Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 67: Chỉ Là Hơi Nhanh




Trong quá trình đó, cảm giác này trở nên yếu đi, nhưng rất nhanh lại tiếp tục nổi lên.

Hình như linh khí mà hắn vận hành lớn mạnh thêm một vòng lớn.

Đợi khi hắn cảm thấy nên kết thúc, đám mây linh khí xuất hiện thay đổi, có thêm một tia màu đỏ.

Màu đỏ chiếm một phần bảy đám mây.

Nói cách khác, chỉ cần bảy màu sắc thì có thể tăng lên bậc tám?

“Nhưng không biết đều là màu đỏ, hay là bảy loại màu sắc khác nhau. Nhưng đám mây bảy màu, Ma Chủng chín màu, chẳng lẽ không có phân chia cảnh giới chính xác. Tu luyện vốn rất mơ hồ.”

Chu Tự lĩnh ngộ ra.

Sau đó hắn quan sát hạ Ma Chủng, lúc này Ma Chủng còn đang tiêu hóa, không bao lâu nữa có lẽ có thể bắt đầu báo đáp.

Đã được phát tiền lương rồi, nó cũng hăng hái hơn không ít.

Mỗi ngày Chu Tự đều tu luyện, vẫn luôn quan sát Ma Chủng biến hóa.

Nhân tiện cho nó tăng ca, sau đó thì thấy nó từ bốn vòng biến thành năm vòng, sáu vòng, bảy vòng.

Còn đám mây linh khí có thêm màu sắc, lần này là màu cam.

Hôm nay là thứ bảy.

Chu Tự tu luyện xong Chu Thiên Kinh, ném cho Ma Chủng một ít công lực ngàn năm.

Ăn xong thì là tiêu hóa, sau đó báo đáp.

Thứ ba hoặc thứ tư tuần sau thì có thể có chín vòng, sau đó thử tăng lên binh giả bậc tám.

Về phần lợi ích của lâm giả bậc chín…

Hiện tại không phát hiện ra, mỗi lần Ma Chủng tăng thêm một vòng, sức lực nuôi dưỡng cơ thể đúng là cao hơn, nhưng vẫn là ít ỏi đối với hắn.

Mà đám mây linh khí càng vô dụng.

Hoàn toàn chỉ để làm tiền lương cho Ma Chủng.

Cho nên Chu Tự vần đang đợi tăng cấp, khi đó có lẽ sẽ có tác dụng lớn với cơ thể của hắn.

Điều quan trọng nhất là lúc đó hắn đã có đặc hiệu.

Còn về chuyện công việc, hình như đến thứ ba vẫn chưa lấy được thứ gì đó, Hàn Tô bảo hắn đợi thêm hai ngày.

Đến lúc đó rồi nói tỉ mỉ cặn kẽ, nên chỉ đơn giản nhắc đến chuyện vùng đất cơ duyên.

Sau đó vẫn kéo dài tới thứ bảy.

Mấy ngày nay Tô Thi vẫn đang bận, hình như nàng đang làm việc giúp người của văn phòng bên cạnh, thỉnh thoảng còn lôi theo cả Minh Nam Sở cùng giúp đỡ.

Ngẫu nhiên còn quét dọn.

Sau đó…

Cứ cách ngày Trình tỷ sẽ chạy tới hỏi hắn những thứ như chổi để ở đâu.

Chu Tự tỏ vẻ tò mò, những người này coi hắn làm động cơ tìm kiếm rồi sao?

Cuối cùng hắn nói cho nàng biết vị trí, bởi vì mỗi ngày hắn đều quan sát thư viện, xác định phân loại sách.

Sau đó một số thứ kỳ lạ, đương nhiên cũng sẽ bị hắn chú ý tới.

Ví dụ như nơi vốn không nên có chổi thì lại có chổi, hắn liền có ấn tượng.

Sau đó. . .

Mỗi ngày Trình tỷ đều chạy đến hỏi một lần.

Mỗi lần vị trí đều khác nhau, đều do Tô Thi để.

Chu Tự cảm thấy ba ông chủ đang cho hắn thêm lượng công việc, tám phần là thấy hắn quá nhàn.

Khi hắn mở mắt ra vẫn là ban ngày.

Giọng nói quen thuộc lại vang lên lần nữa:

“Bảy giờ mười hai phút, muộn rồi.”

Người báo giờ đương nhiên là Thu Thiển, mỗi lần hắn tu luyện xong ở phòng khách đều sẽ thấy Thu Thiển.

Hắn có chút tò mò, nếu ở lại trong phòng, khi tỉnh lại liệu còn có thể thấy Thu Thiển không?

Hắn chưa từng thử.

“Thu tỷ, ngươi vẫn đang xem album?”

Chu Tự quay đầu nhìn Thu Thiển lật xem album, sau đó hiếu kỳ nói:

“Thu tỷ có ảnh chụp hồi nhỏ không?”

“Ở chỗ sư phụ.”

Thu Thiển ngẩng đầu nhìn Chu Tự một cái nói.

“Có thể gửi cho ta không?”

Chu Tự đứng lên nhìn bàn ăn một cái, quả nhiên đã có bữa sáng.

Vệ sinh cá nhân, ăn sáng, đi làm.

Hôm nay được phát lương, là một ngày đáng vui vẻ.

“Chốc nữa ta hỏi lấy chỗ sư phụ.”

Thu Thiển trả lời.

Sau đó nàng gấp album lại, đặt về chỗ cũ, đi ra ăn cơm.

Hôm nay nàng không cho Nguyệt tỷ ngủ nướng, mà kéo Nguyệt tỷ ra.

Có thể Chu Tự có điều khác thường, cần xác định một chút.

“Nguyệt tỷ, ăn cơm đi, không còn sớm nữa.”

“Ha”

Chu Ngưng Nguyệt ngáp một cái nói.

“Ta dậy rồi, đừng lôi nữa.”

"Hai màu đặc biệt như vậy sao?"

Trên bàn cơm Chu Tự tò mò hỏi.

Hắn nói với Thu Thiển đám mây của mình có hai màu, khiến nàng khựng lại.

"Cũng không phải đặc biệt, chỉ là hơi nhanh quá."

Chu Ngưng Nguyệt cúi đầu vào quyển sổ như đang tính toán gì đó.

Bên trên có rất nhiều trận pháp.

Bên cạnh còn có một số mô hình nhỏ, tựa như tiện thể mô phỏng sửa chữa.

"Về lý luận, tiến độ của ngươi có lẽ một tháng tăng lên một lần, nhưng tuần này lại tiến triển những hai lần, nhất định là có chỗ nào xảy ra vấn đề."

Thu Thiển ngẫm nghĩ lại nói:

"Cũng có khả năng ngươi có thiên phú tiềm ẩn."

Chu Tự:

"…"

Lần này hắn thật sự không làm gì, khả năng lớn là trò quỷ của ma chủng.

Nếu không, hắn thật sự là một thiên tài.

Nhưng vừa mới nghĩ tới đây, Nguyệt tỷ đã dội cho hắn ngay một gáo nước lạnh:

"Đừng có suy nghĩ nhiều, nhiều đồ cho ngươi tu luyện như vậy, nếu là thiên tài thực sự đã không chỉ là hai màu. Tiến triển của Chu Thiên Kinh là nhanh nhất, nhất là bây giờ."