Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 476: Thần Dụ




Tuy rằng tin này cũng khiến người ta sợ hãi, nhưng hắn không để ý. Thanh Thành là lính mới, Thần Minh không thể tới, cũng không phải là người mà hắn có thể đối phó được. Cho nên cha nhất định sẽ ra tay, nếu cha không đối phó được, hắn lo lắng cũng vô ích. Đến lúc đó chỉ đành bỏ chạy, giữ lại núi xanh không lo không có củi đốt.

Ông chủ chém giá quay đầu nhìn Chu Tự nói:

“Chủ ta trở về là điều mọi người đều hy vọng” Người đầu tiên bị xử lý chính là ngụy tín đồ như ngươi, Chu Tự thầm kêu lên trong lòng.

Thực ra hắn cảm thấy nếu là Nữ Thần Trí Tuệ thì có khả năng rất thấp, từ chỗ Thái Dương Thần hắn biết, Nữ Thần Trí Tuệ khác với Thần Minh khác.

Có thể là vị thần cố ý làm ra vẻ huyền bí, cố ý khiến người ta bắt được nhưng lại cố ý không ra. Có giả bộ dánh lừa, giễu cợt vạn vật sinh linh.

“Không phải Nữ Thần Trí Tuệ, theo như một số người suy đoán, có thể liên quan đến quyện hạn bóng tối, cụ thể thế nào ta cũng không chắc chắn. Dù sao cũng không thân thuộc với ta Bách Mạch tiên tử cẩn thận nói.

“Quyền hạn bóng tối?"

Chu Tự mày nhíu lại.

Thu Thiển cũng cúi đầu.

Đương nhiên nàng cũng biết tại sao đám người Tiểu Tĩnh lại như vậy, nhưng vị thần bóng tối lúc đó đã bị giết, cứ tưởng rằng chuyện này đã hoàn toàn khép lại. Đâu nghĩ rằng đột nhiên có thần quay vè, rất có khả năng vẫn là vị thần bóng tối đó.

“Chỉ là có khả năng thôi, vừa hay ngươi ở Thanh Thành, tốt nhất phải cẩn thận chút, có tin tức nhớ nói cho chúng ta biết, để chúng ta mở rộng hiểu biết.

Nói xong Bách Mạch tiên tử từ quầy hàng lấy ra ba lá bùa nói:

“Bán cho các ngươi ba lá bùa này, gặp nguy hiểm có thể hộ mệnh, lấy của các ngươi ba nghìn linh thạch Chu Tự:

"..."

Thu Thiển:

"..."

Chu Tự nghe ngóng được nhiều thông tin từ đối phương, đương nhiên không có mặt mũi nào mà không mua.

Nhưng hắn không có nhiều linh thạch như vậy, chỉ có thể tìm Nguyệt tỷ.

Thu Thiển cầm lá bùa xem, đồng tử co lại, kinh hãi thốt lên nói:

“Súc địa phù? Đa tạ tiền bối"

Súc địa phù, lúc nguy hiểm có thể như lá bùa truyền tống, thoát khỏi nguy hiểm trong thời gian nhanh nhất.

Không biết tốt hơn bao nhiêu lần so với huyết độn gì đó. Một ngàn linh thạch không đắt.

“Coi như ngươi biết xem hàng"

Bách Mạch tiên tử hài lòng gật đầu:

“Nhưng có biến hóa gì quá lớn, có thể nói với chúng ta. Có thể biết được nhiều hơn từ chỗ chúng ta.

“Thực ra còn có một chuyện..

Chu Tự vốn định hỏi chuyện tế đàn, nhưng hơi suy nghĩ liền đổi cách nói:

“Nếu ta ăn nhầm phải thứ gì, đột nhiên có thể nghe thấy có người cúng tế, muốn đáp lại nhưng không đáp được thì làm thế nào?"

“Tương tự như Thần Minh hiến tế à?"

Ông chủ chém giá hỏi.

“Đại khái là vậy"

Chu Tự hàm hồ nói.

“Trở nên mạnh hơn là được, tu vi cao thì có thể giải quyết được mọi chuyện"

Ông chủ chém giá nói.

Nói cứ như không nói, Chu Tự thầm phàn nàn.

“Cái này có lẽ có thể hỗ trợ được.

Bách Mạch tiên tử lấy ra một quyển sách đưa cho Chu Tự.

“Thần dụ?"

Thu Thiển nhìn tên sách tỏ vẻ mặt nghi hoặc.

“Đúng, thần dụ, tương tự như truyền âm, chỉ cần có thể mơ hồ nghe thấy thần dụ bên đó, thì có thể dùng truyền âm truyền qua. Thần dụ là cách truyền âm đơn phương tốt nhất.

Bách Mạch tiên tử cười nói:

“Bán rẻ, ba nghìn linh thạch.

Chu Tự:

Nhất thời hắn cảm thấy ông chủ chém giá quá tốt bụng, khiến hắn cũng ngại mặc cả. Nhưng nghĩ lại, không mặc cả đối phương còn không bán.

Thiếu linh hồn.

Có lẽ đây là “trí tuệ”.

Thu Thiển tiếp nhận cuốn sách:

"Ta mua."

Chu Tự lại gần bên ông chủ chém giá, bên này phú bà với phú bà.

Vừa lùi ra, hắn nhìn thấy hai người đến trước quầy hàng, một nam một nữ nhìn ngó trái phải, khá cẩn thận.

“Các ngươi muốn cái gì?"

Ông chủ chém giá vội hỏi.

Thấy Bách Mạch tiên tử liên tục bán được hàng, bất kỳ ai cũng muốn làm ăn nhiều thêm.

Chu Tự quan sát hai người bên cạnh, một thiếu niên chớm trưởng thánh, một cô gái đến tuổi cập kê. Trên mặt họ có hoa văn ngọn lửa, mặc vải thô, trán buộc khăn đỏ, đứng trước quầy hàng hơi bối rối.

“Chỗ các ngươi có thứ gì mà Thái Dương Thần thích không?"

Thiếu niên đột nhiên hỏi.

Vệ Dương, người của Hỏa Nguyệt Cốc.

“Chúng ta mua tin tức là được, vẫn trả tiền như thường, nhưng có lẽ không giống các ngươi nghĩ lắm Cô gái cẩn thận bổ sung.

Vệ Băng, cũng đến từ Hỏa Nguyệt Cốc.

“Thái Dương Thần thích cái gì?"

Ông chủ chém giá tỏ vẻ mặt kinh ngạc, sau đó lắc đầu:

“Ta thực sự không biết, dù sao ta cũng tin là Nữ Thần Trí Tuệ.

“Sao người bình thường lại hỏi vấn đề này?"

Bách Mạch tiên tử cũng tỏ vẻ mặt kinh ngạc.

“Thực ra thôn làng chúng ta vẫn luôn cúng tế Thái Dương Thần, mấy ngày trước phát hiện Thái Dương Thần đáp lại. Chúng ta dâng lên rất nhiều vật mà trong thôn vất vả mới có được, là vật sống, đều là loại tốt nhất. Hy vọng Thái Dương Thần có thể giáng xuống ngọn lửa và ánh sáng, mang đến sức sống cho chúng ta. Nhưng..” Vệ Dương tuyệt vọng và bất đắc dĩ, nói tiếp:

“Ban đầu còn tốt, Thái Dương Thần đồng ý nhận đồ thờ phụng của chúng ta, cũng không biết làm sao, Thái Dương Thần đột nhiên không nhận nữa. Trùng hợp huynh muội chúng ta lại đây đến đây..muốn hỏi thứ gì mới có thể khiến Thái Dương Thần để ý tới.

“Nhưng Thái Dương Thần vẫn chưa trở về đại địa"

Bách Mạch tiên có lòng tốt nhắc nhở nói. Chu Tự và Thu Thiển quay sang nhìn nhau, sao bên này lại giống tế đàn Biên Giới Thành như vậy?

Chẳng lẽ...

Mãnh thú là do họ dâng lên?

Hôm nay đúng là trùng hợp, trực tiếp tìm được ngọn nguồn của chuyện tế đàn. Nhất thời hai người khó xử, không biết xử lý thế nào mới tốt, trực tiếp nói ra chắc chắn không thích hợp.

1070 chữ