"Chỉ có thế này? Cũng đòi giam cầm ta? Muốn ta làm công miễn phía cho các ngươi? Ngươi đúng là mơ mộng"
La Tiểu Phong bước lên một bước, nửa người tiến vào cửa lớn, hắn nhìn Chu Tự giễu cợt: "Chẳng phải ngươi có bản lĩnh lắm sao? Bây giờ ta phải đi rồi, còn có thể vào bất cứ lúc nào cũng được, ngươi làm gì được ta? Sống dưới bóng của ta đi, ta có thể quay lại trộm cơ duyên của các ngươi bất cứ lúc nào. Vốn dĩ đang vui vẻ đến đây, không nghĩ tới lại xúi quẩy thế này, gặp được mấy tên khốn kiếp các ngươi, tạm biệt nhé"
Tuy rất to mồm, nhưng La Tiểu Phong vẫn luôn đề phòng Chu Tự, nếu không hắn nhìn Chu Tự làm cái gì?
Xác định đối phương không thể làm gì mình, hắn mới hoàn toàn bước vào cửa.
Trước khi đi vẫn không quên trào phúng:
"Muốn để bản thiếu đi làm tay chân cho các ngươi, chờ năm mươi nghìn năm nữa đi. Đám tay mơ toàn dựa vào trang bị"
Cuối cùng La Tiểu Phong biến mất, thông đạo không thấy tung tích.
Những người còn lại bốn mắt nhìn nhau.
Ma Kiếm Không Minh thở dài một tiếng, tên La Tiểu Phong này thật sự là muốn chết, không biết Thánh Tử Ma Đạo hỉ nộ vô thường sao?
Khích động đến mức này, mấy người bọn hắn đây chết như thế nào cũng không biết.
Có điều, câu trào phúng của La Tiểu Phong thật khiến người ta không có cách nào.
Không bắt được, như là nắm đấm đánh vào không khí.
Nhất thời hắn rất muốn biết Thánh Tử sẽ làm như thế nào, chịu mối thua thiệt này, hay là giết xuống.
Lại hoặc là...Giết bọn hắn xả giận.
Những người khác cũng nhìn Chu Tự, mặc dù làm tay chân có hơi khó nghe, nhưng cơ duyên tầng năm vẫn còn, bọn hắn không phải là không có cơ hội.
Không cần quá để ý.
Còn Chu Tự thì khác, bị giễu cợt nhiều như vậy, lại chẳng làm gì được đối phương, lại còn không tìm được đối phương.
Phàm là người hơi nóng tính đều sẽ bị nghẹn ứ trong lòng.
Đúng vậy, mặt Chu Tự mê mang, quả thực không nghĩ tới đối phương không chỉ chạy được đi, còn chế giễu người khác như thế.
Nhân vật phản diện hắn đây thật mất mặt.
Một lát sau, hắn lấy điện thoại ra, phát hiện không có tín hiệu.
Lúc này Thu Thiển nắm vào trong hư không một cái, một cái điện thoại mới tinh xuất hiện trong tay nàng.
Điện thoại không hoàn toàn xuất hiện trên tay nàng, giống như kết nối không gian.
Nàng kiểm tra một hồi, rồi đưa điện thoại cho Chu Tự:
"Đây, cái này có tín hiệu, Nguyệt tỷ đã lắp tín hiệu ở Biên Giới thành, sau đó cái điện thoại này là ta đặt sẵn ở bên kia, phương pháp giống như quyền trượng. Chỉ cần còn liên kết với bên kia, là có thể có tín hiệu, nhưng bên trong không có thẻ Chu Tự nhìn Thu tỷ vẻ mặt không thay đổi, trong lòng cảm động không thôi.
Được thôi, nhân vật phản diện này hắn đã làm rồi, thì sẽ phải làm cho tất cả mọi người biết, trùm phản diện vĩnh viễn là trùm phản diện.
Mấy người Ân Chí Viễn thấy Chu Tự lấy điện thoại di động ra thì có chút khó hiểu, hắn đang định gọi người tới ư?
Nhưng dù tìm ai thì cũng đâu còn cách nào chứ.
Ở Thiên Ảnh Tông, La Tiểu Phong cũng được tính là nhân vật có mặt mũi, là đệ tử của tông chủ, thân phận địa vị không hề tầm thường.
Trừ khi là người cùng thế hệ đánh bại đối phương, hoặc là La Tiểu Phong làm chuyện gì đó khiến người người oán trách. Còn lại ỷ lớn hiếp nhỏ thì Thiên Ảnh Tông cũng sẽ không ngồi yên mà nhìn đâu.
Đến lúc đó chính là tông môn đại chiến.
Nhưng tình hình hiện tại thì cũng chẳng có chút tác dụng nào.
La Tiểu Phong vẫn ung dung ngoài cuộc.
Trong ánh mắt nghi ngờ của bọn hắn, Chu Tự đã lắp sim vào máy xong xuôi, hắn quay thử số 10088. Khi kiểm tra có thể gọi được thì hắn mới nhìn về phía đám người Ân Chí Viễn.
"Ngươi muốn làm gì?"
Chu Ngưng Nguyệt cắn nho xanh rồi đặt câu hỏi.
Chu Tự nhìn về phía thiếu nữ bên cạnh rồi nói:
"Nguyệt tỷ, ta hỏi ngươi một chuyện. Ở Tu Chân Giới có tông môn nào là cha ngươi không thể trêu vào?"
"Yên tâm đi Chu Ngưng Nguyệt đứng trên lưng Họa Đấu rồi đưa tay vỗ vai Chu Tự mà nói một cách thoải mái:
"Không có tông môn nào cha ngươi không chọc nổi, cha ta nói với ta như thế đó.
"Phải chú ý phần trăm pin, bởi vì vượt thời không lấy nó ra nên không biết có thể sạc được hay không nữa"
Thu Thiển nhận lấy điện thoại mà Chu Tự giao cho nàng rồi nhắc nhở.
Chu Tự gật đầu trả lời rồi đi về phía mấy người Ân Chí Viễn.
Người gần nhất chính là Long Bồng của Thập Nhị Tịnh Đường.
Chỉ mấy giây sau, Chu Tự đã đi tới trước mặt Long Bồng mà nói:
"Ta hỏi ngươi vài chuyện"
Long Bồng nhíu mày, một tên Đấu Giả thất phẩm lấy can đảm từ đâu ra mà dám nói chuyện với hắn như thế chứ?
"Nếu ta không trả lời thì sao?"
Hắn nói với giọng lạnh lùng.
"Vậy ta sẽ cố gắng ra tay nhẹ một chút.
Chu Tự nói như mình có một tấm lòng tốt.
"Ngươi tìm chết!"
Long Bồng nổi giận.
Hắn xuất quan, dù chưa tiến vào cảnh giới tứ phẩm đỉnh phong nhưng cũng không phải là người mà một tên Đấu Giả thất phẩm có thể tùy tiện làm nhục.
Chứ đừng nói gì hắn là một Ma Tu, hoàn toàn không thèm để ý.
Cho dù đối phương cũng là một cường giả tứ phẩm thì Long Bồng cũng không sợ hãi.
Rầm!
Lực lượng của Nguyên Linh tứ phẩm bộc phát.
Rống!
Một tiếng long ngâm chấn động bốn phương, Kim Long xuất hiện quấn quanh Long Bồng.
Đó là Nguyên Linh của hắn.
1087 chữ