Thu Thiển:
"Ta cảm thấy chắc chắn thứ mà ta cảm thấy sẽ không phải là kết quả sư phụ xem bói"
Sư phụ nhức đầu:
"Kết quả xem bói chính là ngươi cảm thấy cái gì thì chính là cái đó. Nói cách khác đáp án mà ngươi nói cho ta biết chính là kết quả xem bói. Cho nên ngươi đóan xem đáp án sẽ là cái gì?" Chu Tự có chút kinh ngạc, đây mà là xem bói gì chứ? Chẳng khác nào là đang hỏi ý của Thu tỷ.
Nhưng như vậy thì Chu Tự lại càng thêm để ý, vì hai người họ quen nhau qua xem mắt, đính hôn là do cha mẹ ép buộc đối phương đồng ý. Dù Thu tỷ nói không hề phật lòng vì chuyện này nhưng Chu Tự vẫn muốn biết Thu tỷ cảm nhận như thế nào về hôn sự giữa bọn hắn.
Sư phụ nhức đầu:"Một câu nói của ngươi thậm chí có thể khiến mọi thứ phát triển theo hướng tự do"
Nghĩa là có thể hủy hôn ư? Chu Tự căng thẳng trong lòng, nhưng rất nhanh sau đó hắn đã nhìn thấy câu trả lời của Thu tỷ, ngắn gọn mà súc tích.
Thu tỷ:
"Vậy kết quả sư phụ xem bói chắc chắn sẽ là một đôi trời đất tạo nên"
Trời đất tạo nên? Bốn chữ này khiến người ta rất bất ngờ.
Chu Tự cảm thấy mình đoán có chút bảo thù, hóa ra Thu tỷ cho rằng như thế này.
Quả nhiên, ta muốn vì Thu tỷ nhập Ma Đạo. Chu Tự nghĩ thầm phải về lại chính đạo thôi, sau đó cưới Thu tỷ nhập Ma Đạo trước mặt tất cả mọi người.
Sư phụ nhức đầu:
"Toi rồi"
Thu Thiển:
"Toi cái gì? Ngươi đừng nói với ta là ta nói không tính nhé?"
Sư phụ nhức đầu:
"Ta toi rồi, nữ nhi kiêm đệ tử ta nuôi hơn hai mươi năm sắp theo người khác rồi, ta lại trở thành người cô đơn. Ta định du lịch vòng quanh thế giới, ngươi không cần quan tâm tới ta"
Thu Thiển:
"Sư phụ"
Sư phụ nhức đầu:
"Nhớ gửi ảnh chụp chung của các ngươi cho ta đó, thân mật và cả không thân mật nữa, phải liên quan tới đời sống. Ta muốn đi tới di tích tiếp theo để tiếp tục xem bói. À đúng rồi, nữ hài tử phải yêu quý cơ thể của mình, tạm thời sinh hai đứa là được rồi, muốn sinh đứa thứ ba thì cũng phải đợi vài năm nữa. Lúc mang thai nhớ chụp bụng qua cho ta xem, quần áo đừng ăn mặc quá hở hang, con gái con đứa chỉ có thể để cho chồng mình nhìn cơ thể. Đến lúc đó ảnh thai kỳ phải chụp đẹp một chút cho ta, để ta tiện thể xem bói cho tiểu hài tử" Thu Thiển:
"Sư phụ, người nói linh tinh gì thế hả? Bọn ta còn chưa kết hôn mà?"
Sư phụ nhức đầu:
"Ma Đạo còn cần nhiều quy định thế à? Đừng tỏ vẻ căng thẳng như thế, vi sư là người từng trải, ta hiểu hết. Muốn nhìn thì nhìn, muốn đụng thì đụng, không có gì hết.
Thu Thiển:
"A...sư phụ đừng nói nữa mà"
Sư phụ nhức đầu:
"Vi sư hiểu mà, ta không nói nữa, biết ngươi hay xấu hổ. Nuôi hơn hai mươi năm, cuối cùng chẳng phải cũng đi theo một dã nam nhân quen mới được ba tháng sao?"
Thu Thiển:
"Sư phụ, dã nam nhân gì chứ, là vị hôn phu đó! Là ngươi để cho ta đi xem mắt, hôn sự của bọn ta cũng là do các ngươi tạo nên, đều là do ngươi hết!"
Sư phụ nhức đầu:
"Vi sư hiểu, ta hiểu mà"
Chu Tự:
"..."
Hắn đọc mà có chút ngượng ngùng, sao hắn có một cảm giác sư phụ của Thu tỷ giống như mẹ mình vậy nhỉ.
Tư tưởng của Ma Môn đều thoáng như thế sao?
Hơn nữa đột nhiên Chu Tự phát hiện, có phải là Thu tỷ bị sư phụ nàng làm hư không.
Cái gì cũng biết, cái gì cũng hiểu.
Lúc này Chu Tự ngẩng đầu nhìn về phía Thu tỷ, phát hiện nàng đang đặt chân trên ghế, chôn mặt vào đầu gối, để lộ đôi mắt nhìn chằm chằm hắn.
Ánh mắt mang theo chút ngượng ngùng, căng thẳng lại giả vờ như mình không quan tâm.
Bất cứ ai bị người khác nhìn lịch sử trò chuyện đều sẽ lo lắng.
Chu Tự đóng màn hình lại rồi đặt di động lên bàn.
Hai người ngồi ở hai bên cạnh bàn, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì, đột nhiên lại trở nên xấu hổ.
Phải nói cái gì bây giờ? Chu Tự nhanh chóng suy nghĩ ra chủ đề rồi nói:
"Đúng rồi, đột nhiên ta nhớ ra có một chuyện phải hỏi Nguyệt tỷ"
"Là chuyện gì?"
Thu Thiển nhẹ nhàng hỏi lại.
Lúc này Thu Thiển đã không còn ác liệt như lúc đầu, ngượng ngùng như lần đầu tiên tặng hoa cho Chu Tự.
"Tối nay Phá Thiên Ma Thể của ta sẽ tấn thăng ngũ phẩm Trận Linh, phải hỏi Nguyệt tỷ quá trình tấn thăng mới được.
Chu Tự nói.
Thu Thiển nghe vậy thì đứng dậy, nàng nói:
"Đợi một chút.
Sau đó cất bước về phía phòng của Nguyệt tỷ.
Nguyệt tỷ đang mặc bộ đồ ngủ hình con gấu bị Thu Thiển kéo ra khỏi phòng, lúc này nàng còn đang cầm tờ giấy trên tay mà tính toán.
Nguyệt tỷ xem xong một tờ giấy rồi mới ngẩng đầu nhìn Chu Tự và Thu Thiển:
"Ăn bữa khuya à?"
Nàng nói rồi rót cho mình một ly nước lọc, ăn hoa quả mà Thu Thiển rửa.
"Các ngươi phải gọi ta sớm hơn chứ, ta khô cả miệng rồi đây này"
Chu Ngưng Nguyệt phàn nàn.
"Là có chuyện quan trọng"
Chu Tự nhận lấy nho xanh mà Nguyệt tỷ đưa qua rồi nói tiếp:
"Ta muốn hỏi là tấn thăng ngũ phẩm Trận Linh phải chú ý những gì, thời cơ khắc họa Trận Linh là trước hay sau khi tấn thăng?"
"Ngươi hỏi cái này làm gì? Còn lâu ngươi mới tấn thăng được"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi xong thì uống một ngụm nước.
"Tối nay ta sẽ tấn thăng ngũ phẩm Trận Linh "Phụt!"
Chu Tự còn chưa dứt lời thì Chu Ngưng Nguyệt đã trực tiếp phun ngụm nước trong miệng ra ngoài.
1087 chữ