Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 485: Theo Ý Ngươi




Chu Tự chuyện:

"Lúc Thâm Uyên Chi Thành xuất hiện, quyền hành Hắc Dạ có phản ứng, bên trong hẳn có vật gì đó nhìn chằm chằm dưa lưới, không dám xác định có độc hay không.

Hắn kéo lại chủ đề câu cùng loại. Không xác định được có phải Thần Khải Chi Môn không"

Nói rồi, hắn lại mang đồ chuyển phát nhanh ra. Súc Địa Phù của tiên tử Bách Mạch và Thần Dụ.

"Súc Địa Phù, chúng ta mỗi người một tấm Chu Ngưng Nguyệt chia cho mỗi người một tấm Súc Địa Phù, nàng chợt cầm Thần Dụ lật xem sau đó ném cho Thu Thiển:

"Cho ngươi đó, làm một nữ thần cho tốt, sau này chúng ta có thể bớt chút tiền mua hoa quả"

Thu Thiển nhận lấy thư tịch, bắt đầu lật xem nó. Nàng có thể đọc hiểu, cũng có thể học được.

Không khó.

Sau đó ba người lại bàn bạc về Thâm Uyên Chi Thành. Khi Chu Tự nói Lý Cảnh Sơn muốn nhúng tay vào, Chu Ngưng Nguyệt bèn đứng lên, đi vào gian phòng:

"Ta đi ngủ đây"

"Ta cũng muốn đi ngủ"

Thu Thiển gấp thư tịch lại, quay về phòng.

Chu Tự:

"..."

Cuối cùng hắn cũng bắt đầu tu luyện Chu Thiên Kinh, có chuyện gì thì để mai nói tiếp.

Sở dĩ Nguyệt tỷ không thèm để ý là vì nàng từng hỏi Lý Cảnh Sơn là ai, Chu Tự nhìn Nguyệt tỷ hỏi Chu Tước.

Câu trả lời của Chu Tước rất đơn giản, chỉ có mấy chữ ngắn ngủi: Người có thể vật tay với môn chủ.

Cho nên, có loại người như này nhúng tay vào thì còn có gì mà phải để ý?

"Nhớ đánh răng đó"

Chu Tự nhắc nhở Nguyệt tỷ.

Ngày hôm sau.

Chu Tự đi xong chu thiên, nhìn chu thiên linh khí đã được thắp lên một ngôi sao mà cảm giác tiến triển rất nhanh, do hiệu quả gột rửa của nhị thúc vẫn còn đó.

Hắn lại theo dõi Ma Chủng...

Nó vẫn đang xin nghỉ bệnh.

Lần xin nghỉ phép này khá dài, dẫn tới hiệu quả đặc biệt Trận Linh ngũ phẩm của hắn không sử dụng được.

Thí Thần Nhất Đạo Trảm cũng không luyện được hẳn hoi.

Hoặc là tuần sau có thể luyện được một chút.

"Tuần sau hẳn phải tới Biên Giới Thành, Thanh Triệt Đại Môn cũng sắp mở, có lẽ Ngưng Trọng Đại Môn cũng có thể mở"

Chu Tự tự nhủ.

Tối hôm qua trước khi về, hắn tới Biên Giới Thành, bỏ Bóng đêm ngưng trọng vào, cánh cửa kia cũng dần dần bị bóng tối nuốt chửng.

Nhìn tiến độ có thể so với cửa Lửa rực nóng.

"Nếu như đủ nhanh, có lẽ có thể vào cửa Bóng đêm ngưng trọng trước khi tiến vào Thâm Uyên Chi Thành Cho dù là cửa Ngưng Trọng hay Thâm Uyên Chi Thành đều có liên quan tới Hắc Dạ Chi Thần.

Có lẽ có thể biết rõ ràng, người quay về đại địa là Chúa tể Thâm Uyên hay là Nữ thần Hắc Dạ. Suy đi nghĩ lại, Chu Tự từ từ mở mắt.

"Chào buổi sáng, hôm nay là chủ nhật, không phải để ý tới giờ giấc. Thời tiết đẹp thích hợp đi dạo phố"

Giọng nói của Thu Thiển truyền vào tai Chu Tự, mang theo ý cười, cực kỳ dễ nghe.

Quay đầu nhìn, hắn thấy Thu Thiển ngồi trên thảm, bên cạnh hắn.

Quần dài cao bồi hơi bó và áo lông màu hồng. Album ảnh được nàng đặt trên đùi lật xem.

"Thu tỷ, trong nhà có lạnh không?"

Chu Tự kinh ngạc.

"Không lạnh"

Thu Thiển đóng album ảnh lại, nói lời chân thành:

"Buổi sáng ta đi mua bánh quẩy, chẳng lẽ lại mặc váy ngủ ra đường? Hay là mặc thiếu vải một chút?"

Nghe vậy, Chu Tự vội nói:

"Bên ngoài lạnh, Thu tỷ hẳn nên mặc thêm quần áo, ví dụ như áo len hay áo dài tay gì đó"

Thu Thiển ôm đầu gối, cằm gác lên đầu gối nhìn chằm chằm Chu Tự, nàng cười nói:

"Ngươi mua cho ta à? Ngươi nói xem đồ hở vai hợp, hay là đồ bó sát tôn dáng người hợp hơn?"

Không thể là áo len không lộ gì, mặc vào cảm giác bình thường không có gì lạ hả? Chu Tự thầm nói trong lòng.

"Đồ bó sát?"

Thu Thiển ngẫm nghĩ, rồi hỏi:

"Ra ngoài có phải lộ rõ quá không?"

"Ừ, mặc vào còn không thoải mái" Chu Tự gật đầu đồng ý.

"Thế loại lộ nửa vai?"

Thu Thiển chớp mắt, tiếp tục hỏi:

"Gió thổi vào thì có hơi lạnh, hay là không mua nữa?"

Chu Tự:

"..."

Ha...ha...

Ý cười tràn đầy gương mặt Thu Thiển, sau đó nàng đứng lên, nói:

"Hôm nay ra ngoài mua đi, mặc thử cho ngươi xem. Ngươi nói mua thì sẽ mua, ngươi bảo không mua thì không mua. Mua rồi ngươi nói có thể mặc ra ngoài thì sẽ mặc ra ngoài, không thể mặc ra ngoài thì ta sẽ mặc ở nhà.

Chu Tự nhìn Thu tỷ, muốn phản bác nhưng lại không thể phản bác.

Thấy Chu Tự không nói lời nào, Thu Thiển ngồi xổm xuống bên cạnh hắn rồi nhẹ nhàng nói:

"Như này có phải là trong lòng ngươi rất thoải mái, không có khó chịu gì không?"

Nói xong, Thu Thiển không đợi Chu Tự phản ứng lại mà đứng dậy đi thẳng vào phòng bếp rồi nói:

"Dậy ăn cơm"

Chu Tự đầy mặt bất đắc dĩ nhìn Thu tỷ, cảm giác mình phải chịu thiệt rất nhiều.

Tất cả mọi người đều chưa từng yêu đương, vì sao người bị bỡn cợt vẫn luôn là mình.

Rõ ràng mình còn dạy Thu tỷ nắm tay và hôn, lần sau lại dạy vài cái khác.

Lúc Chu Tự đi rửa mặt, Nguyệt tỷ đi ra, nàng ngáp một cái rồi xoa bụng.

Dáng vẻ đang kiếm gì ăn.

Chu Ngưng Nguyệt ngồi ở bàn ăn súc miệng và rửa mặt, rồi cầm bánh quẩy lên bắt đầu ăn. Thấy Thu Thiển bưng sữa đậu nành tới, nàng mới thốt lên kinh ngạc:

"Vừa rồi có phải ngươi nói gì với Chu Tự không? Dáng vẻ hắn như bị trêu đùa kìa"

1156 chữ