Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 929: Có Phải Đàn Ông Không?




Một lát sau, Chu Tự và Minh Nam Sở đi vào thư viện.

Vì báo đáp ơn giới thiệu, Chu Tự mời Minh Nam Sở ăn một bữa cơm.

Hai người ăn hết ba mươi sáu tệ.

Họ ăn hết hai món ăn cộng thêm một tô canh, giá gốc bốn mươi sáu tệ, hai người bọn họ đều có phiếu giảm giá, mỗi phiếu giảm năm tệ.

Cũng coi như xa xỉ một trận.

"Đã nói là chỉ mười lăm tệ thôi, không nghĩ tới ăn tới mười tám, sau này không được chọn món ngon"

Chu Tự nói ra.

"Lúc ta mời ngươi, ngươi từng chọn đồ ăn bình thường hả?"

Minh Nam Sở nhướng mày nói:

"Nói đến thì hình như chưa từng cùng Từ Từ ăn cơm, hay là ngày mai dẫn hắn cùng đi, cho hắn mời khách, sau thì không đi cùng nữa"

Chu Tự chấn kinh:

"Nhị lão bản, ta chưa bao giờ thấy người nào không biết xấu hổ như ngươi."

Lúc hai người đi vào, nhìn thấy ở quầy hàng có thêm một cô gái.

Nàng chào hỏi với Minh Nam Sở ở đối diện.

"Sư tỷ, ngươi đã đến rồi à? Mang quà không?"

Minh Nam Sở lập tức hỏi.

Gia Cát Du sửng sốt một chút, sau đó đi tới, nàng đứng ở trước mặt Minh Nam Sở, cẩn thận quan sát nói:

"Trưởng thành rồi, đẹp trai hơn nhiều hạ Minh Nam Sở vốn định giới thiệu Chu Tự cho sư tỷ nhà mình.

Có điều sau lưng đột nhiên truyền tới giọng điệu có vẻ chán ghét:

"Các ngươi đang chặn đường đấy"

Chu Tự quay lại nhìn, là Tam lão bản đang đi vào.

Hắn và Minh Nam Sở chỉ có thể tránh ra.

Mà Gia Cát Du nhìn thấy Tô Thi thì giật nảy mình.

Nàng có chút khó tin:

"Người này đi cùng các ngươi à?"

Người nàng hỏi là Minh Nam Sở và Hàn Tô. "Nàng tên Tô Thị"

Minh Nam Sở giới thiệu.

Tô Thị cười chào hỏi:

"Có muốn ăn cơm với nhau không?"

Gia Cát Du nhìn chung quanh một chút, sau đó chất vấn Minh Nam Sở:

"Vì nàng mà ngươi từ bỏ Hàn Tô à? Mặc dù ta có thể hiểu được, nhưng ngươi làm ta quá là thất vọng"

Minh Nam Sở đầy mặt dấu chấm hỏi, Tô Thi và Hàn Tô cũng không hiểu.

Chu Tự thì khiếp sợ không thôi.

"Sư tỷ, ngươi đang nói cái gì thế?"

Minh Nam Sở hỏi.

"Không phải à?"

Gia Cát Du hỏi.

"Không phải.

Minh Nam Sở lắc đầu.

"Vậy ngươi.

Gia Cát Du nhỏ giọng nói:

"Vậy rốt cuộc ngươi có phải đàn ông không? Tiên tử xinh đẹp như vậy, vì sao ngươi vẫn có thể bình tĩnh thế?"

Minh Nam Sở thở dài một tiếng:

"Sư tỷ, ngươi bị đánh thì thôi, có thể đừng kéo theo cả ta không? Ta là được muôn người chú ý trong game đó, khác với lính mới không có tiếng tăm gì dùng hiện thực để trốn tránh nhân sinh như ngươi."

Chu Tự:

"..."

Tô Thi đi tới bên cạnh Hàn Tô, ăn đồ ăn vặt, tò mò nói:

"Họ đang nói cái gì vậy?"

"Chủ yếu về nhan sắc xinh đẹp của ngươi"

Hàn Tô cầm hộp cơm trưa bình tĩnh nói.

Nói lên gương mặt, Tô Thi đặc biệt tự tin.

Chờ Minh Nam Sở nói chuyện với sư tỷ xong, hắn mới giới thiệu Chu Tự:

"Sư tỷ, đừng nói chuyện khác nữa, hôm nay phải làm việc, đây chính là khách hàng lớn mà ta nói"

"Xin chào.

Gia Cát Du cười nói:

"Ta tên Gia Cát Du, công việc hiện tại là nhiếp ảnh gia, kỹ thuật tuyệt đối đứng hạng nhất, những cô dâu mà ta chụp từ trước tới nay không ai xấu cả. Điểm ấy ngươi đừng nghi ngờ, chỗ ta có ảnh mẫu, ngươi có thể xem Nói rồi nàng bèn lấy ra một vài ảnh chụp, đều là kiệt tác của nàng.

Chu Tự nhận lấy xem một chút, phát hiện không chỉ có ảnh chụp cô dâu, còn có cả ảnh váy Tu Chân Tiên.

Thế nhưng hắn cũng không biết là có chuyên nghiệp hay không.

Tóm lại ảnh chụp đều đẹp, cho dù là góc độ hay là phương diện khác, đều cực kỳ tốt.

“Xin chào"

Lúc này Chu Tự mới tự giới thiệu:

“Ngươi gọi ta là Chu Tự là được rồi, ta muốn hỏi chụp một bộ cần bao nhiêu tiền.

“Giá của ta là mười ba ngàn, nhưng nể mặt sư đệ ta, tính cho ngươi mười hai ngàn, ngươi thấy thế nào?"

Gia Cát Du hỏi.

“Mười hai ngàn?"

Chu Tự có chút khiếp sợ:

“Nhưng Minh Nam Sở nói mười ngàn.

“Mười ngàn?"

Gia Cát Du tức giận nhìn Minh Nam Sở nói:

“Ngươi lại giảm giá bừa bãi cho ta hả? Tổn thất của ta ngươi phải bù đấy"

Minh Nam Sở cười ha ha, không nói gì.

Lúc này Gia Cát Du mới nói với Chu Tự nói:

“Sư đệ ta đã nói thế thì mười ngàn đi, ta chịu thiệt một chút, ai bảo quán của ta có sư đệ như này”.

Chu Tự cảm thấy cô gái trước mắt đang cố ý.

“Sư tỷ, ngươi còn nhớ ta nói với ngươi, hắn rất nổi tiếng trong giới chúng ta không?"

Minh Nam Sở đột nhiên cười nói:

“Ngươi không hỏi xem danh hiệu của hắn à?"

“Cũng phải"

Gia Cát Du nhìn Chu Tự nói:

“Không biết đạo hữu có đạo hiệu không? Có lẽ ta cũng nghe nói đến “Đạo hiệu thì không có"

Chu Tự hơi lúng túng nói:

“Nhưng thực sự giới tu chân gọi ta với cái danh đặc biệt.

“Ồ? Giới tu chân còn gọi ngươi với cái danh đặc biệt, xem ra ngươi cũng không đơn giản.

Gia Cát Du mỉm cười.

Trông có vẻ khoảng hai mươi tuổi, tuy tu vi khá cao, nhưng còn được giới tu chân gọi với cái tên đặc biệt? Làm sao có thể? Nàng cảm thấy hắn chỉ đang nói quá lên thôi, rất nhiều người đều thích như vậy. Nói cách khác, kể cả là nhân viên quản lý thư viện cũng có thể nói vô cùng hiên ngang khí thế.

“Đúng rồi, giới tu chân gọi đạo hữu là gì?"

Gia Cát Du cười hỏi.

Chu Tự nhìn đối phương, nhẹ giọng nói:

“Họ đều gọi ta là Thánh Tử Ma Đạo. “Thánh Tử Ma Đạo?"

Nghe thấy lời của Chu Tự, Gia Cát Du cười càng tươi, nàng híp mắt nói:

“Thánh Tử Ma Đạo mà ngươi nói, có phải Thánh Tử Ma Đạo đó không?"

“Chính là con trai của cự phách ma đạo, Thánh Tử Ma Đạo ma môn Chu Tự có lòng tốt giải thích nói.1122 chữ