"Bắt đầu tu luyện nào"
Chu Ngưng Nguyệt đã không kịp chờ đợi nữa rồi.
Mấy người Tô Thi ngồi dậy ngay lập tức.
Âm Túc và Từ Từ cũng rất mong chờ quả của cây Bất Tử, trong thời gian vừa qua họ đã đạt được rất nhiều lợi ích.
Tu vi tinh tiến thì thôi đi, lại còn có thể ăn được quả của Thần Thụ.
Sau khi bọn hắn tu luyện thì Chu Tự mới nhìn về phía cây Bất Tử, hắn không khỏi thốt lên:
"Các ngươi nói xem quả của cây Bất Tử có vị ngọt hay những vị khác đây?"
"Ngọt.
Thất Thiên đoán.
"Chắc có lẽ là chua chua ngọt ngọt"
Hiếm lắm Xích Mông mới trả lời một câu.
"Không thể là vị cay sao?"
Hắc Uyên cũng nói.
Mấy người Chu Tự nhìn qua phía Hắc Uyên, dị đoan ở đâu ra vậy?
Lúc này, điện thoại di động của Chu Tự vang lên, hắn phát hiện là chuyển phát nhanh đã tới rồi.
Một lát sau, Chu Tự gặp được Đông Húc.
Đông Húc đưa đồ xong thì nói:
"Không có vấn đề gì thì ta đi đây"
"Ngươi tới sớm một ngày, nhưng không sao, có lẽ lát nữa ta sẽ tìm ngươi đó"
Chu Tự nói.
Đông Húc cảm thấy rất khó hiểu.
Ngay lúc này, Chu Tự mở gói hàng ra thì phát hiện đó là hạt châu do lão bản mặc cả gửi tới. Hai gói hàng là hai loại hạt châu khác nhau.
Một cái là quang hoàn anh hùng, một cái là thú nuôi thần thú.
Gói hàng thứ ba là hai tấm phù chú không biết được dùng để làm gì, đợi lát nữa hắn sẽ đưa cho Thu tỷ hoặc Nguyệt tỷ.
Hắn chọn trong đám hạt châu đó ra một con đại bàng nhỏ, và một con Kim Tư Thần Hầu nhỏ, sau đó bỏ chúng vào hộp lại.
Chu Tự gọi điện thoại cho Thượng Quan Hà.
"Bây giờ ngươi đang ở đâu vậy, có tiện nhận chuyển phát nhanh không? Ta gửi cho các ngươi mấy món đồ. Bạch Tử Tiên Tử có ở bên cạnh ngươi không?"
"Có chứ, Chu đạo hữu muốn đưa đồ gì vậy?"
Thượng Quan Hà có chút thắc mắc.
"Mấy món đồ chơi nhỏ ấy mà, ngươi đang ở đâu?"
Chu Tự hỏi tiếp.
"Ta đang ở hồ Nhàn Nhã ta nghe nói bên này có linh thú mới, không lâu sau có thể đưa Bạch Tử Tiên Tử về"
Thượng Quan Hà trả lời.
"Vậy được, đồ chơi này các ngươi chia nhau mỗi người một cái, một tháng sau nó sẽ tự động biến mất"
Chu Tự lấy được địa chỉ rồi thì tiện thể nhắc nhở một câu.
Hắn cúp điện thoại, sau đó đưa gói hàng cho Đông Húc mà nói:
"Ngươi chuyển đi giúp ta"
Sau khi Đông Húc xác định địa chỉ và số tiền giao hàng thì mới nhận gói hàng đó.
Lần này hắn rất yên tâm, chỉ cần không phải thứ gì ghê gớm là được rồi.
Nếu không hắn sẽ ăn không ngon ngủ không yên.
"Còn gì nữa không?"
Đông Húc hỏi.
"Đợi ta một chút"
Chu Tự nhìn danh bạ trong điện thoại, hắn phát hiện Tần Văn Thành là người của Thập Nhị Minh Linh Môn, cũng nuôi linh thú.
"Con của phu thê họ sắp ra đời rồi. Tặng họ một con cho họ luyện tay xem sao"
Chu Tự nghĩ vậy thì chọn một con hổ nhỏ khá là đáng yêu, sau đó lại thông báo cho Tần Văn Thành.
Chu Tự lại tiện tay mời hắn vào nhóm trò chuyện.
Trước đây cũng hứa rằng lúc kết hôn sẽ mời hai người này rồi.
Sau khi đưa mật thuật cho Tần Văn Thành thì Chu Tự lại tiện thể nói thêm một câu:
"Tặng cho các ngươi món đồ chơi nhỏ, ba mươi ngày sau sẽ biến mất.
"Đa tạ Chu đạo hữu, dạo này Hồng Anh đang không thoải mái trong người, nếu không bọn ta sẽ tới Thanh thành dạo chơi rồi:
Tần Văn Thành trả lời lại ngay.
"Nàng có thai, cơ thể không được thoải mái có phải là chuyện không tốt không?"
Chu Tự vội hỏi thăm.
Hắn cũng phải tìm hiểu chuyện này để chuẩn bị cho tương lai.
"Trước mắt thì không có việc gì to tát, nhưng đạo hữu sau này phải cẩn thận một chút"
Tần Văn Thành có lòng tốt nhắc nhở.
Sau đó họ lại trò chuyện thêm mấy câu, rồi mới kết thúc cuộc trò chuyện.
Lúc này Chu Tự mới đưa gói hàng cho Đông Húc, tiện thể trả tiền phí giao hàng.
Còn ai không nhỉ? Chung Hổ à?
Không có phương thức liên lạc của hắn, lần sau phải kết bạn mới được.
"Còn gì nữa không?"
Đông Húc lại hỏi.
"Tạm thời hết rồi" Chu Tự lắc đầu.
Hắn phát hiện những người mình quen biết vẫn rất ít.
Đợi Đông Húc rời khỏi đây thì Chu Tự cũng tiện thể cất những hạt châu kia đi. Hắn mở điện thoại lên gọi cho lão cha.
Trong lúc nhất thời lòng hắn có hơi thấp thỏm.
"Ngô nhi, tìm vi phụ có chuyện gì?"
Giọng trầm ấm của Chu Nhiên vang lên.
Chu Tự nghe giọng điệu của lão cha vẫn giống như trước đây thì mới thở phào một hơi nhẹ nhõm:
"Cha, ngươi nói xong tấn thăng có phải là chuyện quan trọng không?"
"Đương nhiên.
Chu Nhiên gật đầu.
"Hạ tam phẩm tấn thăng đã rất quan trọng rồi, vậy trung tam phẩm tấn thăng có phải là càng quan trọng hơn không. Ví dụ như ngũ phẩm tấn thăng lên tứ phẩm?"
Chu Tự hỏi một cách dè dặt.
"Đúng, rồi sao?"
Chu Nhiên tiếp tục gật đầu. "Chuyện là thế này" Chu Tự sắp xếp ngôn từ rồi nói:
"Hai ngày nay trong lòng ta có cảm giác tối nay mình sẽ tấn thăng từ Trận Linh ngũ phẩm lên Nguyên Linh tứ phẩm. Nhưng trong lúc tấn thăng còn có một cảm giác hư vô không chắc chắn, ta cảm thấy vẫn thiếu một thứ rất quan trọng"
Chu Nhiên im lặng vài giây rồi nói:
"Là gì?"
"Hai ngàn tệ"
Chu Tự đáp lời.
Đầu dây bên kia lại chìm vào im lặng, một lúc lâu sau Chu Nhiên mới nói:
"Không phải ngươi vừa tấn thăng lên tứ phẩm sao? Sao mới đó đã nhảy lên tứ phẩm rồi?"
"Chuyện là như thế này Chu Tự giải thích.
"Lần trước tấn thăng là chu thiên linh khí đoàn, lần này là Ma Chủng tức giận nên phấn đấu tấn thăng lên Nguyên Linh tứ phẩm.
Chu Nhiên:
"..."
Lần này hắn im lặng rất lâu.
"Cha?"
Chu Tự thử gọi.
Lúc này mới vang lên tiếng của Chu Nhiên:
"Ngày mai tan làm thì về đây cho ta, nếu không nhìn thấy Ma Chủng tứ phẩm của ngươi thì ngươi trả hai ngàn tệ lại đây"
Chu Tự nhận được tiền rồi thì tìm một lý do tắt máy.
Còn về chuyện ngày mai có thể có Ma Chủng tứ phẩm hay không thì hoàn toàn dựa vào Chu Tự lo rằng Ma Chủng sẽ vỡ nát hoàn toàn.
Nhưng tiền đến tay rồi, sao có chuyện trả về chứ.
Nhưng ngày mai phải về rồi, khiến hắn có chút lo lắng.
Một tuần rồi, có lẽ không sao đâu nhỉ?
may mån.
1034 chữ