Trên đường đi làm, Chu Tự sờ lên bụng, không thấy khó chịu chút nào. Nhưng buổi sáng Nguyệt tỷ có vẻ hơi mỏi mệt, hình như lại đau bụng rồi.
"Thu tỷ ngại ta còn phải đi làm hay biết mọi chuyện đều do Nguyệt tỷ là đầu têu?"
Chu Tự im ắng tự hỏi.
Buổi sáng Nguyệt tỷ đưa bảo tàng thư và hắc sắc giới chỉ trả cho hắn, nói là nàng không nghiên cứu được.
Bây giờ nàng chủ yếu chuyên chú vào trận pháp vào nguyên tố chi tâm.
Dáng vẻ có lòng mà không có sứcc của Nguyệt tỷ sáng nay khiến Chu Tự có hơi lo lắng, sợ mình sẽ trở thành đối tượng tiếp theo.
Nhưng từ lúc hắn tu luyện, nghe Thu tỷ báo giờ, nhìn Thu tỷ làm đồ ăn sớm, sau đó ăn hai chén lớn trong nụ cười của Thu Tỷ.
Vẫn không sao cả.
"Chào buổi sáng"
Minh Nam Sở đi từ thư viện ra, hắn chào hỏi Chu Tự rồi trực tiếp đi khỏi.
"Chào buổi sáng"
Chu Tự gật đầu đáp lại.
Sao vừa vào làm lại đi ra ngoài rồi? Chu Tự nói thầm trong lòng.
Lúc vào thư viện, hắn lắc đầu rũ bỏ những suy nghĩ dư thừa rồi điểm danh vào làm. Đã một tuần không làm việc rồi, phải thiết lập lại thói quen mới được.
Mấy ngày sau đó, cuộc sống của Chu Tự về lại quỹ đạo.
Hắn đi làm như thường lệ, thỉnh thoảng dạo chơi xung quanh, gặp được dã thú lại tiện tay xử lý.
Chỉ là xác suất hơi thấp, mấy người Hàn Tô cũng thường xuyên ra vùng ngoại ô luyện tập. Phạm vi bao phủ của bọn hắn càng rộng thì Chu Tự sẽ càng khó gặp được dã thú.
Chu Ngưng Nguyệt và Thu Thiển đi tế đàn ở Biên Giới Thành, đúng là có người đang cung phụng Thái Dương Thần. Nhưng bởi vì nắm giữ quá ít quyền hành nên không thể nào liên lạc với phía bên kia.
Chỉ có thể tạo một cánh cửa trên cống phẩm, bọn hắn sẽ biết trước là cái gì, sau đó quyết định có nên truyền tống tới hay không.
Sau đó Chu Ngưng Nguyệt tiếp tục trở về cuộc sống bận rộn, không phải là đang ăn thì chính là đang chuẩn bị ăn. Phá giải trận pháp chỉ là chuyện tiện tay mà làm thôi.
Thu Thiển thì nấu cơm quét dọn vệ sinh, thuận tiện tu luyện để khống chế nhiều thần lực hơn, dễ dàng chống lại sự triệu hoán từ Biên Giới Thành.
Chu Ngưng Nguyệt mang về khá nhiều Hồng Dạ Quả, Chu Tự và Thu Thiển ăn rất nhiều, tới khuya, tu vi của bọn hắn sẽ không ngừng tăng lên.
Thu Thiển tu luyện chăm chỉ có thể hấp thu rất tốt, khiến nàng nhanh chóng tiến đến gần lục phẩm Giai Linh.
Mỗi ngày Chu Tự đều tu luyện, nhưng tiến độ của chu thiên linh khí đoàn không phải là quá nhanh, dù ít nhiều cũng có thắp sáng vài điểm.
Chỉ có Chu Ngưng Nguyệt là không tu luyện nhưng tu vi vẫn luôn vùn vụt tăng lên.
Mỗi ngày nàng đều sẽ cất tiếng phàn nàn:
"Tu vi lại tăng nữa rồi, ta phải nghĩ cách áp chế một chút, lỡ đâu tấn thăng ngũ phẩm Trận Linh thì ta lại quay về làm tiểu hài tử tám tuổi nữa mất"
Chu Tự không có cảm nhận gì đặc biệt với ngũ phẩm Trận Linh lắm, bởi vì hắn sắp trở thành cường giả đặc hiệu ngũ phẩm Trận Linh.
Thứ bảy, ngày hai mươi tháng mười một.
Buổi chiều.
Trời trong xanh, nhiệt độ có hơi giảm.
"Ta về trước đây, bái bai"
Tô Thi chào hỏi rồi rời khỏi thư viện.
"Về cẩn thận"
Chu Tự trả lời nhẹ nhàng.
Hắn ngồi trong quầy lễ tân của thư viện, sau khi thấy khách đã về hết thì bắt đầu nhìn đan điền bên trong.
Trong đan điền, điều đầu tiên đập vào mắt hắn là Ma Chủng với ánh vàng rực rỡ trĩu nặng.
Những ngày gần đây, hắn nhìn Ma Chủng cố gắng phấn đấu.
Bắt đầu tăng lên từ sáu vòng.
Thứ ba tăng lên bảy cái, thứ năm là tám cái, thứ bảy là chín cái.
Bây giờ chỉ còn cách tấn thăng một chút, có thể nói là Ma Chủng đã liều nửa cái mạng già mà tăng ca làm việc, chỉ để sớm kết thúc hạng mục rồi được nghỉ ngơi mấy ngày.
"Tối nay là có thể tấn thăng, phải hỏi thăm Nguyệt tỷ về quá trình này mới được, đề phòng có chuyện gì ngoài ý muốn"
Ma Chủng mà gặp phải chuyện gì bất ngờ thì sẽ rất dễ vỡ vụn, một khi vỡ thì lại phải làm lại từ đầu.
Tốn rất nhiều thời gian, hắn phải đề phòng cẩn thận mới được.
Chu thiên linh khí đoàn cũng có tiến triển, đại bảo kiếm của nhị thúc đã trợ giúp nó rất nhiều, lại cộng thêm Nguyệt tỷ thường xuyên cho hắn ăn linh đan diệu dược.
Bây giờ đã tăng từ năm chấm lên bảy chấm. Cũng chỉ cách tấn thăng còn đúng một bước."Nhanh hơn so với dự đoán rất nhiều, nhị thúc cứ như hack game ấy.
Cho dù là Ma Chủng hay chu thiên linh khí đoàn, chỉ cần được nhị thúc gột rửa thì đều như đại bảo kiếm vậy. Mà chu thiên linh khí đoàn càng nhiều thì hiệu quả gia tăng đối với Ma Chủng cũng càng lớn, không thể khinh thường.
Trong lúc nhất thời Chu Tự có hơi thắc mắc, tam lão bản có người cha như nhị thúc vậy sao lại kém cỏi như thế chú?
Hắn suy nghĩ kỹ lại, mới phát hiện có khi tam lão bản còn vô dụng hơn những gì hắn nghĩ.
Sau khi xác định rõ trạng thái thì Chu Tự bắt đầu ngồi trong quầy lễ tân của thư viện chép Kim Quang Thần Chú. Hắn càng chép thì càng cảm thấy cả người ngập tràng trong kim quang, sau này đối đầu với kẻ thù thì hắn sẽ tỏa quang mang vạn trượng.
Chờ lần sau gặp được dã thú sẽ động thủ.
Khi đó, ánh sáng của hắn sẽ xé rách hắc ám, chiếu sáng khắp mọi nơi.
Cộc...cộc...cộc!
Có người nhẹ nhàng gõ lên quầy.
Chu Tự để bút xuống rồi ngẩng đầu nhìn lên, là tiểu cô nương tài vụ sát vách, Âm Túc tiên tử. Lúc này nàng đang cúi đầu với vẻ thẹn thùng.
1131 chữ