Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 916: Đói




Vừa nãy Cầm Âm Tiên tử còn cảm thấy Tần Văn Thành nhận hàng chuyển phát nhanh giống như một trò đùa, bây giờ cảm thấy mình hơi ngu dốt, hắn nhận một con thần thú?

Làm sao hắn làm được?

Nhìn con hổ trắng ra uy, Thượng Quan Hồng Anh và Tần Văn Thành đều kinh ngạc.

Đây là thần thú ư?

Ban đầu họ thực sự không phát hiện ra, nhưng sau khi thấy uy thế này, họ cũng hiểu ra. Nhưng tại sao lại là thần thú chứ? Thượng Quan Hồng Anh nhìn về phía Tần Văn Thành theo bản năng, nàng nghe nói đám người Chu Tự muốn gửi đồ đến, nhưng không nghe nói là thần thú. Có phải vì nàng bị bệnh, chồng mình đã nói với họ không?

Nhưng không phải. Tần Văn Thành không nói chuyện này với người khác. Hắn cũng hoàn toàn không biết họ gửi thần thú đến.

Con hổ trắng thấy hai người lùi lại, liền nằm bò xuống, dường như chỗ này rất dễ chịu.

Lúc này Kim Đạo Minh và Cầm Âm tiên tử đều nhìn Tần Văn Thành.

“Ngươi lấy đâu ra thần thú sơ sinh?"

Kim Đạo Minh vẫn lên tiếng hỏi vấn đề này trước.

“Ta cũng không biết.

Tần Văn Thành cung kính nói:

“Bây giờ vãn bối mới biết nó là thần thú, ta còn tưởng người bạn đó gửi đến linh thú bình thường"

“Ngươi nói với hắn chuyện của vợ ngươi à ?"

Cầm Âm tiên tử hỏi.

“Không có"

Tần Văn Thành lắc đầu.

Nếu nói ra, có thể Chu Tự sẽ cho hắn biết đây là thần thú.

“Thế tại sao bạn ngươi lại gửi cho người thần thú sơ sinh?"

Cầm Âm tiên tử lại hỏi.

Nếu gửi thần thú đến vì để cứu người, thì còn có thể hiểu được. Nhưng đối phương không biết tại hải lại gửi thần thú sơ sinh đến?

“Người bạn đó nói, thấy ta và Hồng Anh có con, tặng món quà nhỏ cho chúng ta.

Tần Văn Thành nói.

“Chỉ vậy thôi ư?"

“Chỉ vậy thôi"

Cầm Âm tiên tử hoàn toàn không hiểu, rốt cuộc là ai lại tùy tiện như thế.

“Đúng rồi, người bạn đó nói ba mươi ngày sau, món quà nhỏ này sẽ rời đi?

Tần Văn Thành bổ sung một câu.

“Vậy thì còn bình thường"

Nghe xong, Cầm Âm tiên tử gật đầu.

nàng rất tò mò, rốt cuộc bạn của đối phương là ai. Nhưng cũng không tiện hỏi nhiều rồi nàng nhìn con Nhưng hổ trắng nói:

“Có thể cho ta ngắm nó không?"

“Ta thử xem Tần Văn Thành vẫy tay với con hổ trắng:

“Lại đây"

Tiểu Bạch Hổ nghe thấy Tần Văn Thành gọi nó, nó tỏ vẻ mệt mỏi lười biếng rồi nhảy lên trong lòng bàn tay của Tần Văn Thành, liếm một cái rồi bò ra nằm nghỉ. Điều này khiến Cầm Âm tiên tử và Kim Đạo Minh nhìn mà ngẩn người.

Lần đầu tiên nhìn thấy thần thú nghe lời như vậy. Nhưng không ai bất kỳ ai nó cũng nghe theo, hình như chỉ nghe theo vợ chồng Tần Văn Thành.

Sau đó Cầm Âm tiên tử thử kiểm tra, nhưng vừa lại gần thì bị đối phương tỏ ý hung dữ. Cũng may có Tần Văn Thành, nếu không rất khó lại gần.

Cũng không phải Cầm Âm tiên tử không phải là đối thủ của nó, mà huyết mạch của đối phương thuần khiết đến mức khó mà tin nổi, dường như có thể dẫn cha mẹ nó đến bất cứ lúc nào. Uy thế vừa nãy chắc chắn có liên quan đến cha mẹ nó.

“Đúng là thần thú, hơn nữa huyết mạch rất thuần khiết, theo lý thì nó không thể nào lại gần con người. Không ngờ, thực sự không ngờ"

Cầm Âm tiên tử cảm thấy kiến thức của mình bị xé vụn.

“Tiền bối, vậy sức khỏe của Hồng Anh...

Tần Văn Thành tìm cơ hội hỏi.

“Đã khỏe rồi"

Cầm Âm tiên tử dứt khoát nói khiến Tần Văn Thành vui mừng đến suýt nữa đứng không vững. Lập tức hắn cảm thấy cơ thể hơi mệt mỏi. Hắn ngồi bên giường nhìn Thượng Quan Hồng Anh nói:

“Không, không sao rồi.

"Ừm"

Thượng Quan Hồng Anh khẽ gật đầu.

Lúc này con hổ trắng ngẩng đầu nhìn Tần Văn Thành, ngao một tiếng, ra dáng vẻ đáng thương.

“Nó bị làm sao vậy?"

Tần Văn Thành có chút khó hiểu.

“Có phải đói rồi không?"

Thượng Quan Hồng Anh đưa tay đón lấy con hổ trắng, tiện tay lấy một linh quả cho nó. Nhìn thấy linh quả, con hổ trắng liền nhào đến rồi gặm một miếng, hình như nó đã đói rất lâu rồi.

Cầm Âm tiên tử sững sờ, sao hổ trắng lại ăn chay nhỉ? Mà còn ăn rất vui vẻ?

“Nuôi thần thú cũng rất tốn kém, có thời gian thì các ngươi đưa hổ con đế chỗ ta, lão phu sẽ gánh vác vấn đề chi phí.

Kim Đạo Minh lập tức nói.

ta đích thân đến, nhân tiện kiểm tra tình hình sức khỏe cho nàng ta.

“Không, Cầm Âm tiên tử lập tức nói.

Kim Đạo Minh có chút không muốn:

“Vậy lão phu cũng đích thân đến Phải biết rằng qua lại thân thiết với một con hổ tuyết trắng, thì có thể có quan hệ thân thiết với tất cả hổ tuyết trắng. Hơn nữa còn có thể quan sát thần thú sơ sinh, đây là chuyện rất khó có được.

“Đúng rồi"

Cầm Âm tiên tử nhìn về phía Tần Văn Thành nói:

“Tuy vợ ngươi đã không sao, nhưng sức khỏe của nàng rất yếu, thời gian mang thai cũng có khả năng bị khí tức khác va chạm. Nếu có thể giữ được thần thú đến lúc đứa trẻ sinh ra thì sẽ ổn định hơn rất nhiều.

Tần Văn Thành biết ý của tiền bối, bảo mình giữ thần thú sơ sinh ở lại thêm một thời gian. Nhưng dù sao nó cũng không phải là của hắn, do dự một lúc, hắn nhẹ giọng nói:

“Ta hỏi người bạn đó xem có tiện không"

Thực ra hắn dự định đưa Hồng Anh đến thành phố bình thường, tránh xa linh thú tông môn, đợi đứa trẻ ra đời rồi quay về.

1161 chữ