Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 381: Quy Tắc.




Chu Tự cũng không thèm để ý, tìm cái chỗ nghỉ ngơi, Xuân Sinh bắt đầu thu thập chung quanh, đêm nay họ sẽ qua đêm ở chỗ này, chuyện nàng có thể làm không nhiều, việc vặt thì làm được là làm.

Sau bữa cơm tối, Chu Tự và Tiểu Tĩnh cùng học tập, thầy giáo là Thu Thiển.

"Muốn học hai chữ thành thân?"

Thu Thiển có chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn dạy Tiểu Tĩnh.

"Chu Tự ca ca, về sau ta lớn lên có phải sẽ phải lập gia đình hay không?"

Tiểu Tĩnh học được chữ quay sang hỏi Chu Tự.

"Ùm."

Chu Tự không ngẩng đầu lên vẫn chép Kim Quang Thần Chú.

"Vậy Chu Tự ca ca cũng phải cưới vợ đúng hay không?"

"Đúng vậy.

"Vậy ta lớn lên có thể gả cho Chu Tự ca ca không?"

"Cái này..."

Chu Tự ngẩng đầu nhìn Tiểu Tĩnh chân thành nói:

"Ngươi phải hỏi Thu tỷ"

Tiểu Tĩnh nghi nhìn lén cô giáo Thu Thiển một cái, vừa quay đầu đã đón một đòn chấn động. Rầm!

"Đương nhiên là không được"

Thu Thiển lạnh lùng nói:

"Chu Tự là phu quân tương lai của ta"

"Nhưng mà, nhưng mà đại thiếu gia trong thành đều tam thê tứ thiếp. Thu Thiển lão sư có thể làm lớn ta làm nhỏ, một vợ một thiếp, ta có thể mà Tiếng Tiểu Tĩnh nhỏ dần.

Rầm rầm!

Lại hai tiếng nổ làm Tiểu Tĩnh bật khóc.

"Thời đại thay đổi rồi, chỗ chúng ta chỉ một chồng một vợ"

Thu Thiển đầy ý cười nhìn Tiểu Tĩnh.

Tiểu Tĩnh bị đánh không khóc ra tiếng, sau khi nhìn đến nụ cười tươi của Thu Thiển, bị dọa òa khóc.

Ôm mẹ không chịu buông.

Thu tỷ cười khủng bố như vậy sao? Chu Tự không dám gật bừa.

Có điều nghĩ tới nạp thiếp, hắn không nhịn được cười, người cổ đại thật là dung tục, rất muốn sống lại trong thân phận một thiếu gia cổ đại, đi phê phán một chút.

"Muốn nạp thiếp sao?"

Thu Thiển ngồi bên cạnh nhìn Chu Tự cười, hỏi.

"Không, không có, Thu Thiển hiểu ta mà"

Chu Tự thu lại vẻ tươi cười nghiêm mặt nói.

"Haha..."

Thu Thiển nheo mắt, cười xấu xa:

"Ta hiểu"

Chu Tự:

Xem ra lại hiểu sai rồi.

Ngày hôm sau.

Cuối cùng, trước khi nghỉ ngơi đám Chu Tự cũng nhìn thấy Thần Điện:

"Khoảng cách vẫn còn hơi xa, bây giờ chạy tới luôn, hay là nghỉ ngơi một đoạn thời gian rồi đi đến?"

"Có thể đến đó ngay bây giờ không? Nếu con gái lớn của ta không có chuyện gì thì có lẽ nó đang ở Thần Điện Xuân Sinh vội nói.

"Ta không mệt"

Tiểu Tĩnh giơ tay nói.

Chu Tự cùng Thu Thiển nhìn nhau, dẫn đường tiến đến Thần Điện.

Sau khi Minh Nam Sở cứu Tiểu An, đưa theo nàng lặp lại tất cả những chuyện trước đó.

Điều khác biệt duy nhất chính là, lần này mặt của Tiểu An bị thương nghiêm trọng, càng thêm tự ti hơn.

Bỏ ra thời gian hai ngày, họ lại đi vào Thần Điện một lần nữa.

Sau khi nói cho Tiểu An biết về ý nghĩa của tế đàn ở Thần Điện, lại một lần nữa nhìn thấy nàng bất an rơi nước mắt, giống như lần trước, lần này nàng vẫn lựa chọn tiếp nhận.

Cuối cùng họ rời khỏi Thần Điện, đi hai bước Tiểu An lại hỏi ra vấn đề đó:

"Tại sao không đặt ta lên?"

Lần này Minh Nam Sở không qua loa có lệ, mà là nghiêm túc nói:

"Ngươi còn nhỏ"

Vừa dứt lời.

Vù~ Lại là một cơn chóng mặt, lập tức một cơn gió nhẹ phả vào mặt.

Trái phải tứ phương, vẫn rừng cây khô đó.

"Chuyện gì thế này? Là phát động do trả lời vấn đề, hay là phát động vì rời khỏi Thần Điện?"

Minh Nam Sở chau mày.

Sau đó lại là tiếng "cứu mạng" kia truyền đến.

Khi hắn chạy tới, thứ hắn nhìn thấy vẫn là một người đứng trên cây dùng nhánh cây xua đuổi hung thú vây quanh.

Điều khác biệt duy nhất chính là, Tiểu An trưởng thành rồi, từ độ tuổi cập kê mười lăm mười sáu tuổi biến thành thiếu nữ hoa quý hơn hai mươi tuổi.

"Không thích hợp"

Sự biến hoá của Tiểu An khiến Minh Nam Sở hiểu ra một vài vấn đề, hắn thiết lập lại hai lần.

Lần thứ nhất nói Tiểu An xinh đẹp, Tiểu An bị hủy dung.

Lần thứ hai nói Tiểu An quá nhỏ, Tiểu An trưởng thành.

"Vấn đề xuất hiện trên vấn đề kia? Hay là xuất hiện trên lương tâm của mình? Trái ngược với đáp án của mình, chính là vì muốn mình đưa Tiểu An lên đó?"

Đây là đang cân nhắc ranh giới cuối cùng của đạo đức.

Lại là thời gian hai ngày.

Họ đi vào Thần Điện một lần nữa, lần này lúc rời đi, Minh Nam Sở cố ý không trả lời câu hỏi của Tiểu An.

Mãi đến khi rời khỏi Thần Điện, cũng không bị ép thiết lập lại.

Khi Tiểu An tiếp tục hỏi câu hỏi lúc trước, hắn mới trả lời:

"Ngươi vẫn còn trẻ, còn có những năm tháng tốt đẹp đang chờ ngươi."

Vù~ Lúc này, Minh Nam Sở cảm nhận được sự choáng váng, nơi hắn nhìn thấy vẫn là rừng cây khô, hắn biết bị thiết lập lại lần nữa rồi.

Sớm đến nơi Tiểu An cầu cứu, phát hiện lần này Tiểu An không leo lên cây thành công, nàng biến thành một bà lão.

Sau khi cứu đối phương, Tiểu An cũng không nhắc đến mẹ và muội muội nữa.

Mãi cho đến khi đến Thần Điện, Minh Nam Sở lặp lại những lời nói trước đó, đưa nàng rời khỏi Thần Điện.

Mà Tiểu An lại mở miệng hỏi một lần nữa:

"Ta không còn bao nhiêu thời gian nữa, tại sao không đặt ta lên?"

"Vì ngươi quá già rồi"

Minh Nam Sở tùy ý nói.

Nguyên nhân thiết lập lại cũng là vì hắn đã trả lời vấn đề này, hắn muốn xem thử kiểu luân hồi như thế này có thể tiếp tục kéo dài hay không.

Thiết lập lại bắt đầu, lần này hắn gặp được Tiểu An lúc đầu.

1093 chữ