Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 403: Khó Mà Tin




Liễu Bắc Uyển tưởng tượng hình ảnh này, cảm thấy cả hai đều sẽ tức hổn hển.

Trong lúc nhất thời, nàng lại cảm thấy sau khi Chu Tự bước vào giới tu chân thì mang lại khá nhiều chuyện cho những người này.

Người trong cuộc lại không hề để ý.

Liễu Bắc Uyển cũng đã nghe thấy Chu Tự gọi điện thoại về cho nhà, nàng biết cự phách Ma Đạo không đủ để tạo nên uy hiếp cho Chu Tự, ngược lại thì tỷ tỷ của nàng là Liễu Nam Tư lại vô cùng có lực uy hiếp.

"Chu Tự và nữ nhi chúng ta cũng xem xem tuổi nhau, hắn sắp lấy vợ rồi, vậy khi nào nữ nhi chúng ta mới lấy chồng đây?"

Liễu Bắc Uyển đổi chủ đề.

Chủ đề mới khiến Tô Trần nhìn Liễu Bắc Uyển một chút, hắn nói:

"Sai đối tượng rồi, phải là Tiểu Nguyệt mới đúng"

"Vậy khi nào Tiểu Nguyệt mới có thể lấy chồng?"

Liễu Bắc Uyển hỏi với vẻ u sầu.

Tám tuổi, mười tám tuổi tuần hoàn lặp lại khiến việc lập gia đình trở thành vấn đề lớn.

"Thật ra cũng dễ thôi, chờ tới lúc Tiểu Nguyệt bước vào thượng tam phẩm thì có thể ổn định lại được.

Tô Trần suy nghĩ một lúc rồi trả lời.

"Đó là đối với Tiểu Nguyệt, nữ nhi mình có cơ hội vào thượng tam phẩm không?"

Vẻ u sầu trên mặt Liễu Bắc Uyển càng thêm nồng đậm.

Tô Trần:

"..."

Sáng sớm, mặt trời mới ló ở hướng đông.

Một con Thanh Điểu bay lượn trên không trung, vẻ ngoài hoa lệ bắt mắt của nó gần giống như Khổng Tước, thần ý rõ rệt.

Thu Thiển và Chu Tự đang đứng trên người nó, bọn hắn đưa mắt nhìn về phía trước.

Đây là Thanh Loan, thú cưỡi của Thu Thiển, nó là thần điểu.

"Ngoại hình của Thanh Loan cũng nổi bật, chỉ là khá khiêm tốn so với đống hiệu ứng của Cửu Thiên Hỏa Phượng Hoàng.

Chu Tự dời mắt, hắn cúi đầu nhìn Thanh Loan một chút rồi nói tiếp:

"Dường như tốc độ của nó còn nhanh hơn là Cửu Thiên Hỏa Phượng Hoàng"

"Thanh Loan phù hợp di chuyển, nếu không phải nó vẫn luôn khống chế tốc độ thì có lẽ tám chín giờ tối hôm qua chúng ta đã tới nơi rồi"

Thu Thiển mở miệng giải thích.

Nàng có thể biết được đại khái thực lực của Thanh Loan, cũng có thể cảm giác được rất rõ ràng mình sẽ trở thành chủ nhân bảy ngày của Thanh Loan.

Khác với những gì Chu Tự nói, Thanh Loan có xác suất là thần điểu thật.

Thu Thiển cũng không nhắc tới chuyện này nhiều.

Chu Tự nhìn về phía dãy núi cao lớn phía trước rồi nói:

"Đêm khuya quấy rầy nhị thúc cũng không nên, bây giờ tới là được rồi. Hình như chúng ta sắp đến nơi" Ngay phía trước có dãy núi kéo dài không dứt, có thể đếm sơ được tám chín ngọn núi. Mỗi một ngọn núi đều được đạo trạch bao phủ, đạo uẩn hiển lộ rõ ràng, khí thế kinh người.

Quả nhiên tông môn đứng đầu giới tu chân cũng không phải nói ngoa.

"Có lẽ"

Thu Thiển không chắc lắm, đây là lần đầu tiên nàng tới đây:

"Không phải nói có người tới đón chúng ta sao?"

"Hình như ở bên dưới, chúng ta xuống đó xem sao"

Chu Tự nhìn xuống rồi nói.

An Khách đi xuống dưới chân núi Đạo Tông Thiên Vân với vẻ mặt bất đắc dĩ.

Hôm nay sư môn cho hắn một nhiệm vụ, đó là xuống đón hai người lên núi.

Nói là khách quý của vị tiền bối nào đó sau núi.

Phía sau núi là nơi chỉ có một số tiền bối mới có thể ở, mà thỉnh thoảng hắn cũng có thể nhìn thấy vị tiền bối đó. Tới bây giờ hắn vẫn không biết thân phận của đối phương là gì, chỉ biết hai người đó là khách quý của tông môn.

Nghe nói đã ở đó mấy trăm năm.

"Không biết khách quý của tiền bối kia là ai nữa, giao nhiệm vụ cho ta đón tức là tuổi tác cũng xem xem ta. Nếu không thì đã không sai ta tới đây, kém lắm cũng phải là vị sư huynh sư tỷ đã nổi danh từ sớm nào đó"

An Khách suy nghĩ một chút rồi thả lỏng bản thân.

Chỉ cần gần bằng tuổi là được, hắn chỉ sợ gặp phải tiền bối.

"Không biết bao giờ mới tới"

Ở tông môn, An Khách dành rất nhiều thời gian để phát hiện những hiện tượng, sự việc phát sinh, sau đó truyền bá ra ngoài một cách hợp lý, kiếm tiền công.

Khoảng thời gian gần đây hắn đã kiếm được kha khá nhờ Đạo Tử.

Bây giờ Đạo Tử đã thấy Thiên Nguyên trận đồ, hắn đang chờ Đạo Tử tới đây phá giải.

Một khi bỏ lỡ thì không còn nội dung nào đáng giá để đặt mua nữa rồi.

Vì thế nên hắn muốn đón nhanh rồi về canh gác, đó mới là việc quan trọng.

Xào...xạc!

Đột nhiên, một trận gió thổi từ trên cao xuống.

Một đạo thần ý cũng theo đó mà trút xuống, ngay lúc An Khách ngẩng đầu lên thì đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngây người.

Một con Thanh Điểu giáng từ trên trời xuống, thần thánh rực rỡ, cao quý mà an lành.

Thần Điểu Thanh Loan.

Tương truyền từ xưa đến nay chỉ có một con Thanh Loan chân chính, nó cao quý ưu nhã, có được thần, có thể bao trùm Cửu Châu.

Nếu tu chân giả gặp được nó đều sẽ nhận được vận may lớn.

Chỉ mới nhìn thoáng qua An Khách đã nghĩ thông rất nhiều chuyện, vấn đề vẫn luôn ngẹn lại trong đầu cũng có chút đầu mối. "Đúng thật là Thần Điểu Thanh Loan, vì sao...vì sao thần điểu lại xuất hiện ở đây chứ?"

An Khách vô cùng kinh ngạc, rất nhanh sau đó Thần Điểu đáp xuống trước mặt hắn, một chuyện càng khiến người khác khó tin đã xảy ra.

Trên lưng Thần Điểu Thanh Loan trong truyền thuyết có hai người đang đứng, vậy mà Thanh Loan lại là thú cuõi.

Khó mà tin được!

1064 chữ