Thu Thiển ngồi xuống, giọng nói mang theo ý cười khẽ:
"Ta bảo hắn mua quần áo cho ta, sau đó quyết định ta có thể mặc ra ngoài không"
"Bộ nào không thể mặc thì lúc ra ngoài khoác thêm áo khoác không phải là xong sao?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
"Không được"
Thu Thiển lắc đầu, vẻ mặt khôn khéo:
"Ta đâu có ngốc, Chu Tự muốn giấu ta đi, chẳng lẽ không phải chuyện tốt à? Cũng không phải giấu diếm quan hệ."
"Nếu hắn không giấu ngươi đi thì sao?"
Chu Ngưng Nguyệt uống sữa đậu nành, hỏi.
"Vậy ta cũng phải giấu mình, sau đó.."
Vừa nói, Thu Thiển vừa cho thêm thìa đường vào sữa đậu nành của Chu Tự, tiện khuấy lên.
Lúc này, sắc mặt nàng lộ ra nụ cười quỷ dị.
Chu Tự vừa tới trùng hợp nhìn thấy, bỗng không dám uống sữa đậu nành.
Thu Thiển ngẩng đầu nhìn về phía Chu Tự.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Chu Tự:
"..."
Thu Thiển:
"..."
Cửa hàng quần áo.
Chu Tự nhìn Thu Thiển thay từng cái áo len, may mà tiệm này làm ăn khá ế ẩm, không thấy có ai đi vào.
Thu tỷ chọn rất nhiều áo len, thậm chí có một chiếc áo len dài từ ngực đến đùi, chỉ có hai tay áo chèo chống, làm cho hắn cảm giác chỉ cần kéo nhẹ một cái sẽ rơi xuống.
Sau đó...Mua rồi.
Là chính Thu tỷ quyết, lúc nói mua còn bày ra vẻ mặt xấu xa nhìn Chu Tự.
"Cái này hợp với ta không?"
Thu Thiển dịu dàng hỏi.
"Cũng...được."
Chu Tự nghiêng đầu trả lời.
Ha...ha.
Dáng vẻ của hắn khiến Thu tỷ cười nhạo một trận.
Nguyệt tỷ lắc đầu, thở dài, chỉ hận rèn sắt không thành thép.
Thu Thiển lại mua thêm hai chiếc, đương nhiên không chỉ mua loại kỳ kỳ quái quái, mà cũng mua vài bộ quần áo bình thường để mặc ra ngoài.
Sau đó bọn họ đi dạo qua quầy quần áo trẻ em. Nguyệt tỷ vui vẻ thử đồ, áo khoác, váy ngắn, quần đùi, hầu hết đều có hoa văn hình gấu.
"Nguyệt tỷ, nhìn vào đây"
Thu Thiển cầm điện thoại chụp Nguyệt tỷ đang mặc quần áo mới.
Vì Nguyệt tỷ muốn cho cha mẹ nàng xem.
"Hi!"
Nguyệt tỷ lộ ra nụ cười ngây thơ, răng cũng lộ ra.
"Nguyệt tỷ, đã mấy tháng rồi, sao răng của ngươi vẫn chưa mọc lại?"
Trên đường trở về, Chu Tự kinh ngạc hỏi.
Bốn tháng đã trôi qua, nếu là người bình thường thì răng đã nhú lên từ lâu rồi..
Nhưng răng của Nguyệt tỷ lại chẳng thấy đâu.
Lần này ra ngoài hắn tốn khá nhiều tiền, lại cách việc mua nhẫn cầu hôn xa thêm một bước, về phải tăng ca kiếm tiền rồi.
Cuối năm cha mẹ sẽ cho lì xì, lại có thêm một khoản thu nhập.
"Việc này liên quan tới cơ cấu trưởng thành của con người, ngươi không thể trông đợi vào một đứa trẻ tám tuổi có thể trả lời câu hỏi này được.
Chu Ngưng Nguyệt thuận miệng đáp.
“Nguyệt tỷ hai mươi chín tuổi, không mọc được nữa.
Thu Thiển nói với Chu Tự một cách chân thành.
Chu Tự nghe vậy thì bừng tỉnh, thì ra là vậy. "Phải rồi, Thâm Uyên Chi Thành đã xuất hiện biến hóa"
Chu Ngưng Nguyệt lấy ra một quả táo, nàng lau rồi cắn một miếng, nhai chóp chép mấy lượt xong nuốt xuống, mới tiếp tục nói:
"Có người lan truyền chuyện Thâm Uyên Chi Thành mở ra, bây giờ trong giới Tu Chân, từ Binh Giả bát phẩm tới Nguyên Linh tứ phẩm đều có tư cách tiến vào. Sau đó, chung quanh Thanh Thành lại náo nhiệt rồi, người của Ma Đạo nhất định sẽ tham gia, mở mang kiến thức với Thánh Tử Ma Đạo. Đạo Tu cũng nhiều, bởi vì đây là do Đạo Tông Thiên Vân phát động "Ngươi biết không?"
Thu Thiển quay qua hỏi Chu Tự.
Chu Tự tự ngẫm một chút rồi bình tĩnh nói:
"Sáng Hình Ngọ sư huynh có gửi tin nhắn nói rồi, ta không quan tâm lắm, không ngờ lại phải đối mặt với toàn bộ giới Tu Chân"
"Thật ra như vậy cũng tốt, có thể nhanh chóng biết được rõ ràng chuyện gì đang xảy ra, còn có thể đi vào thăm dò một phen.
Chu Ngưng Nguyệt nói.
"Ừ, tiện trải đời chút Chu Tự cũng rất tình nguyện.
Hắn vừa mới gia nhập giới Tu Chân, đáng tiếc nhất là không có kiến thức.
Thu Thiển bóc vỏ quýt, ăn thử một múi rồi bảo:
"Bao giờ mở?"
"Hình như định vào thứ bảy tuần tới, cho mọi người thời gian đến"
Chu Ngưng Nguyệt nói, không chắc chắn lắm, chợt nhìn về phía Chu Tự.
"Ngươi hỏi sư huynh, sư phụ của ngươi đi"
"Tốt nhất là cũng nói ra một chút về chuyện của Hắc Dạ Chi Thần, đề phòng vạn nhất"
Thu Thiển nhắc nhở, xong chia cho Chu Tự nửa quả quýt.
Ngọt quá, ăn quýt mà Thu tỷ đưa cho, Chu Tự bỗng không biết là quýt ngọt hay trong lòng ngọt.
Sau đó hắn liên lạc với Hình Ngọ sư huynh.
Một lúc sau.
"Hắc Dạ Chi Thần à? Để ta hỏi sư phụ xem sao"
Chu Tự chỉ đợi một chốc đã thấy được đáp án mà Hình Ngọ sư huynh gửi tới:
"Sư phụ nói không ngại, các ngươi cứ việc đi vào. Có điều không có sự cố lớn thì mấy người bọn ta sẽ không ra tay, các ngươi muốn đi vào phải chuẩn bị sẵn sàng trước.
Như vậy mấy người Chu Tự không còn lo lắng, mà quay về chuẩn bị đồ dùng để đi vào.
Đây đều là chuyện của Thu tỷ và Nguyệt tỷ, Chu Tự hoàn toàn không hiểu.
Hắn chỉ đang đọc sách, và lật xem bí tịch luyện đao mà Thanh Long đưa cho.
Vài ngày sau đó, lúc hắn làm quen với Khí Huyết Chi Pháp thì tiện luyện tập đao pháp trong phòng tập thể hình.
Ma Chủng có thể sử dụng một chút rồi, hắn cuối cùng cũng hiểu, vì sao Thí Thần Nhất Đao Trảm phải tới Trận Linh ngũ phẩm mới thích hợp luyện tập.
Bởi vì ngũ phẩm có thể thông qua Trận Linh kết nối với linh khí trời đất, lúc này linh khí giống như thực chất.
Mỗi một đao đều có thể trảm vào linh khí, càng có thể chém nó ra.
Như vậy sẽ có thể có nhiều cảm ngộ, đây là lợi ích mà cảnh giới mang lại.
Dưới Trận Linh Ngũ Phẩm, không đủ khả năng để làm chuyện này.
1097 chữ