Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 768: Đứng Ở Đâu




Nghe đến câu này, Trình tỷ trong lòng giật mình, rất nghiêm túc nhìn về phía Dao Di tiên tử:

"Tiểu nha đầu, khiêu chiến ai cũng được, nhưng ngươi không được khiêu chiến với hắn. Hắn tuy nói mình là Ngũ phẩm Trận linh nhưng không phải Ngũ phẩm"

Lời của Trình tỷ, khiến Vân Tiêu tiên tử họ bất ngờ, người này đặc biệt như vậy sao?

Các ngươi có quen môn chủ Hoàng Kim Môn không?"

Miêu Thiên Nguyên mở trận pháp ra, ngăn không cho bên ngoài dòm ngó.

Đương nhiên người hắn hỏi là hỏi Ân Chí Viễn và Thiên Vân Y Y.

Mọi người đều bất ngờ vì có người nhận ra người của Hoàng Kim Môn.

Hạ Song cũng khó hiểu mà nhìn Ân Chí Viễn và Thiên Vân Y Y.

An Khách cảm thấy mình có thể nghe được tin tức lớn rồi.

"Xác suất lớn là người kia"

Ân Chí Viễn nhìn về phía môn chủ Hoàng Kim Môn, không dám chắc chắn nói:

"Nhưng vẫn chưa thấy hắn động thủ, nên chưa xác định được có phải hay không. Thế nhưng có thể cùng hội với tiểu cô nương kia, lại còn ngồi tại vị trí trung tâm, mười phần thì có tám chín phần chính là vị kia. Tuyệt thế thiên kiêu"

"Tuyệt thế thiên kiêu?"

Hạ Song cảm thấy nghi hoặc.

Có thể được Ân Chí Viễn nói là tuyệt thế thiên kiêu, phải là kẻ đáng sợ cỡ nào?

"Còn lợi hại hơn cô bé đánh với ta sao?"

Miêu Khả An hỏi.

Với nàng, cô bé kia là thiên chi kiêu nữ không thế vượt qua.

An Khách cảm thấy mình thật sự có thể biết được tin lớn rồi, nhưng không biết có thích hợp để công bố hay không.

"Sư muội có lẽ không hiểu, ta lấy ví dụ cho ngươi"

Ân Chí Viễn nghiêm túc nói:

"Giả dụ ngươi đứng ở dưới nhà, cô bé kia đứng trên trần nhà, ngươi nghĩ tuyệt thế thiên kiêu sẽ đứng ở đâu?"

"Đứng trên đầu cô bé kia?"

Miêu Khả An thử trả lời.

Ân Chí Viễn lắc đầu.

"Vậy là đứng trên nóc nhà?"

An Khách cũng trả lời theo.

Ân Chí Viễn vẫn lắc đầu.

"Vậy là bên ngoài nhà?"

Hạ Song xuất phát từ hiếu kỳ cũng thử trả lời.

Nhưng Ân Chí Viễn vẫn lắc đầu, hắn chỉ chỉ trên trời nói:

"Hắn đứng ở tầng khí quyển"

Cả đám người:

"..."

"Sư huynh, ngươi đang kể chuyện cười nhạt sao?"

Miêu Khả An có chút khó chịu nói.

Nhưng Ân Chí Viễn không phải là người thích nói đùa, chỉ có khi chọc cười mấy sư muội nhỏ tuổi mới đùa mà thôi.

Hắn là một người rất nghiêm túc.

"Sư huynh nói đều là sự thật.

Thiên Vân Y Y mở miệng làm chứng.

Lần này những người khác không tin cũng không được.

Thiên Vân Y Y chính là thiên chi kiêu nữ có danh tiếng cực cao của Đạo Tông Thiên Vân.

Nàng tâm cao khí ngạo, ý như hoa sen, khiến cho người ta tin phục.

"Cho nên, rốt cuộc họ là ai?"

Miêu Khả An đột nhiên hỏi.

Miêu Thiên Nguyên cau mày, nếu cô bé kia là Thánh Nữ, vậy Môn chủ Hoàng Kim Môn chính là...

"Ta lại muốn xem xem, hắn có xứng với lời đồn hay không"

Miêu Thiên Nguyên trầm giọng nói.

Miêu Khả An cùng An Khách đều cảm thấy mê man, cho nên rốt cuộc người này là ai?

Thiên Ảnh tông La Tiểu Phong nhìn về phía Ma Môn Tiêu Diệp, có chút muốn cười.

Lần trước bản thân cũng ngu xuẩn như vậy, lúc đó thì hắn là thảm nhất. Cứ tưởng bản thân đã là ngu xuẩn nhất rồi, không ngờ còn có người ngu hơn hắn.

Nhưng cái Thập Nhị Chi Trụ đáng chết này, nếu sớm biết người này cũng ở đây, đánh chết hắn cũng không muốn tới.

Vốn hắn còn muốn xuống dưới khiêu khích một số người, chọc tức những cường giả này, hiện tại hắn chỉ muốn an tĩnh ngồi tại chỗ.

Nhất quyết không xuống dưới.

Hắn rất thích xem dáng vẻ người khác muốn đánh hắn lại đánh không được, từ sau khi gặp người này, hắn chưa bao giờ cảm thấy vô lực cùng tuyệt vọng như vậy.

Mỗi lần hắn có thể chết bất kỳ lúc nào, nhưng đối phương chỉ đang trêu đùa hắn.

Từng lần một tuyệt vọng, từng lần một đứng trước vực sâu.

Bị tra tấn đến mức xuất hiện bóng ma tâm lý.

"Sư huynh có vẻ rất cao hứng?"

Một vị tiên tử tò mò hỏi.

"Không phải, ta chỉ đang tự vui mừng, làm người nên khiêm tốn một chút, mọi người dĩ hòa vi quý.

La Tiểu Phong nghiêm túc nói.

Mọi người xung quanh:

"..."

Sư huynh đổi tính đổi nết rồi sao?

Những người khác nhìn chằm chằm bên dưới, cảm thấy lần này có thể chứng kiến cuộc chiến có một không hai rồi.

Một vị trưởng lão nào đó của Từ gia bảo những người bên cạnh mình hãy xem cho kỹ, loại cơ hội này không nhiều.

Cuộc chiến giữa những người trẻ tuổi Nguyên Linh tứ phẩm, quả thật rất hiếm gặp.

Chu Tự dẫm lên mặt đất, cảm giác rất rắn chắc, thế này là được rồi.

"Tại hạ Ma Môn Tiêu Diệp, muốn xem thử thực lực của các hạ.

Tiêu Diệp khách khí nói.

"Không cần khách khí, cứ việc tới luôn đi"

Chu Tự mở miệng cười nói.

Giờ khắc này trên người Tiêu Diệp có khí tức khuếch tán ra, giống có một ngọn núi đang ngưng tụ thành hình.

Ngay sau đó làm người ta cảm thấy một loại áp lực vô hình, muốn trấn áp tứ phương.

Nguyên Linh tứ phẩm, quả nhiên tạo ra áp lực thật lớn.

Chu Tự cảm thấy kinh ngạc, dáng vẻ cao ngạo của đối phương cũng không tệ.

Lúc này hắn cũng bắt đầu nghiêm túc, Khai Sơn Pháp trong thân thể vận chuyển.

Hắn đứng tại chỗ, như núi cao hùng vĩ, như đại dương mênh mông hào hùng.

Vèo!

Tiêu Diệp ra tay, chớp mắt hắn đã đến trước mắt Chu Tự, đánh ra một chưởng.

Một chưởng này dường như cuốn theo một ngọn núi lớn bay tới.

Chu Tự không hề khinh thường đối phương, trực tiếp đưa tay bắt lấy tay đối phương, sau đó vặn một cái.

Răng rắc!

Cánh tay của Tiêu Diệp bất ngờ gãy đoạn.

Tiêu Diệp:

"???"

1076 chữ