Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 534: Biến Hóa




Ngẫm nghĩ một chút, Chu Ngưng Nguyệt nói:

"Dù sao trận pháp không có khả năng ngăn cản quái vật, chỉ có thể đến lúc đó xem thế nào, không có cách thì là không có cách thôi"

"Họa Đấu cũng không có cách nào sao?"

Thiên Vân Y Y có hơi mệt, hỏi.

Dù nàng không trong thời kỳ toàn thịnh, nhưng xung quanh vẫn có hoa sen như ẩn như hiện, khí chất kinh người.

Hạ Vũ Trúc thì có khí chất cánh hoa lá rụng như kiếm như ảnh.

Không hề yếu đuối giống nàng.

Chỉ là lúc này, nàng cực kỳ mệt mỏi.

Họ đánh từ tầng thứ nhất tới tầng thứ ba, bây giờ phải tiếp tục ra tay ở tầng thứ tư.

"Ngươi nhìn nó xem, sống dở chết dở rồi"

Chu Ngưng Nguyệt vỗ vào đầu Họa Đấu.

Họa Đấu vốn đang mệt mỏi nằm rạp trên đất ngẩng đầu lên.

Thoạt nhìn có vẻ tiêu hóa không tốt.

Những người khác im lặng, cũng không nói thêm gì. Mấy người Chu Tự là người muốn lên tầng năm.

Người để ý nhất cũng nhất định là mấy người Chu Tự.

"Sắp tới tầng bốn Chu Ngưng Nguyệt nhắc nhở.

Trong phòng nhanh chóng xuất hiện biến hóa, họ thấy từng con quái vật chạy tới, mỗi con trên người đều mang theo hư ảnh, là biểu hiện của Trận Linh.

Có một vài con phía sau có vầng sáng hắc ám, thuộc về bản chất.

Nguyên linh tứ phẩm.

“Quả nhiên không yếu hơn so với ngũ phẩm, một bộ phận nhỏ là nguyên linh tứ phẩm, xem ra là một trận khổ chiến đây.

Ma Kiếm Không Minh cất giọng trầm thấp nói.

Những người khác đều không nói nữa, mà dốc toàn lực ứng phó.

La Tiểu Phong cũng đang dốc toàn lực ứng phó, hắn có thể thấy tất cả mọi người tầng dưới biến thành thế yếu. Mấy người Chu Tự chắc hẳn biết sự đáng sợ của nơi này nên bắt cầu cầu cứu. Đến lúc đó hắn phải chế giễu vài câu, đương nhiên không thể quá tuyệt tình, vì hắn cũng chưa chắc có thể ứng phó, cuối cùng mọi người nhất định sẽ liên thủ cùng vượt qua cửa ải khó khăn. Nhưng chỉ cần chế giễu vài câu thôi, hắn cũng thấy sướng.

...

Bên ngoài Thâm Uyên Chi Thành.

Tống Đông Trì đứng ở cửa nhìn vào bên trong.

Buổi sáng lúc ở cửa, hắn đã đắc tội với Thánh Tử Ma Đạo, hắn cảm thấy cảnh sắc bên ngoài vẫn đẹp hơn, bèn ở bên ngoài an tâm chờ đợi. Nhưng điều khiến hắn khó hiểu là...

“Tại sao Tiêu huynh không vào?"

Hắn quay đầu nhìn về phía Tiêu Viêm ở lại bên ngoài đứng cạnh hắn với vẻ mặt kinh ngạc, hắn hỏi vấn đề này từ buổi sáng đến buổi chiều và cho đến tận bây giờ cũng không có được câu trả lời.

“Tu vi của ta không cao, vào đó không có tác dụng gì, chi bằng đợi ở bên ngoài, có lẽ bên ngoài cũng sẽ có cơ duyên"

Tiêu Viêm trả lời với vẻ mặt không cảm xúc.

Làm sao hắn có thể nói với Tống Đông Trì, mình dùng danh Thánh Tử đã đắc tội với Thần Nữ chứ? Lúc đó cũng có thể nói là đã mạo phạm Thánh Nữ, tội lớn như vậy, vì quan tâm Thần Nữ mà Thánh Tử không muốn nhìn hắn thêm một cái, may mắn vượt qua kiếp nạn, bây giờ gặp phải, chắc chắn mình sẽ không được dễ chịu. Chi bằng ở bên ngoài hóng gió, bình tĩnh lại một lúc.

“Không biết bên trong thế nào rồi nhỉ?

Tống Đông Trì tò mò nói.

Có không ít người đi vào, nhưng cũng có vài người ở bên ngoài. Hoặc là vì tu vi không đủ, hoặc là đến để góp vui.

Ầm...ầm!

Trên bầu trời bỗng vang lên tiếng ầm...ầm khiến hai người kinh sợ nhìn lên bầu trời, liền sau đó hai người sững sờ tại chỗ, ánh mắt hoảng sợ và không thể tin nổi.

“Đó là gì?"

Giọng của Tiêu Viêm hơi run rẩy.

Tống Đông Trì thở gấp, cánh tay cầm kiếm của hắn run nhẹ, trong mắt hắn, bầu trời đang bị nuốt chửng, lại giống như động đen không ngừng lan rộng, vực sâu giáng xuống.

Cùng lúc đó, toàn bộ những người ở lại bên ngoài đều ngẩng đầu nhìn về phương xa. Ai nấy cũng đều sợ hãi, họ nhìn vực sâu xuất hiện từ bầu trời, không ngừng lan rộng đến phía họ.

Bầu trời bị nuốt chửng, bóng tối bao trùm trời đất. Uy áp đáng sợ, sức mạnh cuồn cuộn khiến mọi người cảm thấy bất lực. Loại sức mạnh đáng sợ này, tuyệt đối không phải những người có mặt ở đây có thể lay động.

Grừ!

Tiếng gầm tức giận vang lên khắp trời đất. Ngay sau đó vực sâu liên kết đại địa, từng con thú khổng lồ vực sâu bắt đầu đi ra. Phần lớn chúng đều vô cùng cường mạnh, chỉ có bộ phận nhỏ hơi suy yếu.

“Ma tu giết đến đây rồi ư?"

Lập tức có người liên tưởng đến ma tu.

“Không thể nào, đang yên đang lành ma tu làm việc này làm gì? Hơn nữa ma tu nào dám đến đây gây chuyện?"

“Đúng vậy, nơi này là địa bàn của ma môn, có ma tu nào bị điên chứ?"

“Lỡ như là cuộc tranh đấu giữa các ma tu thì sao?"

“Sao ta cảm thấy giống thiên tai hơn, hơn nữa ngươi không cảm thấy bóng tối này khá giống với Thâm Uyên Chi Thành à?"

“Chắc không phải chúng đến vì Thâm Uyên Chi Thành chứ?"

“Ngươi nói vậy ta mới nhớ ra, nghe nói Thâm Uyên Chi Thành có liên quan đến Thần Minh, chắc không phải là trời trừng phạt chứ?"

“Ngươi tu chân mà còn để ý điều này? Tu sĩ bọn ta thuận theo ý trời, đi ngược thời gian nhất định sẽ thắng được ông trời"

Bên khác, Đại Địa Thần Khuyển và Hầu Trầm cũng tỏ vẻ mặt hoảng sợ.

“Là quyền hạn bóng tối?"

Hầu Trầm thấy vực sâu hơi quen thuộc, nhớ tới quyền hạn bóng tối.

“Có lẽ là Chúa Tể Vực Sâu đến rồi"

Đại Địa Thần Khuyển nói.

1069 chữ