Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 922: Hỏi Quá Nhiều




Quang Thủ lườm hắc y nam tử một cái rồi nói:

"Nhưng ta khuyên ngươi đừng giữ tư tưởng này làm gì, kẻ địch không thể xem thường, lại còn phải cố gắng đánh giá cao hắn, nếu không thì cuối cùng có chết thế nào cũng không biết đâu. Ngươi cũng biết đại khái về sự cường đại của tu chân giới mà, nếu như thể hiện cao ngạo thì tín đồ Thần Quang Minh chính là kết quả của ngươi"

Hắc y nam tử im lặng một lát rồi mới nói:

"Lúc nào chư thần trở về?"

"Sắp rồi."

Quang Thủ thở dài một tiếng rồi nói:

"Thiết luật ngày càng suy yếu, cho dù có mười vạn môn chủ của Thiên Thần Môn chống đỡ thì thiết luật vẫn đang đi về hướng diệt vong. Chuẩn bị thêm một chút nữa thì chư thần sẽ trở về. Nhưng cũng phải xem sau khi Thần Phong Bạo khôi phục có gây ảnh hưởng gì tới thiết luật không đã. Cho tới hiện tại thì tu chân giới vẫn chưa xuất hiện thần minh hoàn chỉnh nào cả. Vậy nên không chắc rằng thiết luật có xuất hiện phản ứng gì không nữa"

"Thần Phong Bạo?"

Hắc y nam tử nhíu mày, hắn nói:

"Hắn đã biến mất rất lâu rồi nhỉ?"

"Sắp rồi, hắn sẽ xuất hiện nhanh thôi"

Quang Thủ trả lời. "Nữ Thần Trí Tuệ và Thần Cổ Lộng Huyền Hư đã mất tăm mất tích từ lâu, có cần đề phòng không?"

Hắc y nam tử hỏi.

"Điều này...

Quang Thủ lắc đầu nói:

"Ta không thể nào đưa ra đáp án cho ngươi được, lần này cũng không phải là không thể trả lời, mà là không có đáp án. Điều này phụ thuộc vào chủ năng của ngươi có thể lấy được Con Mắt Toàn Tri hay không, một khi hắn lấy được thì có thể biết Nữ Thần Trí Tuệ và Thần Cố Lộng Huyền Hư có tạo thành mối uy hiếp hay không "Con Mắt Toàn Tri ư?"

Hắc y nam tử cúi đầu mà nói:

"Nếu như đạt được Con Mắt Toàn Tri thì chủ năng của ta sẽ tiến tới cảnh giới phía trên thần minh ư?"

Quang Thủ im lặng, không nói gì.

Có lẽ Tử Thần Tai Ách thật sự có thể làm được chuyện này.

Bởi vì Tử Thần Tai Ách chấp chưởng bốn loại quyền hành.

Hắc Dạ, Thâm Uyên, Tai Ách, Tử Vong.

Hắn chỉ cách cảnh giới cao hơn một Con Mắt Toàn Trị nữa thôi.

"Vết thương của ngươi lành rồi à?"

Thu Thiển hỏi Chu Tự vừa đi tới.

"Khỏi rồi"

Chu Tự còn nhảy lên hai cái để chứng minh.

Thu Thiển thấy vậy thì vội vàng kéo hắn lại mà nói thì thầm:

"Không phải đã nói giả vờ một chút sao?"

Chu Tự nghe vậy thì bừng tỉnh, suýt chút nữa quên mất.

Hắn không thể tỏ vẻ bản thân rất khỏe mạnh được. "Muốn ăn không?"

Thu Thiển đưa bánh bao và quẩy cho Chu Tự.

"Sao các ngươi lại lên phố cùng nhau rồi?"

Chu Tự nhận lấy bữa sáng, hắn hỏi.

"Tô Thi dậy sớm, sau đó nàng kéo ta và Nguyệt tỷ đi mua đồ"

Thu Thiển chọn quýt, nàng trả lời:

"Lại gặp phải đoàn người cha mẹ ngươi, dường như bọn hắn đang mua nguyên liệu để làm bữa trưa và bữa tối"

Thu Thiển nhìn ngang nhìn dọc rồi mới kéo Chu Tự lại gần thủ thỉ:

"Ta phát hiện mẹ ngươi mặc cả rất ghê gớm.

"Ta mặc cả không giỏi à?"

Chu Tự vừa ăn vừa hỏi.

"Hai chuyện này khác nhau"

Thu Thiển lắc đầu rồi nói:

"Mẹ ngươi thật sự rất giỏi, còn ngươi lại cho ta cảm giác ngươi đi tới đó để đập quán người ta"

Chu Tự:

Hắn cảm thấy đôi khi đi tới quầy của lão bản mặc cả để cò kè rất có cảm giác thành công, nhưng có đôi khi lại cảm thấy mình mua hớ.

Tóm lại lão bản mặc cả càng vui thì hắn càng đau lòng.

"Trưa nay ăn gì vậy?"

Chu Tự tò mò mà hỏi.

"Sườn xào chua ngọt, thịt kho tàu"

Chu Ngưng Nguyệt trả lời.

"Còn có cá hấp, cua cà ra với tôm"

Tô Thi trả lời tiếp.

Chu Tự trợn trắng mắt, những người này ăn ngon thế cơ chứ.

Trước đây hắn trở về, những bữa cơm hắn được ăn còn xa mới được như vậy.

Có lúc Chu Tự còn phải ra quán ăn tự xào mấy món để ăn.

"Nhắc mới nhớ, sáng ra cũng nhàn rỗi, chúng ta đi mở cửa quán ăn đi"

Chu Tự có ý định tìm lại tài nấu nướng của mình.

Tài nấu nướng của hắn đã bị Thu tỷ phong ấn rất lâu rồi.

"Sao, mới tý tuổi đã để mắt tới quán ăn trong nhà rồi à?"

Chu Nhiên đi tới rồi gằn giọng nói.

Chu Tự nhìn sang, hắn nghĩ thầm lão cha còn chưa uống phải rượu giả mà đã say rồi à?

Trong nhà chỉ có một mình hắn là con trai, sớm muộn gì quán ăn cũng thuộc về hắn.

Còn cần để mắt à?

Đột nhiên Chu Tự có chút tò mò mà nhìn về phía nhị thúc đang đi theo sau:

"Nhị thúc, lúc cha mẹ ta kết hôn ngươi và nhị thẩm có đi không?"

"Không, thậm chí ta còn không hề biết chuyện này.

Tô Trần lắc đầu trở lời.

Chu Tự rất bất ngờ:

"Cha ta không thông báo cho ngươi thì cũng thôi đi, vì sao mẹ ta cũng không thông báo cho nhị thẩm chứ?"

Câu hỏi này của Chu Tự khiến ba nàng còn lại rất tò mò.

Các nàng cũng không biết nhiều về chuyện này.

"Chuyện này phải hỏi cha ngươi"

Tô Trần cười nói.

Chu Nhiên hừ một tiếng lạnh lùng, hắn không hề có ý muốn trả lời Chu Tự.

"Dường như lúc đó mẹ ta vẫn là con tin, nên mới không thể thông báo đúng không?"

Chu Tự suy nghĩ một lát rồi đưa ra phán đoán của mình.

Cuối cùng hắn có chút tò mò mà hỏi:

"Nhị thúc cưới được nhị thẩm như thế nào vậy? Cũng giành lấy giống như cha ta à?"

Tô Trần cười rồi đáp:

"Không khoa trương như những gì ngươi tưởng tượng đâu, nhưng cũng có chút gian nan Tô Trần nói rồi cầm rượu rời khỏi đây cùng Chu Nhiên.

Chu Tự thấy bọn họ không nói thì cảm thấy lần sau có thể đi dòng sông Lịch Sử xem sao.

Nhưng lần sau hắn muốn xem cha vợ.

1116 chữ