“Người phía sau ngươi cũng muốn nằm vùng theo à?"
Chu Tự đột nhiên nhìn đến Trần Thiên phía sau Hầu Tầm.
“Không phải, nhưng hình như hắn có quyển sách mà người muốn.
Hầu Trầm bảo Trần Thiên lấy sách ra.
“Ta bất ngờ có được quyển sách này"
Trần Thiên đưa cuốn sách ra một cách khô cứng.
Nhận lấy quyển sách, Chu Tự nhìn qua kinh ngạc nói:
“Sách Quý Trí Tuệ?"
Đúng là có được mà không tốn công sức. Mình muốn mua cũng không có được.
“Ngươi bán không?"
Chu Tự nhìn Trần Thiên.
“Việc này."
Trần Thiên do dự, kiên trì nói:
“Ta có thể đổi một cơ hội không?"
“Cơ hội gì?"
Chu Tự khó hiểu.
“Ta là một người bình thường, ta muốn...có tiên duyên"
Trần Thiên nói một cách khó khăn. Bởi vì căng thẳng lại thêm xấu hổ, khiến hắn khó nói ra lời.
“Ngươi muốn tu chân à?"
Chu Tự hiểu ra. Ngẫm lại cũng phải, người bình thường có ai không muốn tu chân?
Chu Ngưng Nguyệt nhảy đến bên cạnh Trần Thiên, nàng lấy ra một viên trân châu nói:
“Cầm nó thử xem.
Trần Thiên không dám chần chờ, vội vàng nhận lấy hạt trân châu. Sau đó hạt châu sáng lên, độ sáng rất bình thường.
“Tu luyện thì có thể tu luyện, nhưng tiền đồ mù mịt Chu Ngưng Nguyệt có lòng tốt nhắc nhở nói:
“Chắc chắn muốn tu chân chứ? Có thể đổi thành cái khác, ví dụ giúp ngươi kéo dài tuổi thọ, nhân tiện tìm người bảo vệ ngươi một hai trăm năm, sau đó giúp ngươi lấy một cô vợ xinh đẹp như tinh linh, kể cả tu chân cũng không lấy được.
Trần Thiên:
"..."
Vừa nãy hắn suýt nữa thì dao động, nhưng vẫn kiên trì nói:
“Ta vẫn muốn tu chân"
“Được"
Chu Ngưng Nguyệt gật đầu nói:
“Đến lúc đó ta cho người đi tìm ngươi, công pháp, tài nguyên, sư phụ đều sắp xếp hết cho ngươi. Đương nhiên ngươi cũng không cần gia nhập ma môn, đến lúc đó sẽ cho ngươi lựa chọn. Thực ra ta khuyên ngươi gia nhập ma môn thì tốt hơn, không phải không gia nhập thì sẽ ra tay với ngươi, mà là cả giới tu chân, môn phái có thể so cao thấp với ma môn chúng ta, chỉ có Đạo Tông Thiên Vân được gọi là mạnh nhất giới tu chân” Nhìn Nguyệt tỷ, Chu Tự không khỏi cảm khái, Nguyệt tỷ đúng là đáng tin. Nhất thời hắn không biết phải làm thế nào, dù sao mình cũng là người mới chưa hiểu biết lắm. Nhưng Nguyệt tỷ thật sự có thể tìm vợ giúp người ta ư? nghĩ gì thế?"
“Đang Thu Thiển huơ tay trước mặt Chu Tự.
“Đang nghĩ Nguyệt tỷ có thể giúp người khác tìm đối tượng thật không"
Chu Tự nói ra suy nghĩ trong lòng:
“Nếu có thể, có thể bảo nàng sắp xếp một đối tượng cho đại ca ta không"
“Ta nhớ ngươi nói đại ca ngươi ưu tú đến mức địa giới ma tu không có ai có thể xứng với hắn mà"
Thu Thiển hiếu kỳ nói.
“Cũng phải, nhưng ta cảm thấy chỉ cần phù hợp, thân phận địa vị kém một chút cũng không sao.
Chu Tự cảm thấy điều này có thể thỏa hiệp.
Lúc sau Chu Tự cũng không nghĩ nhiều, mà cầm lấy sách nói với Trần Thiên:
“Nguyệt tỷ đã tính toán hết giúp ngươi, thì quyển sách này là của ta rồi.
Lúc này Trần Thiên gật đầu đồng ý. Hắn còn có thể nói gì? Nhưng tại sao một cô bé lại có thể quyết định? Cứ cảm thấy như đang đùa vậy.
“Ngươi đừng xem thường Nguyệt tỷ.
Tô Thị ở một bên nhắc nhở nói:
“Nàng là Thánh Nữ Ma Đạo, cả giới tu chân đều phải nể mặt Nguyệt tỷ"
Nói xong Tô Thị nâng khuôn mặt Nguyệt tỷ, mềm mềm rất dễ chịu. Chu Ngưng Nguyệt ăn quýt, quay qua quay lại hai cái rồi mới rời khỏi bàn tay Tô Thị. Trần Thiên cảm thấy khó mà tin nổi, cô bé này là Thánh Nữ Ma Đạo?
Thánh Nữ Ma Đạo không phải là kiểu có dung mạo tuyệt thế, sau đó mê hoặc lòng người, còn giết người như rạ sao?
“Thế còn ta?"
Hầu Tầm đột nhiên hỏi.
Chu Tự suy tư một lát, nói:
“Ngươi có việc làm không?"
“Có, nhưng ta đi làm buổi tối"
Hầu Tầm trả lời thật. “Nằm vùng cũng là công việc chứ?"
Chu Tự đột nhiên hỏi.
Trong lúc Hầu Tầm nghi hoặc, hắn tiếp tục nói:
“Thế này đi, Biên Giới Thành chúng ta vừa hay không có người canh giữ cổng thành, ta cho ngươi cơ hội này.
Lúc nào ngươi không đi làm thì có thể đến canh giữ cổng thành. Bình thường thì làm từ chín giờ sáng đến năm giờ chiều, nghỉ hai ngày cuối tuần. Thỉnh thoảng có thể theo Hầu Trầm vào ngoại thành, tiền lương chính là cho phép ngươi nằm vùng"
Hầu Tầm suy nghĩ kỹ càng, nhất thời cảm thấy không vấn đề, nhưng nghĩ lại thì thấy cứ kỳ quái. Thực ra đối với Chu Tự mà nói, cho đối phương vào thành cũng không sao, nàng cũng không động được vào cây bất tử. Nhưng nếu đã nằm vùng, thì dễ gây ra rắc rối không cần thiết cho Hầu Trầm và Đại Địa Thần Khuyển, cho nên vẫn phải kiểm soát ra vào.
“Cho nên ta nằm vùng thành công rồi?"
Hầu Tầm hỏi.
“Chúc mừng ngươi, thành công rồi.
Chu Tự chúc mừng nói. Thu Thiển bên cạnh đích nhìn mà thấy kỳ quặc. Đặc biệt là đâu có ai vừa mở miệng đã nói mình đến để nằm vùng, Thần Tai Họa đó cũng không ngốc. Tâm tư Thần Minh rất nặng, phải đề phòng một chút.
“Nào, muốn làm thêm canh gác thành cũng được, lại đây kiểm tra đi?
Chu Ngưng Nguyệt đưa bộ đồ Tiểu Hùng qua nói:
“Cầm găng tay đi.
Hầu Tầm cầm găng tay liền cảm thấy toàn thân mình đều bị kiểm tra.
Chẳng mấy khi tất cả biến mất.
Chu Ngưng Nguyệt thu lại găng tay, cau mày nói:
“Suy nghĩ của Thần Minh thật khó hiểu"
Đúng vậy, nàng không kiểm tra ra được điều gì. Nếu Nguyệt tỷ cho qua, thì Thu Thiển cũng không lo lắng gì.
Nguyệt tỷ là người có quyền uy nhất ở đây. Sau khi được sắp xếp xong, hai người rời khỏi thư viện.
1166 chữ