"Nguyệt tỷ đâu rồi?"
Chu Tự hỏi.
"Đang tính trận pháp trong phòng đấy"
Thu Thiển quay đầu nhìn Chu Tự một cái rồi nói:
"Trưa nay Nguyệt tỷ nói là có đại nhân vật tới Thanh Thành, dặn ngươi ra ngoài đi làm phải chú ý một chút."
"Vừa rồi mẹ gọi điện thoại cho ta cũng nhắc tới, Thu tỷ biết người đó là ai không?"
Chu Tự ngồi xuống trước bàn ăn rồi hỏi.
Thu Thiển ôm lấy album ảnh đi tới bên cạnh Chu Tự, nàng ngồi đối diện hắn rồi nói: "Không biết, Nguyệt tỷ cũng không xác định được là ai. Nhưng chắc chắn đó là một người vô cùng ghê gớm, những người mà chúng ta biết thì không có mấy người có được thân phận địa vị cao hơn cha mẹ ngươi đâu"
Cha mẹ là đại ma đầu một phương, vậy người kia chính là đại hiệp một phương. Chu Tự thầm suy đoán trong lòng.
"Ta cứ yên tâm đi làm là được, chắc sẽ không đụng phải những người này đâu. Từ nhỏ tới lớn ta đều thân thiện hiền lành, thiện chí giúp người khác.
Chu Tự uống một ngụm canh rồi nói với vẻ tự tin.
"Cũng đúng"
Thu Thiển nhìn Chu Tự rồi gật đầu cười.
"Báo cáo người khác cũng có thể gián tiếp thúc đẩy một mối hôn sự, để đối phương cảm ơn ngươi, đúng là thiện chí giúp người"
Chu Tự:
"..."
Đó chỉ là hiểu nhầm thôi, là bọn hắn mách lẻo trước, hại ta bị giáo viên chủ nhiệm gọi đi nói chuyện.
"Ta lớn từng này rồi chưa từng đánh nhau với người khác.
Chu Tự nói.
Đột nhiên Thu Thiển hỏi với vẻ tò mò:
"Nếu có người bình thường muốn đánh ngươi thì ngươi sẽ làm gì?"
"Đơn giản mà.
Chu Tự ăn thịt kho tàu rồi nói rất bình tĩnh:
"Hành hiệp trượng nghĩa, trừ gian diệt ác, nói cho bọn hắn biết núi này cao còn có núi khác cao hơn.
"Như thế tức là ngươi không đánh nhau với người khác là vì chưa có ai đụng tới ngươi đúng không?"
Thu Thiển tỏ vẻ đã hiểu.
Chu Tự cẩn thận suy nghĩ một chút rồi nói:
"Từ năm lớp hai đã bắt đầu chú tâm học tập, rất ít khi có người đụng tới học sinh giỏi, cho nên cũng không ai tìm tới ta"
"Vậy ngươi có nghĩ là mình sẽ đả đảo học sinh xấu, thu phục bọn hắn, quản lý an ninh học đường, trở thành ông trùm trường không?"
Thu Thiển khép album ảnh lại rồi nhẹ nhàng nâng chân lên đặt trên ghế, nàng ôm đầu gồi rồi nhìn Chu Tự với vẻ tò mò.
Chu Tự tỏ vẻ chê bai:
"Ngây thơ, đại hiệp vì nước vì dân, trong mắt ta chỉ có xử lý đám dã thú xuất hiện đêm khuya, giải quyết bọn chúng mới là chuyện đại hiệp nên làm"
Thu Thiển có vẻ ngạc nhiên:
"Ngươi chưa từng có suy nghĩ anh hùng cứu mỹ nhân, thu phục học sinh xấu à? Những bạn nữ trong lớp sẽ nhìn ngươi với ánh mắt tràn ngập sùng bái"
Chu Tự nghe vậy thì im lặng một lát, hắn nhớ lại lúc xưa rồi châm chước từ ngữ mà nói:
"Thật ra là ta không có nghĩ về hướng trường học, vì gây chuyện trong trường học sẽ bị...gọi phụ huynh. Cha mẹ rất nghiêm khắc với ta"
Chu Tự nhớ lại lúc còn đi học, hắn cảm thấy mình đúng là con trai ngoan của cha mẹ, học giỏi, không yêu sớm, không hút thuốc, gần như là nói gì nghe nấy.
Thu Thiển không tiếp tục hỏi mấy chuyện này nữa, nàng nhìn về phía đồ ăn rồi nói:
"Ngon không?"
"Ngon lắm" Chu Tự gật đầu.
Lúc này Thu Thiển mới đưa tay ra.
"Phải tốn rất nhiều tiền"
Một lát sau, Chu Tự đưa cho Thu tỷ bảy trăm tệ.
Nhiều hơn dự tính một trăm chín, là hắn cho Thu tỷ mua quần áo mùa đông.
"Phải để dành một ít tiền ăn tết.
Thu Thiển tự lẩm bẩm.
"Đúng rồi, tết này có phải là chúng ta phải tới nhà ngươi một chuyến không?"
Cơm nước xong xuôi, Chu Tự rửa chén rồi hỏi.
Lúc này Thu Thiển đã lấy một ít hoa quả từ trong tủ lạnh ra rồi đứng bên cạnh Chu Tự rửa chúng.
Thân là một vị hôn thê, Thu tỷ đã làm tốt hơn so với rất nhiều người vợ bình thường. Chu Tự thầm nghĩ trong lòng.
"Có lẽ phải đi, đến lúc đó ngươi cẩn thận một chút, sư phụ kỳ quái lắm"
Thu Thiển có chút lo lắng.
Kỳ quái ư?
Trong lòng Chu Tự nghi ngờ nhưng hắn không hỏi nhiều, lại nhớ tới chuyện lần trước:
"Lần trước xem bói thì sao?"
"Sư phụ không nói đáp án cho ta biết, nàng bảo ta đoán xem Thu Thiển nhìn chằm chằm Chu Tự rồi cười nói:
"Ngươi đoán ta đoán thế nào?"
Chu Tự có chút ngượng ngùng, hắn nhìn Thu tỷ rồi nói nhỏ:
"Lương phối?"
Thu Thiển cười mà không nói, chờ tới lúc rửa mọi thứ xong thì nàng ngồi lại bàn ăn, sau đó đặt điện thoại lên bàn, cúi đầu xem album ảnh, giả vờ tập trung.
Chu Tự thấy vậy thì dùng ngón tay khều điện thoại của Thu Thiển về phía mình.
Hắn mở tin nhắn ra, tìm tên của sư phụ nhức đầu rồi nhấn mở lên.
Phần lớn là những nội dung trò chuyện bình thường, thỉnh thoảng Thu tỷ cũng sẽ làm nũng, Thu tỷ cũng sẽ gửi một số ảnh qua Rất nhanh sau đó hắn đã tìm được đoạn hội thoại lúc xem bói.
Sư phụ nhức đầu:
"Đồ đệ ngoan, vi sư xem tinh tượng ban ngày, cuối cùng đã dùng hình của các ngươi để bói ra kết quả"
Thu Thiển:
"Sư phụ, tinh tượng buổi tối"
Sư phụ nhức đầu:
"Đợi tới khi tu vi của ngươi cao thì ngươi cũng có thể nhìn thấy sao trời vào buổi sáng, vi sư nói cái gì thì chính là cái đó, không sai được. Bây giờ ngươi có tò mò về kết quả xem bói không?"
Thu Thiển:
"Sư phụ cứ nói thẳng là được.
Sư phụ nhức đầu:
"Ngươi cảm thấy sẽ là cái gì?"
1118 chữ