Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 664: Đáng Đời Nhưng chuyện đã không nghĩ ra được thì họ cũng không nghĩ nhiều, mà cố gắng hết sức để hôn lễ viên mãn




hơn.

Chu Tự xem ảnh chụp, sau đó nói với Bạch Tử Tiên Tử:

“Tiên Tử giúp chúng ta chụp thêm một tấm nữa"

“Được, các ngươi đứng vững"

Bạch Tử Tiên Tử cầm điện thoại nói.

“Nào, phòng làm việc của các ngươi đứng ở giữa, Đại lão bản Tam lão bản đứng sang bên trái...

Cuối cùng Chu Tự xếp mình và Thu tỷ ở phía sau.

“Được rồi, mọi người chuẩn bị"

Bạch Tử Tiên Tử nói. Ngay khi mọi người nhìn về phía ống kính, Chu Tự đưa tay ấn Nhị lão bản và Nguyệt tỷ xuống.

Thu Thiển thì ấn đầu Hàn Tô và Tô Thị xuống.

Bạch Tử khó hiểu, nhưng khi thấy trong khung hình chỉ có hai người thì không chút do dự nhấn chụp.

Chụp xong bọn họ lại rất nhanh đứng lên, Bạch Tử Tiên Tử lại chụp thêm tấm nữa.

“Cho ta xem một chút.

Chụp xong, Tô Thi hứng thú bừng bừng chạy tới muốn nhìn.

“Lại nói, dù Tô Thi có hơi vô dụng, nhưng lại rất ăn ảnh"

Hàn Tô theo tới nói.

"Lè."

Tô Thi lừ lưỡi nói:

“Có thể vứt bỏ câu đầu đi"

Chu Tự thì ý cười đầy mặt.

“Rất thú vị sao?"

Thu Thiển hỏi.

“Đây là thanh xuân"

Chu Tự cười trả lời.

Khi hắn đi học quá mức tập trung, không có loại thanh xuân này.

Sau khi đi làm, gặp lại tự nhiên cảm thấy đáng quý.

Chạng vạng tối.

Thu Thiển nấu cho mọi người một bàn cơm, đám người Thượng Quan Hà và Tiêu Bộ cũng tới xin cơm.

Đương nhiên, mục đích chủ yếu của Thượng Quan Hà vẫn là muốn hỏi xem Thực Thiết Thú và Thanh Loan cùng với Cửu Thiên Hỏa Phượng Hoàng ở đâu.

Muốn giúp đỡ nuôi hai ngày.

Nhưng câu trả lời của Chu Tự làm hắn sững sờ ngay tại chỗ.

“Phóng sinh.

Chu Tự trả lời hắn như vậy.

Cả một đêm Thượng Quan Hà đều hoài nghi nhân sinh.

Phóng sinh?

Chưa từng nghe nói Thần thú còn có thể phóng sinh.

Sau bữa ăn, thiếu nữ tóc đỏ đi đến, nàng đi đến trước mặt Chu Tự cung kính hành lễ:

“Chu Tước ra mắt Thiếu chủ"

“Ngươi cũng là nhìn ảnh chụp mà nhận ra ta sao?"

Chu Tự hỏi, lúc trước Thanh Long cũng là như vậy.

Chu Tước cũng không phải quá cao, áng chừng khoảng một mét sáu, nhìn vẻ ngoài giống thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi, lại không có tinh thần.

Khi Chu Tự muốn hỏi có phải là lớn tuổi đều không có tinh thần không thì Nguyệt tỷ ngay lập tức xuất hiện trước mặt Chu Tước.

Là đến đòi trái cây.

Vậy thì Chu Tự cũng không hỏi nữa.

Nghĩ thầm hỏi ra có lẽ cũng không quá thích hợp.

Sắc trời không còn sớm, Chu Tự đưa Thu tỷ theo, tiếp tục học tập.

Sau bữa cơm tối, hắn đều phải học một chút tri thức của Tu Chân giới.

Thuận tiện xem lại manh mối thứ ba có thể mở ra thứ gì mà Bảo thư nói rằng một tờ sẽ khác với tất cả.

Về đến phòng, Chu Tự bắt đầu học tập.

Tiện thể học áp chế tu vi một chút.

Thực ra hắn cũng không biết nhiều.

Chủ yếu là do đặc hiệu không đẹp mắt lắm, học cũng khá tốn sức.

Thu Thiển ngồi đối diện, một tay chống cằm, nhìn hắn với vẻ mặt khó hiểu.

Có lúc Chu Tự học nhanh có lúc lại chậm.

Trì Dũ Thuật tốn khá nhiều thời gian để học, nhưng Lôi Đình Thuật thì học rất nhanh, quyền thuật kia như thể vừa học đã hay.

Còn Đao pháp nữa, tên càng hay thì học càng nhanh.

Tên không hay hắn cũng đặt lại cho hay, gì mà Tuyết Phiêu Nhân Gian, Tụ Lý Tàng Đạo, Bạt Đao Trảm, A Ty Đạo Tam Dao.

"Mà áp chế tu vi này có vẻ không dễ chút nào"

Chu Tự nhăn mày lại.

"Ban ngày lúc ngươi ra tay không phải rất mạnh sao?"

Thu Thiển tò mò hỏi.

Chu Tự lắc đầu, giải thích:

"Lúc đó đang chiến đấu, hơn nữa chỉ trong một thời gian ngắn.

"Ùm..."

Thu Thiển kéo dài âm ra như thể đang suy nghĩ, rồi chợt nói:

"Vậy thì để Ma Chủng cùng Chu Thiên Linh Khí Đoàn bớt phát đặc hiệu lại đi"

Chu Tự gật đầu, nhưng mấy tiếng sau cũng chẳng hiểu gì cả.

Thu Thiển cũng không vội, nàng để Chu Tự từ từ suy nghĩ, thứ này rất đơn giản, chẳng qua do hắn không biết dựa vào hai loại năng lượng này, nên không thể thoả thích khống chế được.

Ngược lại, suy xét cũng có chỗ tốt.

Sáng nay Chu Tự cũng đã lên tay rồi, đêm nay sao còn chăm chỉ đọc sách thế này?

Cô nam quả nữ sống chung một phòng, sao có thể bình tĩnh như vậy được?

Sáng sớm nên cảm xúc không tốt à?

Trong lúc Thu Thiển đang suy nghĩ lung tung, thỉnh thoảng Chu Tự nhìn ra ngoài.

Cảm giác họ vẫn đang phiêu du bên ngoài.

"Trễ thế này rồi sao còn chưa ngủ? Làm ta sợ có người phá cửa vào nhà, muốn ra tay cũng không tiện, muốn thử thêm, nhưng ngộ nhỡ Thu tỷ không giận"

Khinh bỉ đám cẩu độc thân.

Đêm hôm khuya khoắt vậy rồi cũng không biết về đi ngủ.

Trong đêm, Thu Thiển thay đi tắm thay quần áo, sau đó ngồi bên cạnh Chu Tự ngủ thiếp đi.

Đợi đến khi bên ngoài không còn động tĩnh gì, Chu Tự phát hiện ra Thu tỷ đã ngủ thiếp đi rồi.

Hắn vẫn tiếp tục học tập.

Sau khi công lực ngàn năm khôi phục lại ít nhiều, hắn mới nghỉ ngơi một chút.

Lưỡng lự một lúc, hắn ôm Thu tỷ đặt lên giường, đắp chăn cho nàng.

Cảm nhận duy nhất chính là cơ thể của Thu tỷ mềm thật. Còn những chuyện khác thì không làm gì cả, đợi Thu tỷ tỉnh dậy.

Lần nữa trở về bàn, Chu Tự suy ngẫm về chuyện hôm nay. Hôn lễ cũng không có gì đáng để ý, chủ yếu là người Mạn tộc kia.

1067 chữ