Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 689: Hiểu, Hiểu Hết




“Ngươi nhìn xem"

Thu Thiển đưa cho Chu Tự:

“Ta không cảm thấy ổ khóa này có thể khiến tu vi của ta tiến bộ vượt bậc, Nguyệt tỷ cũng chưa nghiên cứu ra"

Chu Tự nhìn trái ngó phải, phát hiện ổ khóa này còn không có lỗ khóa. Gõ vào cũng không thấy bất thường. Bẻ mạnh cũng phát hiện không bẻ được. Mạnh thêm chút nữa...không bẻ được. Lại thêm công lực ngàn năm...không bẻ được. Tăng thêm toàn bộ...Không có chút phản ứng.

“Ổ khóa này không đơn giản đâu?

Chu Tự nói từ đáy lòng.

Trước đây khi đi học, phòng học bị khóa, không có chìa khóa, đi vào phòng mọi người còn lấy cả cái búa. Còn hắn chẳng thèm ngó tới, chỉ bẻ một cái là bẻ gãy. Lúc đó các bạn học đều nhìn hắn bằng ánh mắt sùng bái. Rất kinh ngạc, kinh ngạc bẻ thế nào mà bẻ gãy được khóa.

Lúc đó hắn chỉ thản nhiên đẩy mở cửa, đương hiên sẽ không nói với những người đó mình là cao thủ võ lâm. Nói ra họ cũng không tin. Đương nhiên, sau này cũng không có ai mời hắn đi bẻ khóa, vì sau việc đó mọi người đều cảm thấy là ngoài ý muốn. Dù sao cũng không có cơ hội lần thứ hai cho hắn thể hiện.

Nhớ đến việc này, Chu Tự nhớ rõ mình cũng mong chìa khóa bị mất, đến lượt hắn thể hiện. Cuối cùng ba năm cấp hai cứ thế trôi qua. Vẫn hăng say đánh dã quái.

“Chỉ là hơi bền chắc thôi, có gì mà không đơn giản?"

Chu Ngưng Nguyệt đưa quả quýt vừa bóc cho Chu Tự, nhân tiện cho một quả dâu tây nhìn có vẻ không ngon lắm, bổ sung nói:

“Cho ngươi ăn, đừng lãng phí.

Nhận lấy dâu tây, nhìn chỉ bị xấu một chút bề ngoài, thì không có vấn đề gì. Ném vào miệng, phát hiện còn rất ngọt. Sau đó lại ăn múi quýt.

Chua.

“Không biết sư phụ tặng khóa này có ý gì?

Thu Thiển lắc đầu thở dài.

“Hỏi sư phụ ngươi chẳng phải là biết à?"

Chu Tự hỏi.

Nghe vậy, Thu Thiển bừng tỉnh ngộ. Thực sự có thể liên lạc với sư phụ. Sau đó nàng gọi cho sư phụ, mở loa ngoài.

Chuông điện thoại vang lên hồi lâu, phía bên kia mới nhận điện.

“Hôm nay mặt trời mọc đằng tây à?"

“Phía đông"

Thu Thiển trả lời.

“Vậy đứa con gái bị hất đi như ngươi sao lại gọi cho ta?"

Phía bên kia nghi hoặc nói.

“Sư phụ, ta vẫn chưa gả đi mà.

Thu Thiển phản bác nói.

"Ô!"

Phía bên kia bừng tỉnh ra:

“Ngươi nhắc nhở ta nên chuẩn bị gả ngươi đi hả?"

Nghe vậy, trong lòng Chu Tự tán thưởng sư phụ Thu tỷ. Ngươi nói rất có lý đấy.

Thu Thiển bị nói đỏ cả mặt, lập tức nói:

“Ta mở loa ngoài, sư phụ đừng nói lung tung"

“Bên cạnh ngươi có người hả?"

Phía bên kia hỏi.

“Dì Tiểu Kính, có ta và chồng của Thu Thiển.

Chu Ngưng Nguyệt lập tức cười nói.

“Tiểu Nguyệt à, có phải Thu Thiển muốn gả đi rồi không? Dạo này có phải chỉ mong lười biếng ở nhà ngươi, thân mật với em trai của ngươi...

Tiểu Kính tiên tử còn chưa nói xong, Thu Thiển đã tắt điện thoại.Chu Tự:

"..."

...

Hắn đột nhiên tò mò, liệu Thu tỷ có ghi thù với sư phụ nàng không. Một lúc sau, điện thoại của Thu Thiển đổ chuông, là Tiểu Kinh tiên tử gọi tới. Thu Thiển nhận điện liền nói:

“Sư phụ, ngươi không được nói lung tung"

"Ùm?"

Tiểu Kính tiên tử tỏ vẻ đã hiểu:

“Con gái mà, xấu hổ cũng rất bình thường, vi sư hiểu Thu Thiển:

"..."

“Được rồi, nói xem tìm vi sư có chuyện gì?

Giọng điệu Tiểu Kính tiên trở nên nghiêm túc.

“Chuyện này"

Thu Thiển cầm ổ khóa, phát hiện sư phụ không nhìn thấy, lại sửa lời nói:

“Ổ khóa mà ngươi tặng ta dùng để làm gì?"

“Dùng để tăng tu vi mà?

Tiểu Kính tiên tử trả lời.

“Nhưng dùng như thế nào?"

Thu Thiển khó hiểu nói.

“Theo tình hình hiện tại thì có phải cây bất tử sắp trưởng thành rồi không? Ổ khóa không có phản ứng gì à?"

Tiểu Kính tiên tử hỏi.

“Cây bất tử?"

Đừng nói Thu Thiển, Chu Tự và Chu Ngưng Nguyệt cũng đều thộn mặt.

“Đúng vậy, ổ khó này có thể kết hợp sử dụng với cây bất tử, đợi cây trưởng thành, ngươi có thể mở khóa này, cách bao xa cũng được. Dịch dinh dưỡng lần trước tặng ngươi, chắc hẳn có thể khiến cây bất tử nhanh chóng trưởng thành mới đúng. Có vấn đề gì không?"

Tiểu Kính tiên tử hỏi.

“Nhưng..."

Thu Thiển do dự rồi nói thật:

“Nhưng cây bất tử trưởng thành thì cần Chu Tự có mặt ở đó, ngươi bảo ta về quét dọn vệ sinh, Chu Tự qua đây giúp ta nên đã bỏ lỡ kỳ trưởng thành của cây bất tử rồi"

“Không phải chứ, đến thì cứ đến, tại sao lại bỏ lỡ trưởng thành chứ?"

Tiểu Kính tiên tử hỏi.

“Vì đi về nhanh đi nữa cũng phải mất hơn một ngày.

Thu Thiển nói.

Chu Tự gật đầu. Tốc độ nhanh nhất của hắn cũng phải đến mười hai tiếng. Đi đi về về không ngủ không nghỉ cũng cần một ngày một đêm. Căn bản là không kịp.

“Không phải chứ, đám Thanh Long Chu Tước làm gì hả? Bảo họ mở một cánh cửa không gian chẳng phải là được rồi à?"

Tiểu Kính tiên tử ngạc nhiên nói:

“Con gái của ta à, chắc không phải ngươi bị tình yêu làm giảm trí tuệ rồi chứ? Trong đầu đều là Chu Tự từ bỏ cây bất tử, chỉ vì đến tìm ngươi.

“Không phải"

Thu Thiển lập tức phản bác nói:

“Ta không thân quen với đám người Thanh Long, nhất thời không nghĩ đến thôi"

“Ừm, vi sư hiểu, ngươi không thân quen với họ, nhất thời không nghĩ đến?

Tiểu Kính tiên tử tán thành.

“Thật đấy"

Thu Thiển lại nói.

“Ừm, vi sư hiểu, hiểu hết.

Tiểu Kính tiên tử ra vẻ rất hiểu.

1134 chữ