“Nguyệt tỷ, cửa hàng đồ ăn sáng phải đi qua một con phố, sao người về được?”
Thu Thiển câu hỏi mới.
Về lý thuyết, Nguyệt tỷ không tìm được đường về mới đúng.
“Ta cũng không phải trẻ con tám tuổi, làm sao lạc đường được?”
Chu Ngưng Nguyệt liếc nhìn Thu Thiển một cái tiếp tục nói:
“Vừa nãy ngươi làm gì?”
“Làm gì là làm gì?”
Thu Thiển giả bộ ngốc nghếch.
“Ừm?”
Chu Ngưng Nguyệt liếc nhìn Thu Thiển nói:
“Ta đã thấy rồi, mặc hở hang như vậy. Cuối cùng muốn thử chồng chưa cưới của mình có phải lấy năm trăm tháng sau ra nói chuyện?”
Thu Thiển mở to hai mắt:
“Nguyệt tỷ, ngươi nhìn lén.”
“Không có,”
Chu Ngưng Nguyệt nhún vai nói:
“Lúc đi lên vừa hay thấy ngươi mở cửa.”
Chu Ngưng Nguyệt mặc váy, đeo túi con gấu, tóc búi tròn hai bên.
Như học sinh tiểu học đi tham gia trại hè.
“Thực ra cũng không làm gì, chỉ là đột nhiên phát hiện trước đây mình thể hiện không đủ rõ ràng, không có giao lưu tình cảm gì. Có chút nhạt nhẽo. Cho nên đổi cách khác, khiến hắn hiểu ta hơn.”
Trong đôi mắt của Thu Thiển mang theo ý cười.
“Hắn đắc tội với ngươi khi nào?”
Chu Ngưng Nguyệt cắn bánh bao hỏi.
Thu Thiển:
“...”
“Nếu lúc đó Chu Tự cho ngươi ra ngoài, ngươi sẽ làm thế nào?”
Chu Ngưng Nguyệt tò mò hỏi.
“Đây.”
Thu Thiển lấy ra một chai thuốc độc cho Chu Ngưng Nguyệt xem.
Chu Ngưng Nguyệt:
“...”
“Nếu hắn không ngăn ta lại, thì ta sẽ lùi lũi quay về thay quần áo, sau đó hạ độc hắn.”
Thu Thiển nói.
Đương nhiên nàng sẽ không giận dỗi mà trực tiếp mặc như thế ra ngoài, nàng cũng không ngốc.
Có những chuyện làm rồi sẽ rất khó quay đầu.
Hơn nữa nàng cũng đại khái nắm được tính cách của Chu Tự, nếu không cũng không dám bậy như vậy.
“Ma tu thật xấu xa.”
“Nguyệt tỷ đang nói tự mình sao?”
“Trẻ con tám tuổi, thì có thể có tâm tư xấu gì?”
“...”
“Lần này đi theo ta đi, cha ta bảo ta tải App điều hướng bản đồ về.”
Một lát sau.
Hai nàng ở trong ngõ cụt.
“Nguyệt tỷ, đây là ở đâu?”
“Điện thoại cho ngươi, ngươi hỏi nó đi, cũng không phải dẫn đường của ta.”
“...”
…
Trời mờ sáng.
Vùng ngoại ô bắt đầu xuất hiện không ít người.
Đều là ma tu.
Có bảy người dẫn đầu.
Trong bảy người này, hai người phía trước là hai ma tu đỉnh phong đấu giả bậc bảy.
Một người mặc chiến giáp màu đen, một người khuôn mặt lạnh lùng.
Bọn là chính là Ma Uyên – Ma Sát của Thiên Ma Điện và Kinh Nghĩa, thành viên Thiên Vương Điện.
Năm người đi theo phía sau họ đều là đấu giả bậc bảy, gần như là người cầm đầu tham dự Cơ Duyên Chi Địa lần này.
Chung Hổ của mười hai tịnh đường cũng ở trong đó, hắn không muốn tham dự, nhưng cũng phải đi theo.
Nếu cần, vào lúc quan trọng cũng sẽ quay đầu tấn công Thánh Tử, hắn khác với những người này.
Chưa từng trải nghiệm sự đáng sợ của Thảnh Tử, vốn không thể hiểu tàn nhẫn là thế nào.
Rõ ràng Thánh Tử không không nói lời ngông cuồng, không thể hiện khát máu, không tạo ra uy nghiêm.
Nhưng hắn lại cảm giác được tàn nhẫn.
Những người này sẽ không tin hắn, hắn cũng sẽ không nói cho những người này biết.
Thánh tử không lộ diện, có nghĩa là hắn không muốn để người khác biết.
Một khi Thánh Tử ngỗ ngược thì phải chết.
…
Hơn 7 giờ, Chu Tự uống hớp nước, rửa ráy mặt mũi, rồi đi làm.
"A~"
Hắn vừa đi trên đường vừa ngáp dài.
Vừa nãy định nghỉ ngơi, nhưng trong đầu toàn là dáng vẻ Thu Thiển ăn mặc mát mẻ, lại tưởng tượng tiếp một chút, cảm thấy ảnh hưởng khá lớn tới chất lượng giấc ngủ.
Quả nhiên hắn chỉ là một người bình thường.
"Lại nói, xoay cầu lửa đơn giản hơn tưởng tượng nhiều, tụ thủy cầu cũng vậy, Kim Quang Thuật thì lại khó hơn một chút."
Chu Tự duỗi hai tay, một bàn tay tụ ra quả cầu lửa nho nhỏ, một bàn tay ngưng tụ ra thủy cầu.
Sau đó lại phất tay tản đi.
Sợ thì chẳng sợ bị người ta nhìn thấy, ma thuật mà, rất bình thường.
Chỉ cần không ra tay với người ta là được, khi còn bé hắn học võ cũng từng bị người thấy.
Nhưng nào ai tin hắn thực sự biết Hàng Long Thập Bát Chưởng, biết Đại Lực Kim Cương Chỉ, biết Thất Thương Quyền, biết Tiểu Lý Phi Đao, biết Đạn Chỉ Thần Công?
Đến tận bây giờ còn chẳng ai tin nữa là.
Có điều có thêm đặc hiệu lửa là có thể thi triển Liệt Hỏa Chưởng, có đặc hiệu nước là có Bài Vân Chưởng.
Đương nhiên, vẫn là Phá Thiên Ma Thể ngầu nhất, lúc Thu Thiển giả trang hắn chỉ có ăn mặc đẹp trai, chứ còn đặc hiệu thì không bằng hắn.
Phát động Phá Thiên Ma Thể, khiến hắn nghĩ ngay tới Saiyan God, chỉ tiếc là tóc đen.
Hay là đi nhuộm một chút?
Không dám…
Hành vi kiểu như nhuộm tóc, cha mẹ không cho phép.
Khi còn bé mẹ đã nói rất rõ ràng, không được nhuộm tóc, không được bấm lỗ tai, không thể có hình xăm.
Quản vô cùng nghiêm.
Khoảng tám giờ, Chu Tự tới thư viện Đông Lâm.
Khi tới ba người Hàn Tô đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ xuất phát.
"Bên ma tu thường đi rất sớm, chúng ta đi trễ một chút đỡ phải đụng mặt họ, ngươi cũng được an toàn hơn một chút."
Trên đường đi, Minh Nam Sở giải thích.