu Tự gật đầu.

"Vậy hắn xếp bạn gái hắn hạng mấy?"

"Dù sao nàng chắc chắn không nằm trong mấy hạng đầu. Trước đây thì ta không hiểu nhưng bây giờ ta hiểu rồi.

Chắc chắn hắn cố ý làm thế để các bạn nam xung quanh không chú ý tới bạn gái hắn.

Thu Thiển cười mỉm rồi nói: "Vậy thì ta đổi một cách hỏi khác. Ví dụ như Tô Thi không phải họ hàng của ngươi, thì hai người họ ai sẽ phù hợp với tiêu chuẩn chọn bạn gái của ngươi hơn?"

"Tiêu chuẩn chọn bạn gái?"

Chu Tự nhìn thoáng qua Thu Thiển rồi nói một cách chân thành:

"Cái này thì ta có"

"Ừ, là gì?"

Thu Thiển gật đầu rồi vểnh tai lên nghe.

"Vẻ ngoài giống Thu tỷ, tính cách giống Thu tỷ, tốt nhất là Thu tỷ.

Chu Tự dừng một chút rồi nhìn chằm chằm Thu Thiển mà nói.

"Eo oi."

Thu Thiển sờ lên cánh tay của mình rồi cố ý nói:

"Sến quá đấy.

Chu Tự:

"..."

"Ha ha."

Thu Thiển lại đột nhiên bật cười rồi nói:

"Nhưng ta không ghét.

"Vậy ta sẽ đọc nhiều sách một chút, xem còn gì không?"

Chu Tự thử thăm dò.

"Sến súa."

Thu Thiển cười rồi bước về phía trước.

"Thu tỷ muốn đi dạo phố không?"

Chu Tự đi theo sau, hắn nói.

"Mặc quần áo của hôm qua à? Hay là hôm nay?"

Thu Thiển cười hỏi.

Hôm qua nàng nhuộm tóc mặc áo khoác, hôm nay là váy dài liền áo.

"Ngươi đoán xem, có ngươi ở bên cạnh thì ta có thể mặc đồ gì đi dạo phố đây?"

Thu Thiển hỏi nhỏ.

Chu Tự:

"..."

Đương nhiên là không thể mặc ít hơn bây giờ rồi, nhưng hắn không nói nên lời.

Nếu cấm cản quá nhiều thì sẽ khiến nàng có cảm giác quản lý quá gắt gao, hơi cổ hủ gia trưởng...Khó mà mở miệng.

"Ha ha."

Thu Thiển cố gắng để cho mình không thất thố, nàng đi tới bên cạnh Chu Tự rồi nói nhỏ vào tai hắn.

"Nếu không thích thì lúc đó ngươi cứ chớp mắt, ta sẽ mặc thêm vào"

Chu Tự:

"..."

Thu tỷ đúng là đã đẹp người còn đẹp nết.

Chỉ là yêu đương khó quá.

Hai người Chu Tự rời khỏi hồ, mấy người kia cũng thoát khỏi sự ảnh hưởng của Tô Thị. Các nàng bắt đầu tới gần hòn đảo giữa hồ hơn. Nhưng không còn ai phô trương bản thân, chẳng khác nào là tự rước lấy nhục cả.

Đám người bước lên đảo cũng đã phát hiện Cửu Thiên Hỏa Phượng Hoàng đang đậu ở nhánh cây kia, còn có cả Thực Thiết Thủ.

Các nàng không hiểu vì sao Thực Thiết Thú lại đứng gần Cửu Thiên Hỏa Phượng Hoàng.

Nhưng điều các nàng càng quan tâm hơn là Tô Thị, nhưng không thể nào nhìn thấy được tình hình trong đình nghỉ mát.

Trong lúc nhất thời, mọi người đều đã hiểu Tô Thi chỉ tới đây để tham gia Hội thu Nhàn Nhã, chứ không vì mục đích nào khác.

Tần Yêu Yêu và Tần Trăn Trăn sững người. Bây giờ các nàng mới nhớ lại câu mà Tô Thị nói lúc vào nhóm, cũng không có chút không ổn thỏa nào.

Người ta chỉ là chào hỏi theo phép lịch sự mà thôi.

Đương nhiên, cũng có những người phản bác cách nghĩ này.

"Các ngươi đúng là mộ mạnh, chỉ cần nàng mạnh thì nàng nói gì cũng đúng"

Nhưng cách nói này cũng không được mọi người hoàn toàn ủng hộ.

"Vậy ngươi yếu nên ngươi có thể nhìn thấu mọi thứ à? Yếu nên đáng tự hào à?" "Nịnh hót"

"Chó nhà có tang"

Sau khi đám người bước lên hòn đảo giữa hồ, Đông Húc mới tới ngoài Nhàn Nhã Hồ.

Hắn vừa xem tiên tử lên đảo xong thì lại nhận được tin tức giao hàng chuyển phát nhanh.

Bên ngoài Nhàn Nhã Hồ, hắn gặp được người gửi hàng.

Là một vị tiên tử lạ mặt.

Tóc nàng dài, mặc một bộ váy màu lam nhạt, có lẽ là đệ tử Nhàn Nhã Hồ.

"Tiên tử muốn gửi hàng đúng không?" Đông Húc nói một cách khách sáo.

Nhàn Nhã Hồ Lộ Lộ tiên tử cười rồi nói:

"Đúng là ta"

"Tiên tử định gửi cái gì? Địa chỉ người nhận ở đâu?"

Đông Húc của Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông hỏi kỹ càng.

"Ta muốn gửi một tấm thiệp mời, hi vọng tiểu đạo hữu có thể trực tiếp giao tới đó. Càng nhanh càng tốt"

Lộ Lộ tiên tử lấy thiệp mời ra rồi bỏ vào phong thư chuyển phát nhanh ngay trước mặt Đông Húc, sau đó mới đưa cho hắn.

1091 chữ