"Nguyệt tỷ, ta cũng góp sức mà, vì sao lại không có?"
Thu Thiển từ không trung đáp xuống, biểu hiện bất mãn.
"Ta quên..."
Chu Ngưng Nguyệt bày ra gương mặt vô tội nói:
"Ngươi không thể trông mong một đứa trẻ tám tuổi làm việc chu toàn được.
Thu Thiển:
"..."
"Thu Thiển, ngươi chọn cho ta mấy quả quýt. Mấy quả Chu Tự bóc cho ta toàn chua ơi là chua"
Chu Ngưng Nguyệt lấy ra một túi quýt, đưa cho Thu Thiển rồi bắt đầu đi bổ sung trận pháp.
"Đã mua về rồi, ta có chọn thì cũng chua thôi"
Thu Thiển nói thì nói nhưng vẫn bóc quýt giúp nàng.
Nghe vậy, Chu Ngưng Nguyệt lại có ý kiến khác:
"Biết lượng tử cơ học không? Ta thấy trong phòng Chu Tự có quyển sách này, thế là lật xem, cảm thấy rất có lý"
"Có ý gì?"
Thu Thiển ăn một múi quýt, sau đó đưa cho Nguyệt tỷ.
Chu Ngưng Nguyệt nhận quýt rồi ăn thử một miếng, ngọt tới nỗi mắt nàng híp lại, vẻ mặt vui vẻ:
"Ý đơn giản là, trước khi bóc vỏ, ngọt hay không ngọt đều chưa chắc. Bóc ra ăn thử mới có thể xác định Thu Thiển:
"..."
Chu Tự đang chuyên tâm viết thần chú, bỗng ngẩng đầu rồi nói với vẻ mặt không cảm xúc:
"Cho nên không phải người mua quýt có vấn đề, mà vấn đề nằm ở người bóc. Nguyệt tỷ, ngươi xui xẻo lắm đấy.
Đám người Ân Chí Viễn kinh ngạc, không hiểu ba người này đang nói cái gì.
Có điều họ cũng liếc mắt nhìn phù văn đặt ở chung quanh, những phù văn này đang chuyển động, hẳn là có tác dụng khác.
Nhưng dù có nhìn thấy nào cũng không thể xác định được tác dụng thực sự của phù văn.
Có lẽ lúc sau có thể phát hiện được.
Đương nhiên, Ân Chí Viễn lặng lẽ ghi nhớ lượng tử cơ học, sau khi về nhất định phải nghiên cứu một phen, biết đâu có được thu hoạch.
Sau đó trong lúc rảnh rỗi, mấy người ngồi một chỗ bắt đầu trình bày về việc tu hành của mình, ngươi một câu ta một câu, thu hoạch được rất nhiều.
Dù La Tiểu Phong bị coi như kẻ thù, nhưng chung quy hắn vẫn là cường giả Nguyên Linh tứ phẩm, quan điểm cực kỳ đặc biệt.
Nhìn họ náo nhiệt như vậy, Chu Tự buông bút đang chép Kim Quang Thần Chú xuống rồi nghe họ nói về chuyện tu luyện.
"Cùng một phẩm thì chênh lệch không nhiều, dù Chu Thiên Kinh được công nhận là yếu nhất, chỉ cần vận dụng thỏa đáng cũng có thể thắng được những công pháp cường đại khác. Vận dụng mới là điểm quyết định mạnh yếu của mỗi một phẩm, trong đó linh khí uẩn dưỡng là quan trọng nhất, cũng là mấu chốt để đột phá. Sau Trận Linh ngũ phẩm, đột phá thường tại Trận Linh. Cũng không phải là Trận Linh mạnh, mà là thông qua vẫn dưỡng, lấy được phương hướng phá vỡ bình cảnh trong Trận Linh. Con đường tu luyện bắt đầu từ đây xuất hiện sự khác nhau. Sau ngũ phẩm, tuần tự mà tiến đã không phải là lựa chọn tốt nhất.."
Ân Chí Viễn nói ra ý kiến của riêng mình.
Chu Tự chăm chú nghe hồi lâu, không nghe được ý kiến nào giống của mình.
Tấn thăng Nguyên Linh tứ phẩm hình như cần một loại trạng thái huyền diệu. Nhưng Ma Chủng chỉ cần khẩu vị tốt là đủ rồi.
Mà sau Nguyên Linh tứ phẩm muốn tiến thêm bước nữa, hình như cần chứng minh bản thân. Có được một thứ đồ nào đó của chính mình, xem ra cực kỳ khó khăn.
"Không biết Ma Chủng thăng lên tam phẩm có thể thuận lợi không?"
Chu Tự tưởng tượng, không thể nào tìm được đáp án.
Có điều sau Nguyên Linh tứ phẩm, hắn cần gấp Hoang Cổ Kinh Thế Thư, phải dành thời gian đi hỏi thăm xem sao.
Rất khó nói liệu có được thu hoạch hay không.
Lão cha không có đáp án, nhị thúc và sư phụ thì tám phần mười là không được.
"Xem ra phải đi hỏi Thần Minh"
Trong lòng đã quyết định, Chu Tự bèn nghe lời giải thích của Ân Chí Viễn về cảnh giới tứ phẩm và ngũ phẩm.
Những người này trông đều mạnh, nhưng nếu nói về hiểu cảnh giới, hẳn không có ai vượt qua được Ân Chí Viễn.
Người mạnh nhất cũng có lẽ là hắn.
"Đúng là hắn nói rất hay"
Chu Ngưng Nguyệt cưỡi Họa Đấu đi tới bên cạnh Chu Tự rồi nói:
"Ta đoán hẳn là hắn có năng lực thay thế sư phụ dạy dỗ đệ tử ở tông môn Thu Thiển gật đầu.
"Hình Ngọ sư huynh thì sao?"
Chu Tự hỏi.
Hình Ngọ sư huynh thường xuyên dạy mọi người thay sư phụ.
Thu Thiển khẽ gật đầu.
"Đại khái cũng vậy"
"Thu tỷ thì sao? Sư phụ đích thân dạy ngươi, hay là sư huynh, sư tỷ đồng môn dạy?"
Chu Tự quay qua hỏi.
Nghe vậy, Thu Thiển nhếch môi lộ ra nụ cười, nàng nhìn Chu Tự, nói khẽ:
"Ngươi đoán sư huynh, hay là sư tỷ?"
"Sư tỷ?"
Chu Tự đoán thử.
Thu Thiển lắc đầu.
"Sai rồi"
"Vậy là sư huynh?" Chu Tự lại nói.
"Cũng sai.
Thu Thiển mỉm cười:
"Là sư phụ đích thân dạy ta, với cả ta cũng không có sư huynh hay sư tỷ. Ta là đệ tử duy nhất của sư phụ. Từ khi ta chuyển tới nhà ngươi, sư phụ thường xuyên nói bản thân không dễ gì mới nuôi được một cô con gái xinh đẹp, dịu dàng lại hiếu thuận, vậy mà lại hời cho ngươi"
Chu Tự:
"..."
Bỗng hắn cảm thấy có phải mình nên vui mừng hay không...
"Nàng còn nói ngươi...
Thu Thiển vốn đang vui vẻ, đột nhiên dừng lại, không nói nữa.
"Nói ta thế nào?"
Chu Tự tò mò hỏi.
‘Nói chắc chắn là ngươi thèm ta."
Trong lòng nghĩ vậy, Thu Thiển cúi đầu nhìn cơ thể mình, lúng ta lúng túng nói không lên lời.
1086 chữ