La Tiểu Phong thờ ơ lạnh nhạt, bây giờ kẻ địch nhỏ yếu thì không sao, lát nữa cấp bậc kẻ địch tăng lên thì ba người này sẽ phải nếm mùi đau khổ.
Dù sao ở đây không có ai dám thật sự liều mạng, nguy hiểm vừa ập tới đều lựa chọn tự vệ.
Khi đó phải xem bản thân những người này rồi.
La Tiểu Phong chịu nhục chính là vì muốn nhìn Chu Tự bị chê cười, trở thành phe yếu thế.
Chỉ là tới bây giờ hắn vẫn không hiểu át chủ bài của ba người này có cái gì mà lại có thể xem đám người Ân Chí Viễn như con tin. Thậm chí còn dám uy hiếp tông môn của họ.
Tên kia điên rồi sao?
Dù La Tiểu Phong có ngông cuồng hơn nữa cũng chỉ dám lén lút đắc tội với những người này. Dù hắn một trăm lá gan hắn cũng không dám trắng trợn uy hiếp sư môn họ như thế.
Chỉ một khoảng thời gian ngắn tất cả quái vật đã bị xử lý xong xuôi.
Mỗi lần xuất thủ chỉ có La Tiểu Phong, Thiên Vân Y Y, Hạ Vũ Trúc và Cố Nhạn ra tay.
Những người khác chỉ ra tay mấy lần lúc đầu.
Đám quái vật này còn không đủ cho bọn họ luyện tay.
Chu Tự theo dõi toàn bộ quá trình, những người này cũng nhân từ, đều là một chiêu đánh chết.
Hắn không có ý định động thủ.
Để tránh việc lãng phí công lực ngàn năm. Bây giờ công lực khá tràn trề, nhưng một khi tiêu hao quá nhiều thì sẽ rất bị động khi đối mặt với thân thể của chúa tể Thâm Uyên.
"Hay là xem một chút để bù lại phần vừa tiêu hao nhỉ?" Chu Tự nói thầm trong lòng một câu rồi vẫn quyết định sao chép Kim Quang Thần Chú.
Quái vật biến mất, căn phòng lại khôi phục bình thường, chỉ cần mở cửa là có thể thăm dò tầng này.
Nhưng mà...Chìa khóa đã mất rồi.
Cho nên mọi người chỉ có thể ngồi im tại chỗ chờ tầng tiếp theo.
Ngay tại lúc đó, trận pháp xung quanh đột nhiên sáng lên, sau đó khí tức hắc ám bắt đầu ngưng tụ. Cuối cùng biến mất hắc ám trở thành mười mấy hạt châu, tản ra lực lượng đặc biệt.
Vừa nhìn đã biết chẳng phải thứ bình thường.
"Tất cả mười viên Hạt châu rơi vào tay của trên tay Chu Ngưng Nguyệt. nàng nhìn thoáng qua đám người Thiên Vân Y Y rồi tiếp tục mở miệng trong ánh mắt kinh ngạc của bọn họ:
"Tầng này chủ yếu do ba người các ngươi đánh, vậy thì chia cho các ngươi"
Chu Ngưng Nguyệt tiện tay vung lên, mười hạt châu chia thành ba phần rơi xuống trước mặt Thiên Vân Y Y, Hạ Vũ Trúc và Cố Nhạn.
Cố Nhạn ra tay nhiều lần nhất, cho nên được bốn viên, nhũng người khác được chia ba viên.
Trong sự ngỡ ngàng của mọi người, La Tiểu Phong cũng cất tiếng hỏi thăm:
"Ta cũng có ra tay"
Chu Ngưng Nguyệt nghe vậy thì để lộ nụ cười ngây thơ vô tội mà nói:
"Thúc thúc, đào binh bị bắt lại thì sao có thể tính chiến công được chứ?"
La Tiểu Phong:
"..."
Nếu không phải là kiêng kị linh thú bên cạnh ngươi thì ta phải dạy ngươi cách làm người thay cha mẹ ngươi rồi!
Cuối cùng La Tiểu Phong chỉ có thể im lặng, bây giờ hắn là kẻ yếu thế.
La Tiểu Phong đang chờ, chờ kẻ địch ở tầng cao hơn mạnh lên, khi đó ba người Chu Tự chính là quần thể yếu thế.
Hắn nhất định phải mở miệng chế giễu vài câu mới được.
Ra tay sát hại thì không cần thiết, lỡ đâu kẻ dịch quá mạnh, mọi người phải hợp tác với nhau. Bây giờ không thích hợp để nội chiến.
Mọi người đều là thiên kiêu, không cần thiết phải vì chuyện nhỏ mà đánh đổi mạng sống. Như thế là quá mức ngu xuẩn.
Phía đông, vực thẳm trên bầu trời di chuyển nhanh chóng, lúc này chúa tể Thâm Uyên đưa mắt nhìn qua phía trước, đằng sau hắn có rất nhiều quái vật Thâm Uyên cường đại.
Chỉ chờ tới nơi đại khai sát giới, tranh thủ thời gian cho hắn mà thôi. Theo từng bước chân chúa tể Thâm Uyên di chuyển, toàn bộ vực sâu đều di chuyển theo.
"Ta cảm thấy lực lượng đã khôi phục, nhưng vẫn còn có chút chênh lệch. Nhưng đây cũng chứng minh lực lượng chỉ suy yếu chứ không đổi chủ. Tính ra cũng là một chuyện may mắn, nếu như thế thì không cần thiết phải chờ nữa. Ta cần dung hợp thân thể trước khi họ đi tới tầng cao nhất.
Chúa tể Thâm Uyên nói xong thì tăng tốc, đồng thời cũng cảnh giác bốn phía mà thu liễm lực lượng.
Sẽ nhanh thôi, không bao lâu nữa hắn sẽ khống chế đại địa thêm một lần nữa.
Lần này chắc chắn sẽ có Tu Chân Giả ngăn cản, hoặc là bên kia cũng đã bị Tu Chân Giả nhìn chằm chằm. Nhưng lần này hắn đã chuẩn bị đầy đủ, cũng diễn luyện qua các tình huống có thể xảy ra rồi.
Chúa tể Thâm Uyên đã chuẩn bị xong mọi chuyện, cũng đã tưởng tượng cuộc chiến này sẽ thất bại, nhục nhã vô cùng, vì thế mà tìm được một đường lui cho mình.
Nhóm người Thiên Vân Y Y lấy được hạt châu thì có hơi bất ngờ, nhất là khi họ tra xét một phen, phát hiện thứ này cực kỳ cao minh.
Bên trong ẩn chứa một loại sức mạnh khác với linh khí, có lợi ích rất đặc biệt cho tu vi hiện tại.
Dù không chiếm được cơ duyên ở tầng thứ năm, cũng không uổng công đi chuyến này.
Mấy người Long Bồng dù có hâm mộ nhưng cũng không sốt ruột.
Lúc này mới là tầng thứ nhất, phía sau còn bốn tầng nữa.
Thứ như này sẽ chỉ ngày càng nhiều, ngày càng quý giá hơn thôi.
Không cần phải gấp gáp ra tay lúc này.
"Đến tầng năm thì các ngươi cứ việc giết quái, giết bao nhiêu hưởng bấy nhiêu"
Chu Ngưng Nguyệt quan tâm nhắc nhở.
1071 chữ