Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 515: Thêm Kinh Nghiệm




Lão bản chém giá có lương tâm thật, hàng giả cũng lợi hại như vậy thì Thần Thú thật sẽ mạnh đến cỡ nào, lần sau gặp được thì phải tránh một chút.

Thu Thiển kinh ngạc lườm Chu Tự một cái, không muốn nói chuyện.

Có chút kinh nghiệm là có thể nhìn ra vấn đề, chỉ có người mới Chu Tự này là chẳng biết gì.

“Họa Đấu tới đây, chở chúng ta qua đó"

Chu Ngưng Nguyệt vẫy tay gọi.

Chờ Họa Đấu chở ba người trên lưng, Chu Ngưng Nguyệt mới nhìn mấy người La Tiểu Cát mà nói:

“Con đường này chỉ có Thần Thú mới có thể đi qua, nếu không sẽ rơi xuống vực sâu. Các thúc các dì đừng làm chuyện ngu ngốc đó."

Giọng nói vang lên, Họa Đấu lập tức bước nhanh đi vào bên trong.

Đám người:

"..."

Các thúc các dì?

Bọn hắn cũng mới 50 60 tuổi, ở Tu Chân Giới thì vẫn rất trẻ trung đấy.

“Họ rốt cuộc là ai?"

Tiên tử buộc tóc đuôi ngựa hỏi.

“Ai biết chứ? Nhưng tu vi của ba người cũng không cao, sau khi đi vào Thần Thú cũng chưa chắc có thể bảo vệ họ nhỉ? Có thể đi ra được hay không cũng chưa nói được.

Những người khác lần lượt nói.

La Tiểu Cát cũng gật đầu nói:

“Đúng vậy. Nơi này đúng là không đơn giản, tu vi của bọn hắn như vậy thì đi không được bao xa đâu, càng đi sâu vào càng nguy hiểm hơn.

Đám người gật đầu, đều có cùng suy nghĩ như vậy.

Nhưng sau đó cũng chưa chắc sẽ gặp lại, cũng không thể nhìn thấy dáng vẻ chật vật của bọn hắn.

Có hơi tiếc nuối.

Thâm Uyên Chi Thành.

Trên con đường tối đen, tay Tô Thi ngưng tụ Kim Quang Thần Chú, chiếu sáng bốn phương tám hướng.

Năm người, có mỗi Kim Quang Thần Chú của nàng là xuất sắc nhất, dùng để chiếu sáng không gì có thể tốt hơn.

"Cuối cùng ta cũng không phải bình hoa nữa rồi"

Nàng phấn khởi đắc ý nói. "Là bóng đèn công suất lớn?"

Minh Nam Sở sang nhìn Tô Thi, hỏi.

"Không thể nói như thế"

Hàn Tô đẩy mắt kính vuông, uốn nắn:

"Tính là bình hoa biết phát sáng"

Tô Thi phồng má, nắm chặt nắm đấm, bất mãn hai người kia cứ trêu chọc nàng mãng.

"Thực ra Tô Thi tỷ vẫn rất lợi hại.

Tiên tử Âm Túc đứng ở bên cạnh Từ Từ nói.

Lúc này Từ Từ đứng sát ngoài rìa, cảnh giác xung quanh.

Nơi này tối khác thường, ngăn cản cảm giác cùng tầm mắt của mấy người.

"Phía trước có một khoảnh rừng màu đen chắn ngang, xung quanh một ít quái vật du đãng, hẳn là yêu thú"

Minh Nam Sở đột nhiên nhắc nhở.

"La bàn không có phản ứng, xem ra đúng là Minh Nam Sở khác biệt.

Hàn Tô nhìn la bàn một chút, ngạc nhiên nhìn qua nam tử cao lớn đẹp trai bên cạnh.

Những người khác cũng rất tò mò, bởi vì vừa bước vào, những người khác đã cảm thấy không ổn, duy chỉ có Minh Nam Sở như cá gặp nước, ở chỗ này hắn còn nhạy bén hơn so với bên ngoài.

"Theo như suy đoán của ta, hẳn là nguyên nhân từ Tiểu An, lúc nàng tiễn ta đi có cho ta một món quà. Chỗ đó gọi là Vĩnh Ám Chi Dạ, nơi này cũng tương tự chỗ đó, nên ta có thể có chút ưu thế"

Minh Nam Sở giải thích.

"Ta cũng muốn quen nàng, ta còn có thể mời nàng ăn cơm, dù sao ngày nào chả mua nhiều.

Tô Thi đầy hâm mộ.

Trầm mặc một lát, Minh Nam Sở tốt bụng nhắc nhở:

"Ngươi cứ không gặp phải rắc rối là tốt rồi"

Tô Thị không có tâm cơ gì, hồn nhiên ngây thơ lại vô tri, mặc dù không có tác dụng gì nhưng không phải không tim không phổi.

Trái lại, còn dễ dàng móc hết tim phổi với người khác.

Một khi đã để tâm lại từng trải qua ly biệt cùng Tiểu An thì chưa chắc đã có thể tiếp nhận được.

Dù là bản thân hắn cũng không thể coi khinh, phát hiện tấm hình kia chính là an ủi với hắn, bản thân thật lòng muốn đưa Tiểu An ra khỏi đêm tối kia.

Đúng là một đứa bé làm người ta đau lòng.

"Vẫn nên nghĩ xem bây giờ phải làm sao, đến đó hay đổi một chỗ khác.

Hàn Tô lên tiếng kéo cả đám trở về hiện thực. "Trong rừng cây có cái gì?"

Từ Từ hỏi.

"Để ta xem xem Minh Nam Sở tập trung tinh thần một lát, rồi nói:

"Có trái cây, còn có một ít hoa cỏ phát ra ánh sáng nhàn nhạt, rất có thể là linh vật. Còn quái vật thì phải thử xem thực lực thế nào"

Nghe vậy, Hàn Tô bắt đầu khỏi động la bàn:

"Để ta bày trận, đề phòng phát sinh chuyện ngoài ý muốn, Tô Thi chuẩn bị dụ quái, Minh Nam Sở thăm dò"

Những sắp xếp này, không khiến mọi người bất ngờ, Tô Thị chấp nửa người, nàng có khát vọng to lớn, về sau có thể chấp một người.

"Vậy chúng ta làm gì?"

Âm Túc thắc mắc."Khống chế yêu quái, để Tô Thị bổ đao"

Minh Nam Sở nói.

Sau khi phân công rõ ràng, năm người bắt đầu dụ quái.

Chốc lát sau, Tô Thị cầm Thiên Ma Kiếm trong tay, chém xuống quái vật.

Nàng cảm giác kinh nghiệm từ từ tăng lên.

"Cũng không mạnh lắm, xem ra có thể thử thêm vài con"

Minh Nam Sở nhìn đám quái vật xa xa nói:

"Trước tiên thử thêm độ mạnh của quái vật ở những chỗ khác.

Lại một chút thời gian sau, bọn hắn bắt đầu mở rộng dụ quái, từng chút dụ bọn chúng đến chỗ bẫy rập, cuối cùng toàn bộ để lại cho Tô Thi chém.

Khi quái vật đã bị dọn dẹp sạch sẽ, Âm Túc mới ngạc nhiên hỏi:

"Tại sao nhất định phải để Tô Thi tỷ bổ đao?"

"Thêm kinh nghiệm đó"

Tô Thi đáp.

Vẻ mặt Âm Túc mờ mịt, nhưng nhìn thấy động tác của Tô Thi quả thực đã thay đổi, chuẩn xác mà ưu nhã, ban đầu còn hơi lộn xộn, bây giờ lưỡi kiếm nhảy múa.

Giết quái càng nhiều, Tô Thi càng tự tin.

Trong lúc chờ chương các bạn có thể đọc:

IGEN CỦA TA VÔ HẠN TIẾN HÓA (BẢN DỊCH - FULL): Dị giới, đô thị, nâng cấp gen, hài hước, dị năng...n 1107 chữ