Sau khi xác định rõ tình hình, Ân Chí Viễn cũng yên tâm chờ đại môn mở ra và sự xuất hiện của Thánh Tử Ma Đạo.
Không chỉ có hắn, những người khác cũng đang yên tĩnh chờ đợi.
Thiên Vân Y Y nhìn Ân Chí Viễn một cái rồi lập tức thu lại ánh mắt, dáng vẻ ngoan ngoãn chờ đợi.
Hạ Vũ Trúc Thiên Hạ Nhất Kiếm tông nhìn những người xung quanh, cười khổ nói:
“Rõ ràng đều là những nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy năm đó, Thiên Vân Y Y cũng tới"
“Sư tỷ, Ma Kiếm Không Minh của Ma Môn, còn có tên trộm La Tiểu Phong kia nữa, Thiên Minh Lâu Tiên Linh cốc, Ân Chí Viễn Đạo Tông Thiên Vân, những người này đều là nhân vật truyền kỳ"
Cố Nhạn khẽ giật mình rồi nói tiếp:
“Ta nhớ rõ tiền bối của tông môn cũng tới, hay là đi cùng họ đi.
Hạ Vũ Trúc lắc đầu khẽ cười nói:
“Tạm thời họ còn chưa tới, không cần lo lắng, đến lúc đó đi vào rồi nói sau.
“Nghe nói lần này Thánh Tử Ma Đạo cũng tới, hy vọng không gặp phải Cố Nhạn khẩn cầu.
Danh tiếng của Thánh Tử Ma Đạo như mặt trời ban trà, mặc dù chỉ là có tiếng không có miếng, các nàng cũng không muốn đi thăm dò.
Một khi danh xứng với thực thì sẽ là phiền phức lớn.
“Có thể sẽ gặp phải, không xảy ra xung đột thì tốt. Xem tình huống thế nào, nghe nói hắn mới hơn hai mươi tuổi, chắc là sẽ không quá nguy hiểm.
Hạ Vũ Trúc trấn an nàng.
“Tới rồi, chúng ta đến chỗ kia trước sao?"
Ở chân núi, mấy người Chu Tự đi vào trong đám người, khoảng cách mọi người tương đối xa nên đều đề phòng.
Thu Thiển thì hỏi thăm Nguyệt tỷ, có phải đến phía trước không.
“Không sai, chúng ta chờ ở đây.
Chu Ngưng Nguyệt vừa ăn nho vừa nói.
Chu Tự đồng ý, quá dễ thấy thì sau này muốn giả danh môn chính phái đệ tử thiên tài cũng khó.
Rất nhiều người ở thư viện đã biết thân phận của hắn.
Trừ Trình tỷ ra thì tiểu cô nương Âm Túc là người biết muộn nhất.
Sau khi Từ Từ nói cho nàng, Chu Tự cảm thấy đối phương luôn tránh né mình, cứ như sợ sẽ bị một quyền đấm chết.
Chu Tự vốn định giải thích, nhưng Tam lão bản có chút hiểu biết với mình đã bóp méo sự thật với Âm Túc.
Hắn cũng lười giải thích, không gây khó dễ cho hắn là được.
“Là vì Nguyệt tỷ sắp 30 tuổi nên ngại ăn vặt trước mặt mọi người sao?"
Thu Thiển cúi đầu hỏi.
Chu Ngưng Nguyệt hừ lạnh một tiếng:
“Ta mới tám tuổi, đứa trẻ 8 tuổi thích ăn hoa quả với đồ ăn vặt không phải là bình thường sao?"
“Lần này có rất nhiều tiền bối Ma Đạo hoặc là người thành danh từ sớm, họ hẳn là biết cụ thể tuổi tác của Thánh Nữ Ma Đạo"
Thu Thiển nhắc nhở.
“Ngươi không đáng yêu bằng ta.
Chu Ngưng Nguyệt lấy ra một quả quýt rồi nói.
Thu Thiển vuốt tóc, không hề yếu thế nói lại:
“Ta chỉ cần một người thích là được, ta không cần nhiều.
“Một người? Sư phụ ngươi à?"
Chu Ngưng Nguyệt mở to đôi mắt ngây thơ “Sao lại là sư phụ? Đương nhiên là..."
Dừng lại, khóe mắt Thu Thiển nhìn qua Chu Tự một cái, đột nhiên quay đầu đi không muốn để ý tới Nguyệt tỷ nữa.
Chu Tự nhìn hai người họ, cũng không tham gia vào đó.
Nguyệt tỷ không sợ cái gì còn Thu tỷ sẽ mang thù hạ độc.
Một người là Thánh Nữ, một người là Thần Nữ.
Trận chiến của chư thần, một kẻ phàm nhân như hắn sao tham dự vào được?
“Không biết bên trong như thế nào?"
Chu Tự tò mò hỏi.
“Không phải sư phụ ngươi nói rồi sao, có bên ngoài thì chứng tỏ bên trong có cấp bậc, đến lúc đó ta không cần quan tâm đến bên ngoài mà sẽ trực tiếp vào trong"
Chu Ngưng Nguyệt lột vỏ quýt xong thì đưa cho Chu Tự, nói thêm:
“Lần sau ngươi để Thu Thiển chọn quýt đi, nàng ấy chọn ngọt. Có Thần Nữ quyền hành mà không dùng thì phí” “Nguyệt tỷ biết quyền hành của Thu Thiển là gì sao?"
Vẻ mặt Chu Tự đầy tò mò.
Mọi người đều biết Thu tỷ là Thần Minh chi nữ, nhưng sự hiểu biết về Thần Minh thì Chu Tự biết rằng mỗi vị Thần Minh đều có quyền hành riêng của mình.
Nếu Thu tỷ đã là Thần Minh chi nữ thì chắc chắn cha mẹ nàng cũng nắm giữ một ít quyền hành.
Thu tỷ cũng nhất định sẽ kế thừa chút ít quyền hành.
Trời sinh nàng đã có thần lực, gần đây khống chế được càng nhiều thì chắc quyền hành cũng đã hiện ra rõ ràng.
Trừ việc thả quyền trượng ra thì tạm thời không có quyền hành rõ ràng.
Bây giờ Nguyệt tỷ lại nói việc chọn hoa quả cũng là quyền hành khiến Chu Tự không thể không tò mò.
“Nhiều lần chọn hoa quả đều ngọt, ngươi cảm thấy bình thường sao?"
Chu Ngưng Nguyệt ngẩng đầu nhìn Chu Tự, hỏi.
“Có hai lần là chua, một lần là không chua không ngọt.
Chu Tự phản bác.
Chu Ngưng Nguyệt nhìn chằm chằm Chu Tự, chân thành nói:
“Ta ăn đều thấy ngọt.
Vì ngươi đưa hết quả chua cho ta, trong lòng Chu Tự thầm nhủ, chợt nói:
“Vậy Nguyệt tỷ cảm thấy đây sẽ là quyền hành gì? Quyền hành của nữ thần may mắn hay là quyền hành của nữ thần trái cây? Hay là Phong Nhiêu chi thần?"
“Còn có nữ thần trái cây sao?"
Chu Ngưng Nguyệt hơi bất ngờ hỏi lại.
Liên quan đến chuyện của Thần Minh, có lẽ Chu Tự là người biết nhiều nhất trong ba người.
Tiếp xúc với Thái Dương Thần và Hắc Dạ Chi Thần đều là Chu Tự.
Ngay cả Nguyên Tố Chi Thần miễn cưỡng coi là Thần Minh cũng do Chu Tự chém xuống.
1127 chữ