Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 690: Trở Về




Nghe thấy giọng điệu này, Chu Tự lập tức nghĩ đến câu ‘ta hiểu của Thu tỷ, đúng là giống nhau y hệt. Lúc này hắn mới phát hiện dáng vẻ tức giận bừng bừng của Thu tỷ. Thật sự đáng yêu.

Trước đây cảm thấy Thu tỷ trí thức, hiền thục, rộng lượng.ấy, nhỏ mọn. Mặc kệ là gì, nhưng rất ít thấy dáng vẻ con gái. Bây giờ nhìn nàng cũng thấy rất thú vị.

Còn về việc nhờ đám người Thanh Long Chu Tước giúp đỡ thì hắn không nghĩ đến. Tóm lại hắn cảm thấy đáng, cây bất tử có thể an nghỉ. Dù sao, mình còn phải suy nghĩ liệu Thu tỷ có thai hay không, không có thời gian sống trong hối hận.

Nhìn Nguyệt tỷ một cái, nàng hoàn toàn ra vẻ ngó lơ sự việc không liên quan đến mình. Thu tỷ quên, nhưng Nguyệt tỷ không đến mức cũng quên chứ? Trừ phi nàng vẫn luôn lạc đường.

Lúc này Chu Ngưng Nguyệt liếc Chu Tự một cái nói:

“Ta biết ngươi đang nghĩ gì, ấu trĩ"

Chu Tự:

"..."

“Bây giờ phải làm thế nào?"

Thu Thiển hỏi.

“Không có cách gì cả, ngươi và Chu Tự cầm khóa đến tu luyện dưới cây bất tử, đưa theo Tiểu Nguyệt, còn có những người khác không? Đưa hết đi, càng đông càng tốt. Chắc vẫn cứu được"

Tiểu Kính tiên tử nói.

“Bao giờ thì ngươi trở về?"

Thu Thiển lại hỏi.

“Ta tìm được di tích mới, đang giúp ngươi và Chu Tự bói xem cái thai đầu tiên sẽ bé trai hay bé gái..."

Vẫn chưa nói hết, Thu Thiển đã tắt máy, không cho Tiểu Kính tiên tử có cơ hội nói tiếp.

Thấy còn có khả năng cứu cây bất tử, Chu Tự cũng không để ý, nhưng có một điều hắn không hiểu lắm.

“Vừa nãy Tiểu Kính tiên tử nói ngươi là con gái của nàng? Hình như trước đây nói chuyện cũng thấy nàng từng nói vậy"

Chu Tự không hiểu điều này.

Thu Thiển gật đầu nói:

“Nàng vẫn luôn nói vậy, nếu ta chọc nàng không vui, thì nàng sẽ nói sinh ta nuôi ta thật không dễ dàng"

Nghe vậy, Chu Tự lập tức nói:

“Tiểu Kính tiên tử chắc không phải là mẹ ngươi thật chứ?"

“Nàng nói không phải, nàng nói làm sao nàng lại có đứa con gái phiền phức như ta chứ?"

Thu Thiển nói.

Chu Tự:

"..."

Nói thì nói vậy, nhưng hắn từng đọc rất nhiều tiểu thuyết, cảm thấy Tiểu Kính tiên tử có khả năng lớn là mẹ ruột của Thu Thiển. Vậy thì Tiểu Kính tiên tử sinh con với ai đây? Đây cũng là một câu đố.

Không nghĩ nhiều, có phải cũng chẳng liên quan không. Dù sao cũng không phải là người hắn có thể chọc vào.

“Nếu còn có khả năng cứu được cây bất tử, thì mau tăng tốc quay về thôi.

Nói xong Chu Ngưng Nguyệt nhìn về phía Chu Tự:

“Ngươi bế Thu Thiển về trước đi, ta chậm một chút cũng chẳng sao.

Chu Tự:

"..."

Thu Thiển:

"..."

Cũng không phải lo lắng điều gì khác, mà là để một mình Nguyệt tỷ đi về, thì có trời mới biết phải đi đến ngày thăng năm nào với về đến nhà, đến lúc đó phải tìm nàng thì rất phiền phức, cho nên cùng nhau đi về thì tốt hơn.

Buổi trưa ngày hôm sau.

Mấy người Tự dừng ở vùng ngoại ô, đi đường cả một đêm, cuối cùng cũng đến rồi. Đây vẫn là nhờ có Thái Cực trận đồ, nếu không thì còn lâu nữa mới đến nơi.

“Đi thôi, vào xem sao.

Chu Tự nói.

Hắn rời đi hơn ba ngày, theo lý thì cây bất tử không thể trưởng thành, nhưng sư phụ của Thu tỷ nói có thể, vậy thì đáng để thử xem. Sau khi cây trưởng thành thì cũng có thể bán quả kiếm ít tiền, cho nên có thể tiếp tục trưởng thành, tất nhiên là rất tốt. Hơn nữa Nguyệt tỷ cũng đang đợi được ăn quả.

Sau khi đi vào, Thu Thiển cho tín đồ canh cửa quả quýt mà Nguyệt tỷ bóc trên đường. Đối phương ăn thử mùi vị rất ngon. Trên đường, Chu Tự lại không đành lòng:

“Như vậy liệu nàng sẽ cảm thấy quả quýt vốn rất chua không?"

“Có thể nàng thích chua thì sao?"

Thu Thiển suy đoán.

“Người nào lại thích ăn chua chứ?"

Chu Tự cảm thấy không có loại người như thế.

“Phụ nữ có thai Chu Ngưng Nguyệt trả lời một câu.

Gần đây Chu Tự đều suy nghĩ đến vấn đề này, bị Nguyệt tỷ nói như vậy, hắn phải chú ý đến Thu tỷ mới được.

Xem xem ngày nào đó Thu tỷ bỗng nhiên thích ăn chua.

Chờ khi họ đi đến vị trí cây bất tử, phát hiện tam lão bản, Từ đại ca và Âm Túc của văn phòng bên cạnh đều có mặt. Đám người Từ Từ dường như khó mà tin nổi. Vì để cây bất tử tiếp tục trưởng thành, Chu Tự bảo tam lão bản đưa thêm nhiều người đến. Đương nhiên nàng đưa cả Từ Từ và Âm Túc của văn phòng bên cạnh đến. Nàng không dám gọi Trình tỷ. Sau này có thể thử xem.

Hầu Trầm và Đại Địa Thần Khuyển cũng có mặt, đương nhiên ba vị trưởng lão cũng sẽ không vắng mặt. Nghe nói còn có thể tiếp tục tăng tốc độ trưởng thành của cây bất tử, bọn chúng đều tích cực hơn ai hết.

Lúc này Minh Nam Sở đang chơi điện thoại, Hàn Tô đang vẽ bùa, Tô Thi ăn vặt xem Minh Nam Sở chơi game, thỉnh thoảng còn chỉ đạo vài câu:

“Minh Nam Sở, ngươi học theo cô gái đó đi, chiêu thức đó rất lợi hại. Gã kia bay cao như thể, ngươi cũng học thử xem. Cái người cầm khiên kia rất lợi hai, ngươi học theo hắn ta đi"

Nàng không dạy người ta đánh thế nào, mà dạy người ta học theo những người lợi hại, rất chính xác.

Tóm lại, ba người này, người nào cũng rất nhàm chán.

“Các ngươi đã về rồi"

Thất Thiên chào hỏi đám người Chu Tự, nhân tiện thông báo cho những người khác. Mấy ngày nay nàng đã hòa nhập với nơi này, nguy hiểm thì có nguy hiểm, nhưng đông người cũng rất thú vị. Mỗi một người đều có tính cách khác nhau, còn có không ít đồ ăn ngon, tốt hơn nhiều so với tháp Thất Thiên.

1108 chữ