"Lần này ta có tám ngàn tệ, có thể chuẩn bị đi chụp hình cưới được rồi.
Trên đường đi Chu Tự còn cẩn thận tính lại một lần.
Đợi đi Thanh thành về là có thể nhờ nhị lão bản lừa người qua đây.
Lúc về tới thành Biên Giới, trên đường Chu Tự gặp phải một thiếu nữ mặc váy liền thân màu hồng phấn.
Nàng đi trên đường, trông có vẻ rất hưng phấn, rất tò mò và hứng thú với mọi việc xung quanh.
"Nhìn có vẻ không giống như một tên ngốc" Chu Tự nghĩ như vậy thì cũng không định quan tâm nữa.
Không phải đồ ngốc thì cũng không đến mức lạc đường trong đây.
"Xin hỏi"
Ngay lúc này, thiếu nữ đi tới trước mặt Chu Tự rồi cẩn thận mà hỏi:
"Có thể cho ta biết đi hướng nào là vào được thành không?"
Chu Tự tiện tay chỉ về hướng đi vào thành.
"Cảm ơn ngươi..
Thiếu nữ có chút ngượng ngùng mà nói:
"Ngươi có thể cho ta mượn ít tiền không? Ta sẽ trả lại cho ngươi mà. Ta vừa từ quê lên đây, cũng không quen đường xá, trên người lại không có tiền. Vốn ta tới đây để nương tựa ca ca của ta, nhưng ta lại không liên lạc được với hắn"
Chu Tự nhìn đối phương ăn mặc chỉnh tề, cảm thấy trí thông mình của mình đã chịu sỉ nhục.
Sau đó hắn quay người đi mất.
Dạo này mấy kẻ lừa gạt càng ngày càng không tôn trọng đối tác rồi.
Hầu Tầm nhìn Chu Tự quay đầu rời khỏi đây thì thở dài một hơi.
Trước khi mình tới đây đã chuẩn bị rất nhiều thứ, thậm chí thân phận cũng đã có rồi, chỉ là không có tiền.
Nhưng thế giới này cần dùng đến tiền, hơn nữa nàng cũng không biết phải làm thế nào mới tìm được anh mình.
Không chỉ như thế, nàng còn cần tìm ra Thánh Tử Ma Đạo, sau đó trà trộn vào trong, làm một nội ứng.
Vì nàng tới đây để làm nội ứng nên mọi chuyện đều không thể quá khoa trương.
Nếu không vừa rồi nàng đã giả quỷ dọa người kia, đòi tiền của đối phương rồi.
Ví dụ như xụ mặt xuống, chu miệng lên nói một câu:
"Ngươi trả tiền cho ta, ta chết thảm qua, ngươi trả tiền cho ta.
Hầu Tầm nói rồi tự che miệng cười.
Trong lòng nàng nghĩ làm như vậy là có thể kiếm được khá nhiều tiền.
Nhưng lại lo lắng bị phát hiện, sau đó bị người khác chèn ép.
Vậy nên nhiệm vụ quan trọng bây giờ vẫn phải xem có vay tiền được không. Nếu không vay được thì chỉ có thể đi làm thêm kiếm tiền thôi.
Đó là một phần trong kế hoạch của nàng.
Một lát sau, Hầu Tầm tìm được đường lớn, đi vào Thanh thành.
Nàng nhìn những tòa cao ốc, xe cộ qua lại, thành phố đèn đuốc sáng trưng mà trong lúc nhất thời có chút sửng sốt.
Đây chính là thành phố hoa lệ ư?
Nàng chỉ từng nghe qua chứ chưa thấy bao giờ.
Đột nhiên Hầu Tầm cảm thấy cảm động, trải qua bao nhiêu năm, bản thân nàng không chỉ thoát khỏi nơi đó mà còn đến với một thế giới không thể nào tưởng tượng được.
Nhưng phải mượn tiền của ai đây?
Hầu Tầm đi được một lúc lâu, cuối cùng nàng nhìn thấy phía trước có ba người đàn ông uống say.
phải uống say rồi thì đầu óc không được tỉnh táo không? Như thế sẽ dễ vay tiền hơn chứ nhỉ? Có được tính là lừa gạt không?"
"Ta có mượn có trả, không tính là lừa.
Sau đó Hầu Tầm đi lên phía trước.
Ba người say rượu kia nhìn thấy thiếu nữ ngây thơ trước mặt mà huýt một hơi sáo, người ở giữa còn nói:"Tiểu tỷ tỷ, đã có bạn trai chưa? Có tiện cho ta số điện thoại hay không?"
"À..."
Hầu Tầm có chút ngượng ngùng.
Chỉ là đúng lúc này, người đàn ông cầm đầu đi tới trước mặt Hầu Tầm, không biết vì sao hắn lại nắm lấy cằm dưới của Hầu Tầm lên rồi cười nói:
"Tiểu tỷ tỷ xinh đẹp thật đấy, gả cho ta được không?
Hầu Tầm nghe thấy câu này thì trầm mặt xuống.
Nàng làm thiếu nữ bao nhiêu năm, cảm thấy câu nói này quá là tùy tiện, giống như đang sỉ nhục nàng.
Hầu Tầm giơ chân lên đạp một cú vào thân trên của đối phương trong vô thức.
Ầm!
Người đàn ông đó sững cả người, sau đó quỳ sụp xuống với gương mặt đau đớn, hắn đau tới mức phát run lên. Hầu Tầm thấy vậy thì lại đá một cước lên mặt của hắn.
Ầm!
Người đàn ông đó ngã ngửa ra đất.
Hai người đằng sau thấy vậy sợ tới nỗi tỉnh cả rượu.
Hầu Tầm phản ứng lại kịp thì cũng sững người, có phải là mình đã làm lớn chuyện rồi không?
Nàng vô thức đi tới bên cạnh người đàn ông kia, nắm lấy cổ áo của hắn rồi nhẹ nhàng nhấc lên.
Vốn Hầu Tầm còn định nói lời xin lỗi, ai ngờ trong lúc căng thẳng nàng lại nói ra mục đích của mình: "Có thể cho ta mượn ít tiền không?"
Người đàn ông say rượu kia nghe thấy câu này thì lại sợ tới ngây người ra rồi.
Hắn run rẩy đưa tất cả tiền mặt trên người mình ra rồi nói:
"Đại...đại tỷ tha mạng"
Hầu Tầm nhận lấy tiền rồi nói rất nghiêm túc:
"Ta mượn ngươi thôi, sau này phải liên lạc với ngươi như thế nào? Vài ngày nữa ta sẽ trả"
Đợi tới khi nàng tìm được anh trai rồi thì có thể trả tiền.
"Không...không cần nữa"
Người đàn ông kia vội lắc đầu.
Lúc này hai người phía sau vội đi lên nhấc hắn dậy, rồi bắt đầu chạy trốn.
1125 chữ