Trên đường đi, Chu Tự và tam lão bản cùng nhau đi tới đường bên cạnh. Họ chỉ tạm thời tiện đường.
"Không đi cùng bọn ta à? Khó khăn lắm mới có thời gian ăn cơm cùng nhau.
Tô Thi hỏi Chu Tự bên cạnh.
Tam lão bản muốn đi ăn khuya, Chu Tự vốn định đi cùng nhưng hắn đột nhiên có việc cần làm.
"Đơn hàng của ta tới rồi, ta cần phải đi ra ngoài nhận nó"
Chu Tự lắc đầu rồi nói tiếp:
"Dịp sau vậy.
"Đúng rồi, nhà ngươi còn phòng trống nào không?"
Đột nhiên Tô Thị hỏi.
Minh Nam Sở và Hàn Tô nhìn qua với vẻ khó hiểu.
"Ngươi định chuyển qua ở à?" Hàn Tô đẩy mắt kính lên rồi hỏi.
"Không có"
Tô Thi nhẹ nhàng lắc đầu, nàng cất tiếng giải thích:
"Lần trước đại di gọi điện hỏi ta có về ăn tết không, ta bảo không, phụ thân mẫu thân ta không ăn tết. Vậy nên đại di mới bảo ta tới nhà họ ăn tết, giờ ta mới hỏi có phòng trống để ngủ không đấy"
Chu Tự suy nghĩ một lát:
"Bình thường trong nhà chỉ có ta, Thu tỷ, Nguyệt tỷ, cha mẹ. Năm người ba phòng, Nguyệt tỷ ngủ chung một phòng với Thu tỷ, một mình ta một phòng thì miễn cưỡng được tính là vừa đủ. Nếu như thêm cả tam lão bản, sáu người ba phòng...vừa đủ luôn nhỉ? Nguyệt tỷ và tam lão bản ở một phòng, cha mẹ ở một phòng, sau đó...
Chu Tự âm thầm phân phối phòng ngủ trong nhà rồi gật đầu ngủ.
"Có chỗ cho ngươi ngủ.
Tô Thi thở phào một hơi, chỉ cần không phải đi về trong đêm là được.
Về giữa đêm dễ lên nhầm xe lắm.
"Đúng rồi, tết này các ngươi muốn làm gì?"
Chu Tự nhìn về phía Minh Nam Sở và Hàn Tô mà hỏi.
"Buổi sáng thì rèn luyện thân thể, buổi tối vào phó bản Minh Nam Sở đã sắp xếp mọi chuyện từ lâu.
"Vẽ bùa"
Hàn Tô đẩy mắt kính lên rồi nói.
Chu Tự có vẻ kinh ngạc, sau đó hắn nhìn về phía Tô Thị:
"Bình thường họ đều ăn tết như thế này à? Vậy ngươi làm gì?"
Tô Thị suy nghĩ một chút rồi nói:
"Ta bận lắm, đem cơm cho họ, sau đó xem họ vẽ bùa chơi game, thỉnh thoảng lại xem phim truyền hình Chu Tự:"..."
Đúng là rất bận.
"Tô Thi học xong Thể Thuật Chi Pháp chưa?"
Hàn Tô nói sang chuyện khác.
"Ta học xong rồi, Thể Thuật Chi Pháp, Khí Huyết Chi Pháp, thần thông kèm theo ta đều học xong cả rồi, cảm thấy gần đây sức lực trở nên khỏe hơn nhiều"
Tô Thị trả lời.
"Ngươi biết dùng không?"
Minh Nam Sở hỏi thêm.
Tô Thi vốn định trả lời nhưng Chu Tự lại dành mở miệng trước:
"Điều này còn phải xem trạng thái của nàng có ổn không, trạng thái tốt thì có thể sử dụng được, trạng thái không tốt thì.."
Tô Thị nhìn chằm chằm Chu Tự và Minh Nam Sở, nàng hừ lạnh một tiếng mới hỏi Hàn Tô bên cạnh:
"Hàn Tô, ta xinh đẹp không?"
"Hỏi người khác giới thì sẽ có ý nghĩa hơn đó"
Hàn Tô có lòng tốt nhắc nhở.
Tô Thi quay đầu lại nhìn, Chu Tự gật đầu:
"Xinh đẹp"
Minh Nam Sở cũng nói theo:
"Đẹp lắm"
Tô Thị:
"..."
Ít nhiều gì các ngươi cũng phải nhìn mặt ta rồi nói chứ.
Mấy người đều cảm thấy vô cùng tốt khi được Lý Cảnh Sơn chỉ đạo.
Một tuần lễ, tu vi của bọn họ đã tăng lên rất nhiều, chỉ cần sau đó bọn họ học hành nghiêm túc thì có thể nói rằng thời gian một tháng này còn quan trọng hơn mấy năm trước đây của họ.
Chớ nói chi là được học Thể Thuật Chi Pháp thích hợp với họ nhất, còn có thêm một thuật pháp hộ mệnh... Phần lớn người trong khắp giới tu chân đều hâm mộ họ, vì họ được tiền bối cấp bậc này chỉ đạo. Những ngày gần đây, họ ít nhiều gì cũng đã có thể hiểu được địa vị cao thượng của Lý Cảnh Sơn là từ đâu mà có. Hình Ngọ sư huynh và Mãn Giang Hồng sư tỷ cũng sẽ thường xuyên nói chuyện lúc trước, trong lời nói của họ thì chưởng giáo một phái đều chỉ là trẻ con.
Cho dù là lúc nhắc tới chưởng giáo của Đạo Tông Thiên Vân và Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông thì bọn họ cũng rất tùy tiện.
Có đôi khi mấy người bọn họ cũng không dám gọi Hình Ngọ và Mãn Giang Hồng là sư huynh sư tỷ.
Có cảm giác như là bối phận bị loạn.
Trước cửa tiệm bò bít tết, Chu Tự có hơi kinh ngạc:
"Các ngươi ăn khuya bằng bò bít tết à?"
"Tiệc đứng, mấy món điểm tâm ngọt bên trong có thể ăn không giới hạn"
Tô Thị nói.
Chu Tự:
"..."
Trong suy nghĩ của hắn, những nhà hàng bán món bò bít tết này đều khá sang trọng và cao cấp, chỉ dành cho người có tiền ăn.
Chu Tự nhìn kỹ tam lão bản lại thì trong nhất thời có cảm giác họ đúng là những người thời thượng.
Chu Tự chào tạm biệt ba người rồi đi thẳng tới vùng ngoại ô.
Hắn vừa đến thì phát hiện Đông Húc của Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông đã đợi ở đây từ lâu.
Kiện hàng lần này chủ yếu là Bóng đêm ngưng trọng, có lẽ sẽ mở được cánh cửa thứ ba bên phải.
Làn nước trong vắt vẫn đang tiến bộ một cách ổn định, đã một tuần trôi qua rồi mà màu sắc chỉ thay đổi hơn phân nữa, có lẽ là quyền hành sau cánh cửa không quá sinh động nên không thể cộng minh được. Khác hoàn toàn với Thái Dương Thần, khi đó cánh cửa Lửa cực nóng kia chỉ cần dùng bốn ngày là có thể mở ra hoàn toàn được.
"Có lẽ cánh cửa hắc ám sẽ mở ra nhanh hơn một chút.
Chu Tự im lặng tự nhủ một câu rồi đi tới trước mặt Đông Húc.
1125 chữ