Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 479: Người Nào




Hàn huyện thêm một chút, Chu Tự và Thu Thiển rời khỏi ngoại thành Thần Vực.

Nhân lúc còn sớm, hai người học viễn cổ văn tự một chút.

Lúc gần mười một giờ, Thu Thiển tắm rửa xong thì cầm theo máy sấy tìm tới Chu Tự.

"Thu tỷ, ta phát hiện kỹ thuật sấy tóc của mình đã càng thêm thành thạo"

Chu Tự đang sấy nửa chừng thì vừa cười vừa nói.

"Tóc ta có dài quá không?"

Thu Thiển ôm chân ngồi trên ghế rồi hỏi nhỏ.

Chu Tự vội lắc đầu trả lời:

"Không, dài như thế là tốt"

Thu Thiển nở một nụ cười xấu xa, bây giờ nàng đang mặc váy ngủ suông dài tới bắp đùi, gió thổi qua thì lớp vải sẽ ôm sát vào người, phác họa nên những đường cong ẩn hiện.

"Ngươi đoán xem hôm nay ta mặc màu gì bên trong?" Đột nhiên Thu Thiển cất tiếng hỏi.

"Màu tím."

Chu Tử thuận miệng trả lời.

"À."

Thu Thiển Chu Tự:

"..."

quay đầu lại, nụ cười xấu xa trên gương mặt càng thêm rõ rệt.

Rõ ràng là màu xanh, ta không có trả lời đúng, vì sao Thu tỷ lại nhìn ta như kiểu ta nhìn lén mới trả lời đúng thế?

"Thu tỷ, có khi nào ngươi đã hiểu nhầm cái gì rồi không?"

Hắn hỏi.

Thu Thiển gật đầu, sau đó quay người lại mà nói:

"Ta hiểu mà"

Chu Tự:

"..."

Sau khi quay người lại thì trên mặt Thu Thiển hiện lên nét ửng hồng, nàng nhẹ nhàng chỉnh lại váy, để cổ váy kéo lên trên một chút.

Hôm sau, Chu Tự tỉnh lại trong tiếng báo giờ của Thu Thiển, sau khi hắn rửa mặt xong thì chuẩn bị ăn điểm tâm.

Hôm nay Thu tỷ ăn mặc vô cùng kín đáo như cũ, nhưng Chu Tự vẫn không dời mắt ra khỏi được, hôm nay là áo len mới, thanh xuân mơn mởn.

Lúc này, Chu Ngưng Nguyệt vừa ngáp vừa đi ra. Nàng ngồi vào ghế rồi chuẩn bị ăn điểm tâm.

"Tối qua Nguyệt tỷ đánh răng chưa?"

Chu Tự ngồi xuống rồi thuận miệng hỏi.

"Không phải ngươi nói đánh răng trước khi đi ngủ sao?"

Chu Ngưng Nguyệt cầm bánh quẩy lên cắn một miếng rồi nói tiếp:

"Tối qua ta không có ngủ, nên không đánh răng"

Chu Tự:

"..."

Ngươi đang lách luật đấy à?

Sau đó bọn hắn lại nhắc tới những gì thu hoạch được ở ngoại thành Thần Vực tối hôm qua.

"Hỏa Nguyệt Cốc? Ta chưa nghe tới nó bao giờ, lát nữa ta sẽ để cho người điều tra thêm. Có trái cây thì cho ta nếm thử trước đã"

Chu Ngưng Nguyệt vội nói, sau đó nàng nhìn về phía Thu Thiển:

"Học một số thần dụ đi, sau đó xem có thể giúp bọn hắn không. Chờ bọn hắn khôi phục như lúc đầu thì chắc chắn ngày nào cũng sẽ cung phụng Hỏa Nguyệt Linh Quả, đến lúc đó chúng ta có thể tiết kiệm được tiền mua trái cây.

Chu Tự âm thầm tự nhủ. Không, tiền mua trái cây mãi cũng không tiết kiệm được đâu.

Hắn biết Nguyệt tỷ không thể nào chỉ ăn một loại trái cây. Cũng giống như nho xanh, cho dù Nguyệt tỷ thích nó nhất nhưng vẫn sẽ ăn thêm một số loại trái cây khác.

Táo xanh, quýt thái,...

Bây giờ nàng đang đợi mùa sầu riêng tới, ngày nào cũng ngóng trông.

Lại nói có thần trở về đại địa, sau đó Chu Tự ra ngoài đi làm.

Mấy ngày sau, hắn đi làm như bình thường, thỉnh thoảng lại học cách khống chế huyết khí. Hắn muốn dùng nó như thuật pháp hộ mệnh.

Những ngày gần đây, đúng là áp lực từ tế đàn đã trở nên yếu hơn, xem ra đối diện chính là người của Hỏa Nguyệt Cốc.

Bọn hắn đã điều tra cặn kẽ Hỏa Nguyệt Cốc rồi.

Chu Tự cũng đã hỏi Thái Dương Thần và Lý Lạc Thư, đáp án nhận được cũng không sai lệch gì mấy.

Mà Thái Dương Thần cũng chẳng có cách nào để xử lý chuyện này, vì cuối cùng hắn cũng chỉ là quyền hành, chứ không phải là Thái Dương Thần còn sống thật sự.

Trừ khi tự thân khôi phục, sau đó thu nạp càng nhiều quyền hành, giành lại thần vị. Nhưng hắn cũng đã cho bọn họ một phương hướng giải quyết, đó chính là mở Thanh Tịnh Môn ra, bên trong cánh cửa đó có quyền hành của Băng Tuyết nữ thần, sẽ có ích trong việc này.

Tất cả mọi thứ về Hỏa Nguyệt Cốc cũng có thể hỏi thăm vị thần kia, nàng biết rõ nhất trong tất cả mọi người.

Vẻ mặt của Thái Dương Thần vô cùng kỳ quái, trong lúc nhất thời Chu Tự lại cảm thấy trong chuyện này còn có gì đó bí ẩn. Hỏi thêm thì Thái Dương Thần lại tỏ vẻ mình mất trí nhớ.

Về phần thần minh trở về đại địa kia, cho tới hiện tại bọn hắn cũng chưa tạo nên sự kiện gì. Tạm thời vẫn chưa có cách nào xác định là vị thần mình nào.

Thứ bảy, ngày 27 tháng .

11Ngày đi làm cuối cùng của tuần này.

Cũng là ngày cuối cùng dạy huyết khí thuật pháp. Học xong hôm nay là có thể sử dụng Huyết Khí Hộ Mệnh Pháp này.

Tuần sau học Uẫn Dưỡng Chi Pháp.

Phải mất khoảng hai đến ba tuần để học xong.

Buổi chiều, tại phòng tập thể hình.

Hình Ngọ nhìn chằm chằm Chu Tự với vẻ kinh ngạc rồi nói:

"Ngươi nói lại lần nữa ta nghe xem "Khí huyết như đại dương mênh mông, bóng lưng như núi biển, quang mang chiếu nhật nguyệt. Đạo Tông Thiên Vân có người nào như thế hay không?"

Chu Tự lặp lại.

Những ngày nay hắn cứ lo chú ý chuyện của Hỏa Nguyệt Cốc và thần minh trở về, suýt chút nữa quên tìm ô dù.

"Đây không phải là đang tả sư phụ sao?"

Hình Ngọ hỏi ngược lại.

Chu Tự:

"..."