Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 679: Chạy Mau




Phi Hồng tiên tử do dự một chút, cuối cùng vẫn nói ra chuyện mình cảm thấy thắc mắc:

"Nơi này là hẻm núi Phi Ưng, có Phi Ưng bay lượn khắp nơi, nó là cấm...

Phi Hồng tiên tử còn chưa nói hết câu thì đã có một con Phi Ưng vô cùng to lớn bay vụt tới, trực tiếp dùng móng vuốt chụp lấy Chu Tự.

Nàng sợ hãi, đang định mở miệng nhắc nhở.

Một nửa số người đứng phía sau đều bị dọa sợ, nhưng khi bọn họ nhìn về phía một nửa số người còn lại thì phát hiện đều vô cùng bình tĩnh.

Đang lúc thắc mắc thì bọn họ nghe thấy một tiếng.

Rắc!

Con Phi Ưng có thể so với Nguyên Linh tứ phẩm kia trực tiếp bị một quyền đánh nát, máu bắn tung tóa.

Giờ phút này, ngay cả Phi Hồng tiên tử cũng ngẩn cả người ra, trong lúc nhất thời nàng quên mất mình đang định nói gì.

Người trước mặt này mạnh đến nỗi không còn gì để nói, chẳng trách có thể tùy tiện bay ngang qua hẻm núi Phi Ung.

Phi Hồng tiên tử nhìn hài cốt của Phi Ưng cũng tan nát, nàng cảm thấy mình vừa đắc tội với một đại nhân vật.

"Nơi này có vấn đề gì à?"

Chu Tự hỏi lại.

Về phần mấy con dã quái này thì hắn cũng không để ý mấy.

"Không...không có"

Phi Hồng tiên tử vội lắc đầu.

"Vậy có thể nói cho ta biết đường đến nơi Thần Nữ Ma Đạo ở được không?"

Chu Tự không định lãng phí quá nhiều thời gian.

Thần nữ Ma Đạo cũng khá nổi tiếng trong tu chân giới, có rất nhiều người biết.

Nhưng Phi Hồng tiên tử là một người không rành thế sự, nàng chưa từng nghe nói tới Thần Nữ Ma Đạo.

Lúc này, tiên tử đang quỳ xuống bên cạnh vội chỉ đường rồi nói:

"Đi theo hướng đó, cách đây khoảng mấy chục dặm đường"

Nàng nói xong còn đưa tọa độ, lại tiện thể đưa bản đồ cho Chu Tự.

Vô cùng nhiệt tình.

Chu Tự thấy vậy thì có chút cảm động, nhưng vẫn phải trả tiền.

Sau đó hắn vận chuyển Dĩ Lực Phá Không Chi Pháp mà biến mất trong nháy mắt.

Một nửa số người biết chuyện kia nhìn Chu Tự rời khỏi đây mà đều ngã quỵ xuống đất, bọn họ cảm thấy như mình vừa tránh được một kiếp nạn.

Yên Phi Hoa sợ tới nỗi muốn rời khỏi đây sớm nhất có thể. Cũng may Thánh Tử đi tìm vị hôn thê của hắn, nếu không thì đám người bọn hắn sẽ phải đối mặt với nguy hiểm cỡ nào. "Dù vị đạo hữu này vô cùng cường đại nhưng cũng không đến nỗi khiến các ngươi sợ hãi như thế chứ?"

Phi Hồng tiên tử nói bằng giọng nghi ngờ."Sư tỷ, ngươi thật sự không biết hắn là ai sao?"

Yên Phi Hoa tò mò mà hỏi.

"Hắn là ai vậy?"

"Người đáng sợ nhất trong giới Ma Tu là ai?"

"Môn chủ Ma Môn, Ma Đạo Cự Phách "Đúng thế, người vừa nãy chính là nhi tử của Ma Đạo Cự Phách, là Thánh Tử Ma Đạo đấy. Hắn vô cùng hung ác, lại tàn nhẫn vô độ, nếu không phải vừa nãy đang vội đi tìm vị hôn thê Thần Nữ Ma Đạo của mình thì chuyện hôm nay chúng ta còn sống không cũng là một vấn đề"

"Ta be quan có mấy ngày mà Ma Đạo đã thay đổi nhiều đến thế ư?"

Phi Hồng tiên tử nói với vẻ mặt kinh ngạc.

Lúc này có một số người lấy điện thoại di động ra cho nàng xem tin tức.

Một lát sau.

"Đi mau đi mau, đợi hắn quay lại thì chúng ta chết chắc.

Phi Hồng tiên tử không kịp chờ đợi muốn rời khỏi đây.

Tám giờ tối.

Cuối cùng Chu Tự cũng nhìn thấy đại thụ chọc trời kia.

Tọa độ mà Nguyệt tỷ cung cấp cho hắn không sai, là hắn đi chệch hướng, may mà gặp phải một đám người tốt bụng nhiệt tình.

Nếu không thì có trời mới biết đến bao giờ hắn mới tới được đây.

"Đây là nhà của Thu tỷ à? Vậy mà lại nằm trong cây, như tinh linh vậy.

Chu Tự đi vào bên trong, vừa đi vừa thắc mắc.

Hắn đi đến trước sơn phong, sau đó dùng phương pháp mà Nguyệt tỷ dạy để mở trận pháp.

Nơi này có trận pháp phòng hộ, không có chìa khóa thì rất khó để vào được.

"Cây này to thật đấy, là cây gì vậy nhỉ?"

Dưới chân núi, Chu Tự ngẩng đầu nhìn về phía đại thụ trên không, nó sừng sững như một kỳ quan.

Quá thần kỳ.

"Ở đây mà vẫn có tín hiệu à?"

Chu Tự nhìn điện thoại, phát hiện tín hiệu ở đây rất mạnh.

Hắn cũng không suy nghĩ gì nhiều nữa mà nhảy lên đi vào cung điện phía trước. Chu Tự nhìn cung điện mà cảm thán không thôi, quá hùng vĩ. Hắn cảm thấy bản thân chính là một tên quê mùa mới từ nông thôn lên.

"Nhà Thu tỷ giàu đến thế sao?"

Chu Tự đi thẳng vào bên trong, hắn đang có chút kích động, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy Thu tỷ.

Sau khi gặp được thì phải nói như thế nào? Phải cầu hôn ra sao bây giờ?

Điều này khiến hắn cảm thấy có chút khó xử, nhưng cũng không dừng bước chân lại, hắn cứ thế đi thẳng vào bên trong.

Một lát sau, hắn thấy biệt thự và viện tử.

Lúc này Thu tỷ đang đứng giữa không trung để quét lại tường cho biệt thự.

Nàng mặc quần dài và áo ngắn tay, tóc dài được cột gọn gàng bằng dây cột tóc, trên quần áo còn dính một ít nước đọng.

Ngay giây phút nhìn thấy Thu Thiển, trái tim của Chu Tự đột nhiên bình tĩnh lại.

Dù hắn vẫn không biết lát nữa nên nói như thế nào, nhưng khi nhìn thấy Thu Thiển thì trong tim hắn chỉ còn lại cảm giác mừng rỡ.

Quả nhiên mình rất thích Thu tỷ, Chu Tự thầm suy nghĩ trong lòng.

1157 chữ