Nếu không gặp được Chu Tự thì nó sẽ luôn mang theo hào quang uy nghiêm.
Nếu không phải là ấu khuyển thì tất cả mọi người xung quanh Thâm Uyên Chi Thành đều phải ngước nhìn nó.
Bây giờ đi theo gia không cần phải chờ đến khi trưởng thành thì những người này vẫn sẽ phải ngước nhìn nó.
Sau đó qua vài năm nữa, ai có thể khiến nó phải cúi đầu chứ? “Khụ...khụ, đây là Đại Địa Thần Khuyển? Nhiều năm rồi không gặp.
Đột nhiên có giọng nói vang lên sau lưng Đại Địa Thần Khuyển và Hầu Trầm.
Hai người chảy đầy mồ hôi lạnh, bởi vì hoàn toàn không phát hiện ra điều gì.
“Đại Địa Thần Khuyển ba đầu, đúng là hiếm có"
Giọng nói của Hình Ngọ cũng vang lên.
Nghe vậy thì Đại Địa Thần Khuyển và Hầu Trầm đều quay lại nhìn ra sau, đầu óc chấn động.
Trời ơi, ở đâu ra đại lão thế này?
Nhìn về phía họ, cả hai đều mang khí huyết sâu thẳm như biển, như che khuất cả bầu trời.
“Các ngươi cũng muốn vào thành?"
Hình Ngọ cười như có như không mà nhìn Hầu Trầm.
Trong phút chốc, Hầu Trầm toát mồ hôi lạnh, người này mạnh đến mức không thể diễn tả được, dù hắn có khôi phục đến Toàn Thịnh kỳ thì cũng chưa chắc đã là đối thủ.
“Vâng, tiền bối, ta, chúng ta đến tìm người"
Hầu Trầm cung kính cúi đầu nói.
Họ thực sự đến tìm Thánh Tử Ma Đạo, Biên Giới Thành lại có một chỗ tế đàn xuất hiện phản ứng, cộng thêm với kinh nghiệm trải qua mấy lần nên bọn hắn nghi ngờ có liên quan đến nữ thần Hắc Dạ.
Sở dĩ muốn đến bẩm báo nhưng bởi vì tình hình có hơi không ổn nên họ hy vọng có thể được Thánh Nữ trợ giúp, muốn khống chế lại một chút.
Ai ngờ đã chậm một bước.
“Các ngươi muốn tìm ai. Khụ khụ.
Mãn Giang Hồng che miệng ho nhẹ.
Trong lúc nhất thời, hai người ngậm miệng không nói.
“Thánh Tử Ma Đạo?"
Hình Ngọ hỏi.
Đương nhiên bọn hắn biết đến sự tồn tại của người kia, dù sao thì Chu Tự cũng từng tìm đến họ vì khí huyết chi pháp và uẩn dưỡng chi pháp.
Chính là để cho hai người này.
Mặc dù Đại Địa Thần Khuyển và Hầu Trầm đều kinh ngạc nhưng không phủ nhận.
“Vậy cứ ở đây chờ đi, thuận tiện nhìn chút sự đời ở đây, sắp náo nhiệt rồi.
Hình Ngọ khẽ cười nói.
Đại Địa Thần Khuyển và Hầu Trầm có hơi bất ngờ, nơi này sắp xảy ra chuyện gì sao?Bọn hắn không dám hỏi cũng không dám rời đi.
Sau khi Chu Tự vào thành, nhìn thấy những con đường tăm tối, mọi người xung quanh đều sử dụng thuật pháp để chiếu sáng.
Thấy vậy thì Chu Tự xung phong nhận việc ngưng tụ Hỏa Cầu thuật, xem như để chiếu sáng.
Thu Thiển nhìn hỏa cầu nhỏ bé, sau đó ngẩng đầu nhìn vẻ mặt hưng phấn của Chu Tự.
Dường như đã chờ đợi cơ hội này rất lâu rồi.
Khổ sở học đặc hiệu, cuối cùng cũng phát huy được chút tác dụng rồi sao?
Nàng không vạch trần hắn mà yên tâm đi theo bên cạnh, cảnh giác xung quanh.
Nơi nay mờ ảo, mặt đất phủ gạch đá, xung quanh có một vài tòa nhà, kiến trúc có hình thù kỳ lạ, một số chỗ đã đổ nát.
Sau khi cẩn thận quan sát một lúc, có nhà cửa, có tượng đá cũng có vài cột đá.
Nhưng không xác định được nơi này là chỗ nào.
“Thu Thiển, ngươi có thể thử triệu hoán Thái Dương Quyền Trượng ra không?"
Chu Ngưng Nguyệt nhìn xung quanh rồi nhắc nhở.
Thu Thiển gật đầu, đưa tay nắm vào hư không, Thái Dương Quyền Trượng lập tức rơi vào trong tay nàng.
Ngay sau đó quyền trượng nở rộ ánh sáng nhàn nhạt, kiểm tra đơn giản rồi Thu Thiển thu Thái Dương Quyền Trượng về, lại lấy ra Hắc Dạ Quyền Trượng.
Lúc này bóng tối xung quanh như bị khống chế, màn đêm nuốt chửng lấy ánh sáng.
Làm xong những việc này, nàng thay thế Hắc Dạ Quyền Trượng thành Thái Dương Quyền Trượng.
“Đã thử rồi, Thái Dương Quyền Trượng có thể phát huy 5 phần lực lượng, Hắc Dạ Quyền Trượng cũng vậy. Nhưng có vẻ như nơi này cũng thuộc về một phần của Hắc Dạ, tính ra thì uy lực tổng thể có thể đạt tới tám phần. Nhưng có ưu thế sân nhà thì thật ra còn có thể thêm một chút"
Thu Thiển cầm Thái Dương Quyền Trượng trong tay cũng không thay thế nhiệm vụ chiếu sáng của Chu Tự. “Lúc bình thường có thể dùng Hắc Dạ Quyền Trượng nhưng khi gặp Chúa Tể Thâm Uyên lại không thể dùng được. Giữa quyền hành nhất định tồn tại cấp bậc áp chế. Chu Ngưng Nguyệt nhắc nhở Thu Thiển, còn nhấn mạnh một câu:
“Đừng cầm nhầm"
"Ùm."
Thu Thiển nghiêm túc gật đầu.
Chu Tự có hạt giống quyền hành, thầm nghĩ khi đối mặt với Chúa Tể Thâm Uyên cũng phải cẩn thận một chút. Trên lý thuyết, hắn càng có nhiều hạt giống quyền hành thì càng có nhiều người theo dõi hắn.
Nhưng hắn lại không thể từ bỏ, dù sao cũng có thể tăng tiền lương cho ma chủng, đặc hiệu rất mạnh.
Còn nữa, theo dõi hắn cũng tốt hơn là nhìn chằm chằm vào Biên Giới Thành, một khi bên trong bị phá hủy thì muốn tìm nguồn gốc tên gọi của Thu tỷ sẽ rất phiền phức.
“Phía trước có bia đá"
Đột nhiên có âm thanh truyền đến.
Ba người Chu Tự nhìn về phía trước, phát hiện trên đường đi ít người hơn rất nhiều.
Bốn phía xung quanh đây thông thoáng, mỗi người đều đi một hướng khác nhau.
Cụ thể sẽ dẫn tới đâu, gặp được gì cũng không nói trước được.
“Trận pháp mà ta để lại nhận ra một số quái vật, hẳn là đều không mạnh Chu Ngưng Nguyệt đi trước nhắc nhở Chu Tự và Thu Thiển.
Nghe vậy, Chu Tự lại nhìn về phía sau, không phát hiện được gì, không khỏi cảm khái một câu Nguyệt tỷ thật lợi hại.
1048 chữ