Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 63: Tiêu Tiền Không Đau Lòng




"Thật ra cảm giác rất không bình thường."

Hàn Tô suy nghĩ một chút nói:

"Trí nhớ vô cùng tốt, với một người như vậy, Tô Thi cũng trở nên bình thường, mặc dù không đáng được nhắc tới, nhưng vẫn không giống người bình thường cho lắm. Sức mạnh cũng không thể coi thường, quan trọng nhất chính là thiên phú bình thường sao có thể một ngày đã tụ được luồng linh khí đầu tiên. Cảm giác có phải chúng ta đã thuê một người không bình thường cho lắm?"

Tô Thi:

"…"

Giống như bị mạo phạm vậy.

Rời khỏi thư viện, Chu Tự phát hiện bốn nhân viên quản lý đều đến phòng tập thể hình, quầy hàng chẳng phải không có người?

Có vẻ như hoàn toàn không cần đến nhân viên quản lý.

Nhưng mà khi đó quả thực không có người nào, ba vị chủ tiệm không thèm để ý, hắn cũng chẳng nói được gì.

Còn về chuyện luồng linh khí đầu tiên…

Không ngưng tụ theo từng bước một, lần này hắn là thiên tài rồi.

Ở nhà không sánh bằng Nguyệt tỷ cùng Thu Thiển, vào hang ổ của địch, phải để cho địch nhân biết hắn chính là hạt giống thiên tài.

Chờ lần sau họ muốn giúp hắn nhập phẩm, lại trực tiếp nói cho họ đã nhập phẩm rồi.

Bát phẩm…

Cái này phải xem lúc nào Nguyệt tỷ giúp hắn nâng cao.

Hình như Châu Thiên Kinh muốn nhập bát phẩm cũng cần không ít thời gian, còn bát phẩm ma chủng thì cũng không có tác dụng gì, chẳng có chút linh khí nào, cũng không thể hiện ra được.

Chỉ có thể đến lúc đó rồi nói, có điều rõ ràng là bọn Minh Nam Sở muốn đi cơ duyên chi địa.

Đến lúc đó hẳn là ma chủng có thể tiến vào Binh Giả bát phẩm, có thể đi thử nghiệm một chút.

Nghĩ vậy, hắn một mạch trở về nhà.

Đi ngang qua quầy bán quà vặt, hắn mua cái kẹo que, nghĩ nghĩ lại mua thêm cái thạch.

Vừa mở cửa vào nhà, hắn đã ngửi mùi đồ ăn thơm ngào ngạt, sau đó thấy một bàn đồ ăn, xương sườn, tôm he, ốc lớn, thịt kho tàu, cá hấp…

Má ơi, cái này tốn bao nhiêu tiền?

Xương sườn tính theo cân phải bảy tám mươi, tôm he một cân mất sáu mươi, ốc lớn một con năm tệ, tất cả tám con bốn mươi tệ…

Tốt, kiếm được bao nhiêu tiền, thứ hai ăn hết, thứ sáu ăn cơm trắng.

Lại nghĩ một chút, về sau không chừng có tiền lại không có chỗ mà tiêu.

Thân là ba vị trùm phản diện địa vị bất phàm trong Ma Đạo, cuộc sống sau này họ có lẽ không bình yên chút nào.

Bây giờ nên ăn uống cho thoải mái đi.

Nhưng mà…Tám con ốc, ba người chia thế nào đây?

"Ngươi mang gì về đấy?"

Chu Ngưng Nguyệt nhận lấy kẹo que và thạch trong tay Chu Tự, ngạc nhiên hỏi:

"Thạch cho ta hả?"

"Ừ, kẹo cho Thu Thiển."

Chu Tự để chìa khóa một bên tùy ý nói.

"Thạch hình gấu, có phải ngươi coi ta là đứa bé hay không?"

Chu Ngưng Nguyệt mở ra thạch, vừa ăn vừa thể hiện sự bất mãn.

"Đâu có, Nguyệt tỷ lớn hơn ta mà."

Chu Tự qua loa nói, sau đó nhìn đồ ăn mặt bàn, mặt đầy thắc mắc:

"Hôm nay là ngày gì sao?"

"Không phải ngày gì hết."

Thu Thiển bưng nốt canh để lên bàn, nói tiếp:

"Dù sao cũng là tiêu tiền của ngươi, chúng ta không đau lòng."

Chu Tự:

"…"

Nói cũng phải, nhưng mà món cuối bưng lên tại sao lại là canh trứng rong biển?

Cứ như hết kinh phí vậy.

"Vậy ta ăn đây."

Chu Ngưng Nguyệt ngồi trên ghế định ăn cơm.

"Nguyệt tỷ, ngươi không rửa tay sao?"

Chu Tự hỏi.

Chu Ngưng Nguyệt quay đầu nhìn Chu Tự, nàng duỗi hai tay, có nước xuất hiện ở tay nàng, sau đó bắt đầu rửa, rửa xong nước lại biến mất.

Không thể không nói, cái này cao tay hơn so với Chung Hổ.

Chu Tự cũng không nói gì thêm, rửa tay rồi ra ăn cơm.

Lúc ngồi vào bàn ăn, hắn thấy Nguyệt tỷ giống như đã nhịn đói lâu lắm rồi.

"Nguyệt tỷ trưa không ăn cơm sao?"

Chu Tự hỏi.

"Cháo thập cẩm với cháo hoa."

Chu Ngưng Nguyệt trả lời.

"Ăn thanh đạm một chút mới tốt."

Thu Thiển cất kẹo que đi.

Chu Tự:

"…"

Hóa ra bả đắc tội Thu Thiển.

Vùng ngoại ô, Bạch Phong cùng Khương Khâu đang tìm kiếm Chung Hổ, đã lâu lắm rồi không liên lạc được.

Sau tối hôm qua, họ triệt để mất tin tức của Chung Hổ.

Dù là dùng bí thuật, hay dùng gì khác, đều không thấy đối phương đáp lại.

Đây không phải dấu hiệu gì tốt.

"Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?"

Bạch Phong hơi lo lắng.

Bạch Cẩm từng trọng thương, họ tới gần cũng tổn thất lượng lớn linh sủng.

Sau đó chính là tối hôm qua.

Tối hôm qua rất nhiều người đi tìm Thánh Tử, Chung Hổ cũng đi.

Mà những người khác trở về, mặc dù trọng thương nhưng mạng nhỏ vẫn còn, có lẽ Thánh Tử khinh thường giết họ.

Nhưng Thập Nhị Tịnh Đường Chung Hổ, đi từ tối hôm qua cũng không thấy trở về, thậm chí đến tin tức cũng không có.

Điều này không khỏi làm cho họ suy nghĩ vẩn vơ.

Thậm chí còn nghĩ Thập Nhị Tịnh Đường đã làm gì khiến Thánh Tử tức giận, bây giờ gặp một người giết một người.

"Chắc là không đâu, thực lực của Chung sư huynh không yếu, dù gặp phải Thánh Tử, không nói thực lực ngang nhau, nhưng khả năng để giữ mạng hẳn là không có vấn đề."

Khương Khâu cũng ỉu xìu nói.