"Thật không hề có chút vấn đề gì sao?"
Tô Thi nhìn Chu Tự dường như rất khát khao được giải đáp vấn đề.
"Không có."
Chu Tự trả lời.
Không cần giả bộ có vấn đề, quá phiền toái.
Nhìn Chu Tự rời đi, Tô Thi cảm thấy xong rồi.
Ngay cả tác dụng hướng dẫn người mới nàng cũng không có mất rồi.
…
Buổi chiều, Chu Tự ngồi ở quầy hàng đọc sách.
Tối hôm qua tiêu hao một chút công lực, đương nhiên phải chăm chỉ xem sách bổ sung lại.
Về phần nuôi ma chủng, với công lực ngàn năm thì lượng tiêu hao là quá ít, chẳng tốn bao nhiêu.
Có điều hôm nay cho ăn ma chủng ăn, hắn cũng không dám cho ăn quá nhiều, sợ nó lại no quá phun cả ra, sau đó làm hắn sặc.
Lúc sắp tan làm, Minh Nam Sở đi ra tìm sách.
Hắn không trực tiếp đi tìm, mà nói với Chu Tự:
"Bí Cảnh Kiến Văn."
Chu Tự vươn tay sang đống sách ở bên trái đếm quyển thứ sáu rồi rút ra.
Sau khi xác định đúng là sách cần tìm, hắn đưa cho Minh Nam Sở.
"Hôm nay có tăng ca không?"
Minh Nam Sở nhận lấy sách, hỏi hắn.
Hắn mặc áo cộc tay, cái áo hơi bó sát người, cơ bắp như ẩn như hiện.
Chu Tự có thể cảm nhận được trên người Minh Nam Sở có sức mạnh tiềm tàng.
Đây chẳng phải nam thần nhu nhược gì, mà là loại hình nam nhân để đầu đinh có ánh mắt sắc bén.
Chung Hổ tối hôm qua kia mặc dù cũng thật đẹp trai, nhưng mà không thể so được với Minh Nam Sở.
"Tối nay mọi người bận sao?"
Chu Tự hỏi.
Nếu không có chuyện gì, hắn sẽ không tăng ca.
Đương nhiên, thêm giờ thì cũng được thôi, thêm một tiếng là tốt nhất, bởi vì Tô Thi sẽ tính cho hắn hai tiếng.
Nếu tài vụ không tra, hắn sẽ kiếm hời một tiếng tiền lương.
Sai cũng không phải hắn, là một vị chủ tiệm trong đó, không có gì phải lo lắng cả.
"Cũng không có việc gì, nhưng mà cần chiếm dụng nửa giờ của ngươi, không tính tiền làm thêm giờ."
Minh Nam Sở nói.
Chu Tự:
"…"
Người ta là ông chủ, nói gì mà chẳng được.
Sau khi quẹt thẻ tan làm, hắn được đưa tới gian phòng phía sau.
Nơi này có một phòng tập thể hình.
"Rảnh thì ngươi có thể tới nơi này luyện tập một chút, có điều lần này tới là để giúp ngươi ngưng tụ luồng linh khí đầu tiên."
Minh Nam Sở dẫn Chu Tự tới một căn phòng nhỏ.
Hàn Tô xem sách vẽ trận pháp, Tô Thi thì hỗ trợ.
"Tu luyện ở chỗ này nửa giờ, sẽ giúp ngươi tăng lên càng nhanh, nếu đồng ý tu luyện đến tan tầm cũng được."
Minh Nam Sở chỉ vào trận pháp:
"Dùng trận pháp này tu luyện thường xuyên, đại khái mười ngày là ngươi có thể ngưng tụ luồng linh khí đầu tiên. Ngày thứ mười, cũng chính là thứ năm tuần sau chúng ta sẽ dẫn ngươi tới một nơi."
"Cái này coi như là đưa trước cho ngươi thứ tốt."
Hàn Tô đứng lên đưa thứ trong tay cho Tô Thi.
"Mười ngày ngưng tụ luồng linh khí đầu tiên, rất nhanh thôi."
Tô Thi ở bên cạnh nói.
Hắn dùng có hai ngày đã ngưng tụ ra luồng linh khí đầu tiên, vậy nên vẫn rất lợi hại.
"Thử một chút đi."
Hàn Tô lùi sang một bên để Chu Tự thử tu luyện.
"Cái đó…"
Chu Tự đánh gãy sắp xếp của họ, nói:
"Ta đã ngưng tụ xong luồng linh khí đầu tiên."
Vừa dứt lời, chung quanh đột nhiên im ắng.
Ba người nhất thời đều nhìn Chu Tự, không nói gì.
Cuối cùng Hàn Tô là người đầu tiên phá vỡ sự yên tĩnh, nàng cho Chu Tự một khối đá nói:
"Rót linh khí vào tảng đá thử xem."
Chu Tự cầm lấy tảng đá, rót một sợi linh khí vào.
Sau đó tảng đá phát ra ánh sáng.
Ba người thấy lại trầm mặc một hồi.
Bầu không khí có chút xấu hổ.
"Khụ khụ."
Minh Nam Sở tựa ở cạnh cửa, ho nhẹ một tiếng:
"Trời không còn sớm, ngươi tan tầm trước đi. Ngày mai chúng ta lại nói cho ngươi sắp xếp cụ thể vào thứ năm tới."
"Ừm, ngày mai cần nhiều thời gian, định cho ngươi tăng ca."
Hàn Tô nhấc khung kính bên cạnh nói.
Chu Tự tan làm, Minh Nam Sở ba người cũng trở về phòng nghỉ.
Vừa về tới phòng nghỉ, Tô Thi uể oải nói:
"Lại bị so sánh rồi."
Minh Nam Sở ngồi vào chỗ, chân vắt lên mặt bàn, bắt đầu chơi điện thoại.
Một lát sau, hắn mới mở miệng nói:
"Xấu hổ à?"
Hàn Tô cúi đầu nói:
"Đừng nhắc nữa."
Ban đầu họ tưởng tất cả đều trong lòng bàn tay, sau đó lại bị người mời hung hăng tát cho một cái.
Phí công họ lúc đầu còn giải thích nhiều như vậy.
Ai biết đối phương đã ngưng tụ được luồng linh khí đầu tiên từ bao giờ.
"Về lý luận thì là chuyện không thể, có lẽ hắn có thiên phú gì đó. Ngày mai có thể thử một chút, sau đó hỏi xem hắn có muốn nói hay không. Một đêm cũng đủ để hắn cân nhắc lợi và hại."
Hàn Tô nói rồi lại nhìn về phía Tô Thi:
"Tô Thi, ngươi đi tìm Trình tỷ xin một khối linh thạch có thể kiểm tra cấp độ thiên phú."
"Trình tỷ sẽ lột da ta mất."
Tô Thi sờ sờ mặt mình, cảm giác sắp gặp họa đến nơi.
"Hết cách, ngoài ngươi ra, chúng ta không ai làm được chuyện này ."
Minh Nam Sở nói.
"Chờ Trình tỷ ăn cơm về, ta sẽ đi tìm nàng."
Tô Thi hạ quyết tâm.