Tất cả mọi người đều biết đi sớm sẽ dễ dàng đạt được tiên cơ, nhưng họ thân là đạo tu, không có ý muốn đụng độ cùng những người kia.
Như thế sẽ chuốc thêm nhiều phiền toái.
Với lại có một người bản địa là Chu Tự ở đây, có lẽ họ sẽ không bị bỏ lại quá xa.
"Người đạo tu có đến nhiều không?"
Chu Tự hỏi.
Dù sao có Nguyệt tỷ cùng Thu Thiển ở đó, phải xem xem tình hình quân địch thế nào.
Nếu như quá nguy hiểm, hắn cũng tiện đi tìm.
"Có một ít, nhưng cũng không tính là nhiều, có điều phần lớn họ tới đây là vì Thánh Tử, cơ duyên chỉ là tiện thể thôi. Chúng ta cũng gần như vậy."
Hàn Tô đi phía trước dẫn đường nói.
"Nghe nói cơ duyên chi địa mở ra, đều sẽ gặp được các loại yêu thú, linh kiếm của ta đã mở phong ấn, lần này thế nào cũng phải thể hiện được tác dụng của ta, làm bình hoa lâu ngày quá cũng chán."
Tô Thi tự động viên chính mình.
Hàn Tô cùng Minh Nam Sở đều lựa chọn không nhìn Tô Thi.
Tô Thi không có tác dụng gì, nhưng ít nhất tu vi vẫn còn đó.
Tổng thể mà nói có thể sẽ giúp được không ít.
Tam lão bản lại phải đoạt quái sao?
Chu Tự nghĩ bụng.
Có dã thú đương nhiên hắn rất thích, hi vọng Tam lão bản đừng cướp quái.
"Cái này cho ngươi mang theo."
Minh Nam Sở đưa cho Chu Tự một thanh kiếm gỗ nhỏ hơn so với kiếm bình thường một chút.
"Kiếm gỗ?"
Nhận lấy thanh kiếm, Chu Tự có chút tò mò, cái này thì làm được cái gì?
"Chớ xem thường kiếm này, chất liệu đặc thù, cho dù chỉ một sợi linh khí cũng có thể hấp thu để dùng. Linh khí nhập kiếm, chính là bảo kiếm chém sắt như chém bùn. Đây là một trong những thù lao, cho ngươi phòng thân, thuận tiện mang theo. Chờ ngươi lên Binh Giả bát phẩm thì có thể cất giữ trong đan điền."
Minh Nam Sở giải thích qua cho hắn.
Nói xong còn cho hắn quyển hướng dẫn.
Giống như là pháp bảo sản xuất hàng loạt…
"Sau này có tiền có thể mua thêm pháp bảo chứa đồ, có điều rất đắt."
Tô Thi ở bên cạnh nhắc nhở.
Rất đắt?
Chu Tự nhìn nhìn cái vòng tay của mình, cái này là do cha mẹ chế tạo.
Vậy chỉ cần bảo cha mẹ làm nhiều thêm mấy chục cái, có phải nhà hắn sẽ phát tài liền hay không?
Ừm, trông cha mẹ có vẻ không thiếu gì tài nguyên tu chân giới.
Nguyệt tỷ quơ tay đã lấy ra cả núi đồ vật cho hắn tu luyện, cha mẹ thì càng khỏi phải nói.
Trong chốc lát, họ đi tới vùng ngoại ô.
Lúc này có một vệt ánh sáng vây lấy một vài khu vực.
"Người bình thường không nhìn thấy ánh sáng đâu, muốn nhìn thấy cần có linh khí, đi vào cơ duyên chi địa cần kiểm tra điều kiện linh khí, mà quyền ưu tiên của người bản địa chính là có thể bước vào cửa thử luyện đơn giản nhất. Còn nhanh hơn những người khác nhiều."
Hàn Tô nói rồi nhìn về phía Chu Tự.
Ý tứ rất rõ ràng, đã đến lúc hắn phát huy tác dụng rồi.
"Đặt tay trên màn sáng là được."
Minh Nam Sở nhắc nhở.
Chu Tự gật đầu không chút do dự.
Tay hắn đặt trên màn sáng, không có cảm giác tiếp xúc thực thể gì.
Thực ra hắn có hơi lo lắng, điều kiện sinh ra và lớn lên tại bản địa hắn chỉ thỏa mãn một nửa.
Nhưng mà rất nhanh màn sáng đã có biến hóa, trên đó hiện ra một cái đầu chó, sau đó ngưng tụ ra một cánh cửa.
"Mở cửa đi vào, chúng ta đi theo phía sau ngươi là được."
Sau lưng truyền đến tiếng của Minh Nam Sở.
"Được."
Chu Tự đáp rồi trực tiếp mở cửa, hắn thấy được một khung cảnh hoàn toàn khác với vùng ngoại ô lúc trước.
Giống như một vùng đất hoàn toàn mới.
Hắn một bước đã bước qua cánh cửa, tiến vào không gian bên kia.
Mấy người Hàn Tô cũng lập tức đi theo, đến khi tất cả họ đã bước vào, cánh cửa cũng đóng lại, rồi biến mất tại chỗ.
Xung quanh đã không còn bóng dáng của bất kỳ người nào.
…
Cơ duyên chi địa.
Bên ngoài rừng cây, đám Hàn Tô nhìn xung quanh, có chút ngoài ý muốn.
Chung quanh không có bất luận bài kiểm tra nhập cảnh nào hết.
"Vậy là vào thẳng luôn rồi?"
Tô Thi cũng phát hiện có gì đó không đúng.
"Đúng là vào luôn, nhưng mà…"
Minh Nam Sở nghi hoặc nhìn về phía Chu Tự.
Người bản đại có đặc quyền cao như vậy sao?
Chuyện này chưa từng nghe nói đến, chẳng lẽ tổ tiên đời đời kiếp kiếp đều là người địa phương, nên quyền ưu tiên cũng tăng lên?
"Mặc dù có chút kỳ quái, nhưng đúng là chúng ta đã vào, có lẽ sẽ sớm hơn một bước so với khối người."
Hàn Tô nhìn ngó xung quanh, sau đó thấy được màn sáng để ra:
"Lối ra ở bên kia."
Chu Tự quay lại nhìn, lối ra xác thực ở ngay phía sau.
"Ngươi về trước đi, theo như lời hứa trước đó, có được thứ gì sẽ phân cho ngươi một phần. Ngươi mới chỉ ngưng tụ luồng linh khí đầu tiên, ở lại đây quá nguy hiểm. Một người đánh chơi chơi cũng có thể khiến ngươi mất mạng ở nơi này. Đối phương còn là ma tu, không nói đạo lý được."
Minh Nam Sở khuyên nhủ.