"Tiếc là hết rồi"
Tô Thị nhìn Minh Nam Sở lắc đầu, nàng cảm thấy thất vọng.
"Đừng để ý quái vật, trái cây cùng hoa cỏ nơi này đều không phải thứ tầm thường, kiếm hời lớn"
Hàn Tô kiểm tra linh quả cùng linh dược, vừa bất ngờ vừa vui mừng nói.
Nhìn linh thảo, Âm Túc sáp đến gần, xem xét một chút, kinh hoảng nói:
"Đây là U Minh Hoa và U Minh Thảo, mặc dù không có tác dụng quá lớn với chúng ta, nhưng lại vô cùng đáng giá, có thể dùng để đổi lấy linh dược tăng tu vi"
Mấy người không do dự nữa, bắt đầu hái lấy hái để.
Tốn chút thời gian, mấy người đã quét sạch tất cả U Minh Hoa cùng U Minh Thảo xung quanh.
Còn lại chính là rừng trái cây, mặc dù biết là thứ tốt, nhưng không thể xác định được mức độ trân quý.
Khi bọn hắn tiến vào rừng cây, thấy được một cầu thang dẫn lên cao, dưới cầu thang dựng một bia đá.
Cẩn thận từng li từng tí tới gần, lại phát hiện bọn hắn không hiểu văn tự trên đó.
"Văn tự này là gì?"
Minh Nam Sở hỏi.
"Ta nghĩ xem sao"
Tô Thị trầm tư suy nghĩ một lát:
"Ta nhớ ra rồi, là thần văn, Thu tỷ biết"
"Ngươi biết sao?"
Hàn Tô hỏi.
Tô Thị thẳng thắn hảo sảng nói:
"Sao ta có thể biết chứ? Hàn Tô ngươi vẫn ổn chứ?" Hàn Tô:
"..."
Lúc này, trong lòng Từ Từ có dự cảm, quay đầu nhìn lại.
Minh Nam Sở cũng quay lại, lập tức cảnh giác, thuận thế nhắc nhở mấy người Hàn Tô:
"Coi chừng, có ba người tới gần"
Nghe vậy, bọn hắn đều phòng bị.
Thấy vậy, Từ Từ trấn an:
"Hẳn là tộc nhân của ta, ta cảm nhận được, có lẽ bọn hắn tới vì ta "Vậy à"
Minh Nam Sở gật đầu, nhưng vẫn một mực đề phòng, tránh bất trắc.
Nếu như quá mạnh...Vậy thì quả thật không còn cách nào.
Lát sau, một vị nam tử trung niên dẫn theo một nam một nữ tới gần.
Dáng vẻ hai người kia có lẽ tầm hai bảy hai tám tuổi, vừa đến đã nhìn chằm chằm Từ Từ, cười nói:
"Tộc đệ, lại gặp mặt"
"Tộc thúc, sao mọi người lại tới đây?"
Từ Từ chào hỏi nam nhân trung niên.
"Ta nói này, tốt xấu gì ngươi cũng phải có lời thăm hỏi hai người ca ca tỷ tỷ chúng ta chứ"
Từ Hữu Thanh nheo mắt nhìn tộc đệ trước mắt, mặt mày mang theo ý trêu tức.
"Tộc tỷ, lại gặp mặt rồi"
Từ Từ cúi đầu chào.
Từ Hữu Dịch ở bên cạnh cười nói:
"Đừng để ý tộc tỷ ngươi, quan hệ của ngươi với chúng ta vốn cũng không tốt, không phải cưỡng cầu"
Tô Thi cảm giác quái lạ, những người này nhìn có vẻ không dễ ở chung, còn không bằng nhân cách thứ hai của Chu Tự.
Mặc dù Thánh Tử Ma Đạo ăn nói ý tứ thâm sâu, hung tàn đến cực điểm, thế nhưng lại không khiến cho nàng cảm thấy kỳ quái.
"Ngươi vẫn đang bát phẩm? Ngươi đã chờ đợi lâu như vậy, thế mà vẫn không thăng cấp. Buổi lễ trọng thể của tộc lần sau mời người của mọi tầng lớp, ngươi phải cầm trịch, nếu như mất mặt ở đó sẽ ảnh hưởng rất lớn tới cha mẹ của ngươi. Thân là một thành viên Từ gia, không phải là ngươi tự mình lựa chọn rời xa là có thể giảm bớt ảnh hưởng. Chứ đừng nói đến ngươi thức tỉnh thiên phú thần thông trước tất cả mọi người"
Từ Cư Cừu nhìn Từ Từ nghiêm túc nói.
Từ Từ cúi đầu, không nói một lời. "Được rồi"
Từ Cư Cừu lắc đầu, thở dài nói:
"Cùng chúng ta vào bên trong đi, có chỗ tốt cho ngươi, có lẽ có thể giúp cho ngươi tiến vào Đấu Giả thất phẩm Được trưởng bối dẫn dắt, Từ Từ muốn đồng ý theo bản năng, nhưng chợt nhớ tới lời của sư huynh Hình Ngọ.
Cuối cùng miễn cưỡng nói:
"Không phải là Từ Từ không muốn cùng tộc thúc đi vào, mà là một vị khác tiền bối không cho. Nói lần vào thành này, không được xâm nhập"
"Từ Từ ngươi có chút không biết suy nghĩ rồi đấy, chẳng nhẽ tiền bối của ngươi lại không bằng người ngoài hả?
Chuyện riêng Từ gia chúng ta cần người ngoài nhúng tay?"
Từ Hữu Thanh lạnh giọng nói.
"Có một số người quả thực quản quá nhiều, như vậy đi, ta cũng không làm khó ngươi, ngươi nói ra hắn là ai, để ta dùng thần thông trao đổi với hắn một câu.
Từ Cư Cừu nói, mặt không thay đổi.
"Từ Từ, Từ gia là gia tộc như thế nào ngươi cũng biết. Nếu như ta là ngươi sẽ ngoan ngoãn theo vào, không nói vị tiền bối kia ra. Nhỡ không may hắn bị mất mặt ở chỗ tộc thúc đây, vậy thì sẽ bị ngươi liên lụy, hắn có lòng giúp ngươi, ngươi cũng đừng hại hắn. Ngươi biết vì sao tộc thúc lại tìm ngươi"
Từ Hữu Dịch cười nhắc nhở.
Minh Nam Sở cùng Hàn Tô cảm thấy rất kỳ lạ, bọn hắn thấy người của gia tộc Từ Từ thật ra không thân thiện lắm.
Mà người này nhìn âm dương quái khí, nhưng mỗi lần đều thẳng thắn nhắc nhở.
"Thật ra trước khi ta xuất phát, vị tiền bối kia cũng đã nói, nếu như người Từ gia bắt ta phải vào trong thì cứ đưa vật hắn để lại ra cho các ngươi nhìn Từ Từ nhẹ giọng nói.
Mấy người Âm Túc lúc này mới nhớ tới, quả thực sư huynh Hình Ngọ để lại trên tay Từ Từ cái gì đó.
"Vị tiền bối này của ngươi thật đúng là xem thường Từ gia chúng ta, lại còn để lại đồ vật là muốn nhúng tay vào chuyện nhà của chúng ta"
Ngữ khí Từ Cư Cừu ẩn chút tức giận, hắn nhìn chằm chằm Từ Từ nói:
"Lấy đồ vật ra đây cho ta xem xem hắn có tư cách gì nói loại lời này"
Giọng Từ Hữu Thanh lạnh lùng:
"Không biết người nào, lại dám lớn mặt như vậy"
Từ Hữu Dịch há miệng, cuối cùng lại không nói gì.
1067 chữ