Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 84: Thiên Tri Quả




"Phù~ cuối cùng cũng vào được rồi, đến từ sáng sớm mà kẹt lại tới tận bây giờ, cơ duyên chi địa đúng là không tầm thường."

Yên Phi Hoa mặc áo da, trên mặt tươi cười.

Nơi trọng yếu nhất cơ duyên chi địa chính là trung tâm cơ duyên, nhưng chỗ tốt không chỉ có trung tâm cơ duyên.

Nơi này có không ít linh dược linh vật, vào một chuyến chỉ cần vận khí không quá kém cỏi, đều có thể có một ít thu hoạch.

Tất nhiên, tốt nhất đừng đụng phải vật ngáng đường.

Nếu không sẽ mất cả chì lẫn chài.

Nhất là những đối thủ tương đối mạnh, vậy chỉ có thể tự nhận bản thân không may, còn mạng mà ra ngoài là tốt lắm rồi.

Mặt dù tu vi của nàng bình thường, nhưng cũng không phải là dạng mà ai cũng có thể bắt nạt.

Chỉ cần không phải Đấu Giả thất phẩm, bình thường đều có thể chạy thoát.

Mà Đấu Giả thất phẩm chưa chắc đã coi trọng những thứ nàng có được, nên về cơ bản nàng sẽ an toàn.

Chỉ cần không tham gia một số chuyện gì phiền toái là được.

Ví dụ như chuyện có liên quan tới Thánh Tử.

Lần này, ngay cả ý định đi xem trò vui nàng cũng không dám, chỉ muốn kiếm chút lời thôi.

Cơ duyên chi địa rất lớn, chí ít nàng không nhìn thấy giới hạn ở đâu, kiểm tra xung quanh một hồi, có nước nhìn không thấy đáy, có rừng cây không biết lớn đến nhường nào, còn có núi lớn xa xa.

Cuối cùng nàng đưa mắt hướng về phía ngọn núi, một đường đi về phía đó.

Linh vật thì bắt, linh dược thì hái, sẽ dễ dàng hơn.

Nên vào rừng cây, tiện thể tới gần ngọn núi kia nhìn xem.

Nàng vận công pháp tăng nhanh bước chân.

Dạo hồi lâu, nàng phát hiện vùng này không có gì cả, không có yêu thú cũng chẳng có linh dược.

Cũng không biết đây là vận khí tốt hay là vận khí kém.

Nhưng ngay sau đó, nàng đã phát hiện một chút dấu vết.

Cái này khiến nàng cảnh giác.

Mặt đất có một ít dấu chân mơ hồ, có vẻ như còn mới.

"Xem ra chỉ là một người, không biết tu vi mạnh hay là yếu."

Nàng không có ý định chạm mặt đối phương, định đổi một hướng khác.

Đột nhiên một bóng người đập vào mắt nàng.

Là một nam tử thoạt nhìn không có bất kỳ chút linh khí nào.

"Là hắn?"

Giờ khắc này Yên Phi Hoa không dám manh động, nàng trốn sau một gốc cây.

Nói thế nào đây, nàng vô thức cảm thấy không nên để bị phát hiện thì hơn.

Luôn có cảm giác lai lịch của người này không hề tầm thường.

Đúng vậy, nàng nhìn thấy Chu Tự.

"Kì quái, rõ ràng thoạt nhìn chỉ là một người bình thường, tại sao hắn có thể tiến vào nơi này? Là Thần Nữ đưa hắn tới? Vậy Thần Nữ đâu?"

Nàng cẩn thận xem xét bốn phía, cũng không phát hiện ra cái gì, vậy là Thần Nữ không ở gần đây?

Bị lạc hay là cố ý để người này thám hiểm ở đây?

"Những người cao quý đó mình không hiểu được, không nên dây vào thì hơn."

"Lần trước có thể xác định, người này không phải Thánh Tử, như vậy rốt cục là ai mới có thể khiến Thần Nữ đi gặp mặt? Chẳng lẽ người lúc trước cướp tiền của ta đó không phải Thần Nữ?"

Cho dù có phải hay là không, cũng đều không phải là người nàng có thể chọc nổi.

Cũng có thể người này lại là thân thích của Thần Nữ, ca ca hay đệ đệ gì đó.

Nàng nhận nhầm người, sau đó nghe thấy tự mình hét giá…

Có thể lắm chứ.

Đương nhiên, cái này không liên quan gì đến nàng, nàng không thể động vào nữ tử kia.

Quá độc ác.

Vừa định rời đi, đột nhiên nàng ngửi thấy một mùi thơm.

"Thiên Tri Quả?"

Phát hiện đột ngột này khiến nàng vô cùng sửng sốt, nàng rất cần thứ này.

Không ngờ lại gặp được ở đây.

Thứ này đối với nàng chính là linh dược giúp nàng trực tiếp thăng cấp, nàng còn định tìm chút linh dược, bán đi mua một Thiên Tri Quả.

Để một hai năm là có thể ăn, sau đó thăng cấp.

Không còn cách nào khác, nàng chỉ có thể đứng yên tại chỗ, bởi vì mùi thơm ở ngay phía trước, phía trước lại có người.

"Tuyệt đối đừng phát hiện."

Nàng chỉ có thể cầu nguyện, thực sự không được, nàng có thể che mặt đi đến mua.

"Mùi thơm?"

Chu Tự đang đang tìm kiếm dã thú đột nhiên ngửi thấy có mùi thơm.

Mùi này không hay gặp.

Hương hoa cũng không thơm được như vậy.

Hít mấy cái, hắn cất bước đi đến nơi có mùi thơm.

Rất nhanh hắn đã thấy trong bụi cỏ có một gốc cây nhỏ, trên cây kết lấy một trái màu xanh lục.

Mùi thơm chính là phát ra từ đây.

"Từng nghe nói đến hương hoa dại, chứ mùi quả dại thì chưa nghe qua bao giờ."

Tò mò, hắn lấy trái cây kia xuống.

Mùi hương không tệ, có lẽ có thể cho Thu Thiển dùng làm nước hoa.

Nhưng mà mùi hương trên người Thu Thiển vẫn dễ chịu hơn.

Yên Phi Hoa nhìn Chu Tự lấy Thiên Tri Quả xuống mà tiếc đứt ruột, cách hái không đúng.

Quá lãng phí, bây giờ nàng đang xoắn xuýt có nên mua lại hay không.

Lúc nàng còn đang do dự, xa xa truyền đến tiếng lá cây lạo xạo.

"Có người khác đang tới?"

Nàng lập tức trốn kỹ.