Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 70: Lý Lạc Thư




Sau khi cảm ơn, hắn lập tức trở về vị trí lúc trước, bắt đầu điều chỉnh.

Chu Tự không để ý nữa, nhưng hắn lại nhìn thấy một nam tử mang mắt kính đang đi về phòng làm việc phía sau.

Là nhân viên vật tư của thư viện, Từ Từ.

Phòng làm việc phía sau hình như chỉ có mình hắn là nam.

Nghĩ đến đây, Chu Tự lại nhớ tới Âm Túc, hai người đó chính là thanh xuân của cái thư viện này.

Chỉ là thanh xuân thường đều không có kết quả tốt, không biết hai vị này có được kết quả tốt hay không.

Cũng không quen biết lắm, cho nên Chu Tự không biết cụ thể tính cách của họ như thế nào, nên không dám kết luận.

Dù sao hắn cùng Thu Thiển cũng đã đính hôn, quen dần đi rồi trao đổi thêm chút tình cảm có lẽ không có vấn đề gì.

Loại việc nhìn trộm gì đó cũng chỉ có Nguyệt tỷ nghĩ ra được, hắn không phải loại người này, trừ khi có lý do hợp lý.

Lý Lạc Thư suy diễn nửa ngày, cuối cùng kinh ngạc đến mức bút trong tay bút cũng rơi xuống đất.

"Thần tiên ơi, hắn thật sự không hiểu sao?"

Nhìn hình vẽ sau khi đã hoàn thành, hắn vô cùng khiếp sợ phát hiện ra trận pháp ban đầu dường như đã thay da đổi thịt hoàn toàn, vượt xa khỏi tầm suy nghĩ của hắn.

Phải thiên tài như thế nào, mới có thể nghĩ ra cách biến hóa như thế này?

Đại nghịch bất đạo, mặc kệ quan niệm thế tục, thoát khỏi cái cũ tạo ra cái mới, đó mới chính là đại tài.

Chẳng qua khi hắn lại định tìm Chu Tự thì phát hiện ngồi ở quầy là một nữ tử.

Không do dự, hắn cất sách về chỗ cũ rồi rời khỏi thư viện.

Tô Thi nhìn đối phương rời đi, cảm giác người này khá là quen mắt.

Nhưng mà nàng cũng không nghĩ nhiều, tập trung ăn bánh bao của mình.

Chu Tự đang ngồi ở một cái quán nhỏ khá vắng người ăn cơm rang trứng.

Lương vừa mới được phát, tổng cộng 1120.

Cũng có nghĩa là hắn được cộng thêm bốn tiếng tăng ca.

Hôm nay tính vào tuần sau, cho nên tuần này hắn lời hai giờ.

Khả năng cao là vì Tô Thi đến văn phòng phía sau hỗ trợ, khiến cho tài vụ Âm Túc không có tâm tình đi thẩm tra đối chiếu.

Vậy là lời vào tay hắn.

Không biết lần sau bị mà bị kiểm tra đối chiếu phát hiện ra, có khi nào sẽ bị đòi lại hay không.

Bây giờ cứ phải thêm thêm cái đùi gà trước đã.

"Đại ca?"

Tiếng nói đột ngột vang lên khiến cho Chu Tự giật thót.

Người tới chính là người thanh niên trong thư viện kia, dường như đã trải qua sự hiểm ác của xã hội, cả người hắn chẳng có chút tinh thần nào.

Nhất là người này xưng hô với hắn, vẫn đang không ngừng biến hóa.

Đầu tiên là tiểu ca, sau đó là ca, hiện tại đến lần thứ ba đã là đại ca.

Không biết trong khoảng thời gian đó trong lòng hắn đã xảy ra biến hóa gì?

"Ta ngồi đối diện được không?"

Lý Lạc Thư hỏi.

Hắn cũng tới đây ăn cơm, chẳng vì cái gì cả, chủ yếu là rẻ.

Chu Tự gật đầu:

"Có thể."

Cám ơn một tiếng, Lý Lạc Thư liền ngồi xuống, hắn nhìn Chu Tự nói:

"Đại ca vừa mới ra ngoài đi làm?"

"Ừ, vừa mới tốt nghiệp."

Chu Tự gật đầu.

Thực ra hắn không có thói quen nói chuyện với người lạ.

Lúc đi học cũng đều là một mình yên lặng đọc sách, ít khi giao lưu với bạn học.

Có bạn học nữ mấy lần rủ hắn tham gia mấy buổi tụ tập trong lớp hắn đều từ chối.

Bạn học nữ này là thanh xuân sao?

Không phải, nàng là lớp trưởng.

"Vậy học lực chắc cao lắm."

Lý Lạc Thư rất hâm mộ:

"Lúc thi cấp ba ta thi không tốt vậy nên không học cấp 3, không muốn học nghề nên cũng chỉ có thể đi làm.

Làm trong xí nghiệp điện tử, cảm giác mỗi ngày đều máy móc đi làm rồi lại về, chẳng có chút tiền đồ nào cả. Sau đó ta nghỉ việc ở nhà máy điện tử, đi học nghề, mong có được cái nghề, với lại nghe nói tốt nghiệp được sắp xếp công việc. Sau khi tốt nghiệp, ta được phân đến nhà máy điện tử."

Lý Lạc Thư thở dài một tiếng, nghe có chút chán nản.

Chu Tự:

"…"

Bảo sao trong mắt hắn có chút thê lương, quả thực là đã từng trải nhiều.

"Sau, nghe nói làm đầu bếp khá có tương lai, ta lại nghỉ việc ở nhà máy, đến một trường dạy nấu ăn thường xuyên xuất hiện trên tivi học tập, hy vọng được làm ở một nơi nào đó tốt hơi. Tốt nghiệp ra trường, ta xác thực được vào làm việc ở nhà ăn, nhưng vẫn là nhà máy điện tử…"

Chu Tự đột nhiên có chút hứng thú đối với người này:

"Sau đó thì sao?"

"Sau đó ta lại tiếp tục từ chức, cảm thấy tuổi quá lớn không thích hợp đi học nghề nữa nên nhờ người nhà hỗ trợ, tiến hành đặc huấn. Trong lúc đặc huấn ta học được mười tám loại võ nghệ, tay không tấc sắt có thể đánh mười tráng hán. Không chỉ có vậy, ta còn học đao kiếm, cầm trường kiếm trong tay, có thể hành tẩu bốn phương, dùng kiếm trong tay, dẹp yên mọi tà ma ngoại đạo trong thiên hạ. Nghĩ ta thành tài, người nhà có thể sắp xếp cho ta một công việc tốt. Tốt nhất là làm vệ sĩ cho một nhân vật lớn, tương lai cũng có viễn cảnh tốt đẹp. Cuối cùng…"