Dù sao người sợ cũng bao gồm cả hắn.
“Bản tọa muốn xem xem bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Lúc này, người của Thập Nhị Minh Linh Môn từ các nơi tới, nơi này có lực lượng cường đại dao động, cộng thêm pháo hoa vừa rồi, bọn họ rất tò mò bên trong đến cùng là như thế nào.
Ánh sáng lấp lóe, khí tức mạnh mẽ phun trào.
Trong lúc nhất thời mấy người Thượng Quan Độc Hành rất chú ý, dù sao thì cường giả của Thập Nhị Minh Linh Môn đến, có thể sẽ đánh vỡ sự hài hòa của bọn họ.
Nhưng ngay khi những cường giả này đến gần, một giọng nói không có chút cảm xúc truyền khắp tám hướng: “Cút"
Rầm!
Ánh sáng lửa đỏ quét ngang mà đi.
Phốc!
Một đám cường giả không hề bất ngờ mà bị đánh bay đến trọng thương.
Sau đó bầu trời lại khôi phục bình tĩnh.
Nhìn qua biến hóa đột nhiên xuất hiện, mọi người đều vô cùng yên tĩnh.
Sau đó Kim Đạo Minh lấy lại tinh thần:
“Haha, mời vào trong, mời vào trong"
Hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, coi như không nhìn thấy đi.
Tất cả mọi người đều có ý nghĩ này.
Chu Tự lại hơi tò mò, giọng nói vừa rồi có vẻ rất mạnh.
“Là Chu Tước tỷ, nàng đang ở trong rừng trái cây bên ngoài, không đi vào.
Chu Ngưng Nguyệt cắn một miếng táo lớn giải thích.
“Người tóc đỏ kia ư?"
Tô Thi hỏi.
“Ừ, chính là người tóc đỏ, cũng chưa từng đánh ngươi.
Chu Ngưng Nguyệt hờ hững nói.
“Đúng rồi, hôm nay các ngươi chớ ăn quá no, đêm nay ta nấu cơm cho các ngươi ăn"
Thu Thiển nhắc nhở.
Nghe vậy, Chu Tự hơi khó hiểu, ở đây có người đắc tội Thu tỷ sao?
Nếu không thì sao lại đột nhiên muốn nấu cơm?
Chốc lát sau, đám người trở lại hiện trường hôn lễ.
Lúc này cũng đến lúc tân lang tân nương ra sân.
Mấy người Chu Tự đứng vững, nhìn vào cửa.
Dù Thu tỷ xinh đẹp nhất, nhưng cũng muốn chính mắt thấy dáng vẻ của tân nương một chút.
Lúc này tiếng tấu nhạc lại vang lên, trên bầu trời có cánh hoa rơi xuống.
Ở lối vào, Tần Văn Thành cùng với Thượng Quan Hồng Anh cả người mặc đồ đỏ, dắt tay từng bước một đi đến.
Bọn họ đi ngang qua tất cả mọi người, như muốn để mọi người ở đây chứng kiến tình yêu của bọn họ.
Chu Tự nhìn qua hai người, vô ý thức nhớ tới mình, vì không bao lâu nữa, hắn nhất định cũng sẽ cưới Thu tỷ.
“Nhìn thấy rất đẹp sao?"
Thu Thiển đột nhiên hỏi.
Chu Tự cười lắc đầu lại gật đầu:
“Ta đang nghĩ là nếu Thu tỷ mặc hồng trang nhất định đẹp khiến ta không thể dời mắt được.
Lần này Thu Thiển cũng không nói cái gì nữa, hai người tay nắm tay, cứ như vậy xem buổi lễ.
Lúc này, tân nhân đi đến trên cùng.
Đang đợi người khác chúc phúc.
Đương nhiên, bọn họ cũng không cảm thấy sẽ thuận lợi, đây là điều bọn họ đã sớm biết.
Hiện tại bọn họ vẫn muốn đối mặt, dù chỉ có một người chúc phúc cũng đủ.
Nếu không ai chúc phúc, bọn họ cũng sẽ tự chúc phúc mình.
Ngay khi tại bọn họ đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, tất cả tân khách đồng loạt đứng lên.
Hình ảnh đột ngột này làm Tần Văn Thành và Thượng Quan Hồng Anh e ngại.
Lúc này bọn họ nắm tay nhau thật chặt, Tần Văn Thành còn che chở Thượng Quan Hồng Anh.
Nhưng làm bọn họ không nghĩ tới là không có ai có hành vi quá khích.
Mà họ cùng nhau chắp tay, mỉm cười khách khí nói:
“Cung chúc hai vị đại lễ tân hôn"
“Cung chúc hai vị đại lễ tân hôn “Cung chúc hai vị đại lễ tân hôn Thanh âm như thủy triều vang lên, khiến Tần Văn Thành và Thượng Quan Hồng Anh khiếp sợ không thôi.
Nhưng là họ vẫn rất nhanh chóng cúi người đáp lễ.
Dù không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng vẫn rất cảm kích.
Tô Thị cùng lắc lư trái phải như con lật đật nói:
“Thật mừng cho bọn họ, hôn lễ có thể kết thúc viên mãn”
Âm Túc trịnh trọng gật đầu.
Thuận tiện cảm ơn mấy người Chu Tự phía dưới.
“Chúng ta cũng không làm gì cả.
Chu Tự cười nói.
Chu Ngưng Nguyệt lập tức nói:
“Sắp tới là được ăn đúng không?"
“Cái này tặng cho các ngươi.
Bạch Tử vội vàng nói.
Bất kể những người này là Thần hay là Ma Thần đều không có gì khác biệt.
Dù sao thì cũng không phải người.
Sau đó Chu Ngưng Nguyệt ăn các loại đồ ăn, nếu không phải thứ nàng thích thì sẽ gắp cho Tô Thi hoặc là Chu Tự hoặc Thu Thiển.
Dù sao có không ít đồ ngọt, cũng có thứ chua.
Đồ ăn ngon lại quá nhiều, không ngon thì trực tiếp bưng đến trước mặt Chu Tự.
Người không biết còn tưởng nàng đối xử với mấy người Chu Tự tốt biết bao.
Ngoan ngoãn hiểu chuyện.
Mấy người Tần Văn Thành cũng đi đến một chuyến, vô cùng cảm tạ mấy người Chu Tự có thể đến.
Nhưng có vẻ bọn họ vẫn không biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.
Âm Túc thấy tỷ phu và tỷ tỷ không hề có một chút e ngại nào.
Người không biết không sợ, nàng có thể hiểu rất rõ ý tứ của những lời này.
Đến khi sắp kết thúc, Tô Thu muốn chụp ảnh nên lôi kéo vợ chồng Tần Văn Thành cùng với tất cả mọi người của thư viện để Bạch Tử chụp ảnh giúp.
Chụp xong, vợ chồng Tần Văn Thành phải đến nơi khác tiếp khách.
Bọn họ cảm thấy hôn lễ lần này có hơi kỳ quái, dù là ai cũng đều cởi mở hòa đồng.
Không hề có vẻ giương cung bạt kiếm như lúc trước.
Thật là kỳ quái.
1096 chữ